1 "Ngươi là ai ? Mau buông ta xuống!" Thương Lung Tình mở mắt ra, liền cảm thấy không thích hợp, cảm giác thân mình không những mau nứt ra, còn bị người khác ôm! Vì thế, liền lạnh lùng mở miệng yêu cầu!"Câm miệng! Còn nói nữa ta liền đem ngươi bỏ lại.
2 Trong nháy mắt, một tháng trôi qua, vết thương Thương Lung Tình cũng cơ bản là tốt lên. Nguyên bản nàng chính là kim bài đặc công thế kỷ 21, các phương diện huấn luyện đều là năng lực toàn diện, tự nhiên y thuật cũng không cần nói.
3 Cách đó không xa là một nam tử mặc bộ tử y trên ngọn cây lớn ở hồ sen , vẻ mặt tuấn mỹ cùng khóe môi hơi hơi gợi chút độ cong, tựa tiếu phi tiếu (cười như không cười), ánh mắt đẹp tràn đầy hưng trí, mười phần hứng thú xem qua tất cả mọi việc.
4 Sáng sớm ngày thứ hai, sắc trời mông lung, cây cối hoa cỏ trong hậu viên mặt trên đều phủ một tầng sương mỏng. Bóng dáng một người bên trong xuyên qua.
5 Trở lại Vương phủ, đi đến hậu viên, mặt trời buổi chiều đã ngả về tây, ánh sáng còn lại nhàn nhạt cuối chân trời, đem trước mắt hết thảy nhuộm thành màu sắc bầu trời, cam, đỏ, vàng, ba màu sắc đan vào nhau, phảng phất như phủ lên khắp nơi một tầng xiêm y xinh đẹp.
6 Chớp mắt một cái, ba ngày trôi qua, từ sau lần nháo động ở viện hoa viên, Dịch Thủy Hàn rốt cuộc cũng không còn xuất hiện. Mà Thương Lung Tình càng không để ý, sau khi nàng trở lại trong phòng, bắt tay vào chế tạo chút dược cần dùng đến.
7 "Tốt lắm, Mộng Vũ, đưa cho Lưu chưởng quỹ năm ngàn lượng, sau phát ỗi người bọn họ mười hai lượng, làm tiền tiêu vặt hàng tháng. " Thương Lung Tình xoay người nói với Mộng Vũ, nhìn mấy người khác ngoài Lưu chưởng quỹ nói.
8 Thương Lung Tình tựa vào trong dục dũng* (bồn tắm đó ^^), nhắm mắt dưỡng thần, trong dục dũng cánh hoa màu đỏ trong nước chuyển động, tỏa hương hoa nhàn nhạt, nước ấm cũng tản ra sương mù, làm cho cả người nàng phảng phất rơi vào không gian mê huyễn, như ảo như thực, như huyễn như mộng.
9 "Đương nhiên chuyện này bổn vương phải quản, ngươi chính là vương phi của bổn vương đấy. " Đông Phương Dịch Hàn mang theo giọng điệu lười nhác trả lời.
10 Trong nháy mắt, nửa tháng lướt qua, Thương Lung Tình mỗi ngày đều vùi đầu rèn luyện. Hoàn hảo là thân thể này khá mềm dẻo, rèn luyện một đoạn thời gian như vậy, năng lực phản ứng cùng các phương diện đều so trước kia tốt hơn rất nhiều, khiến Thương Lung Tình rất hài lòng.
11 Mới sáng sớm, trước cửa tửu lâu Thiên Tình dân chúng vây quanh đông đảo, bên trong lại không một người, tất cả đều đứng ở phía trước nhìn vào. Xôn xao nghị luận:"Các ngươi nói, đây rốt cuộc có phải sự thật không? Tiêu 150 lượng còn có thể tặng 20 điểm ăn uống?""Đúng vậy, nào có chuyện tốt như vậy, có phải hay không là gạt người? ""Ngươi xem, ở bên trong ăn, còn nghe nói có thể không cần bỏ tiền ra để nghe khúc đâu, có thật không nhỉ?""Một bàn một phục vụ, chuyện này cũng có nữa sao?".
12 "Oa, không phải chứ? Mới không đến hai canh giờ, tửu lâu kia đã đầy khách rồi? Gia, ngài cũng thật thần, nói rất chuẩn a. " Tiểu Ức có chút bất khả tư nghị nói.
13 Sắc trời dần dần tối, đường cái so với ban ngày thanh tĩnh hơn rất nhiều, trên phố nhiều người vẫn còn nhốn nháo, hai bên đèn lồng được đốt sáng, bầu trời vô số ngôi sao lấp lánh, chiếu sáng lên con đường, mọi thứ đều yên tĩnh mà hài hòa.
14 "Ngô. . . "Đông Phương Dịch Hàn nhìn biểu cảm ghét bỏ của Thương Lung Tình, trở nên nổi giận, không chút nghĩ ngợi liền ôm nàng, hung hăng hôn lên đôi môi nhỏ nhắn kia.
15 "Tiểu thư, mấy người kia đã tỉnh, người muốn gặp họ không?" Sánh sớm ngày thứ hai, Mộng Vũ nhẹ giọng hỏi Thương Lung Tình có muốn gặp hai người nàng cứu hôm qua không.
16 "Công tử, đây là số tiền ngày hôm qua thu vào. Trừ bỏ phí dùng việc lặt vặt, thì kiếm được hơn hai vạn lượng, xin công tử kiểm tra lại và nhận lấy. " Lưu chưởng quỹ kích động cầm ngân phiếu, càng là kính nể với Thương Lung Tình.
17 Sau khi từ tửu lâu trở về, Thương Lung Tình liền vào trong phòng, lấy ra những thảo dược mua từ hiệu thuốc, nghiên cứu tạo ra một ít dược phòng thân. Trong lòng nàng biết rằng, bản thân không biết nội công, khinh công của thời đại này thì chỉ có thể dựa vào mấy thế võ nàng học ở hiện đại như triệt quyền đạo, nhu đạo, khả năng chiến đấu phòng thân, nhưng nếu đối mặt với cao thủ mà nói, lại rất nguy hiểm, cho nên chỉ có thể dựa vào ưu thế về phương diện dùng dược, tuy rằng không thể thập phần hoàn mỹ, nhưng có thể phụ trợ.
18 "Miễn lễ"Thương Lung Tình rốt cục chờ không nổi nữa, mở miệng nhàn nhạt nói một câu. Tên Vương gia đáng chết này đến cùng muốn làm gì? Nhất định như vậy sao? Nàng đã muốn chết đói đến nơi, tưởng rằng đến đây ăn uống một chút, không ngờ lại như vậy, đợi thêm lát nữa lại không nhịn được mất!Mọi người không nghe thấy Đông Phương Dịch Hàn trả lời, lại nghe Thương Lung Tình nói thế, nhất thời phản ứng không kịp, đều ngơ ngác khó hiểu, còn khiến ọi người cảm thấy kinh dị: Khi nào thì Vương gia chưa mở miệng, vương phi lại dám nói trước a? Thực không biết sống chết, từ xưa đều lấy phu vì thiên*, phu đương nhiên mới có quyền làm chủ một chuyện, nhưng lại nhìn bộ dáng Vương gia không giống như đang trách nàng.
19 Trải qua kia trận gia yến kia, địa vị Thương Lung Tình ở Tiêu Dao vương phủ tăng lên không ít. Ai cũng đều biết hiện tại nàng được vương gia nâng trong lòng bàn tay.
20 "Mục Tinh, ngươi đi tìm một địa điểm bí mật, đem tất cả khất cái ở phụ cận xung quanh thành tập trung lại, hỏi bọn họ có muốn đi theo hay không. Nếu nguyện ý theo, ngươi liền đưa bọn họ đến địa điểm kia huấn luyện.