41 Editor: ÔpĐường sá không tính là xa xôi, vừa khéo một ngày, mấy người Thương Lung Tình đến phụ cận của Bắc thành Thương phủ. Trời cũng gần về hoàng hôn, dần dần tối lại, hai bên đường treo đầy đèn lồng ngũ sắc, đung đưa theo gió, tạo thành một cảnh sắc huyễn ảo lộng lẫy.
42 Editor: ÔpHàng ngàn ngôi sao trên bầu trời ban đêm sáng lấp lánh, ánh trăng yếu ớt. Trong phòng tối đen, ánh nến chiếu ngược ra bóng hai người, một ột thấp, một nam một nữ, hai người kia giống như đang thương lượng chuyện gì, cúi đầu lắng nghe, bày mưu tính kế.
43 Editor: ÔpThương Lung Tình nhìn Thương Doanh Nhi, có cảm giác bất đắc dĩ. Nguyên chủ quả thật đối xử không tệ với nàng ấy, nhưng mình là người xuyên không, không có tình cảm gì đối với nàng ấy, muốn nàng ngay lập tức đối xử với nàng ấy như trước kia, là chuyện không thể nào.
44 "Tiểu thư, Vương gia tới, hiện tại đang ở đại sảnh, lão gia cho gọi người qua đó. " Mộng Vũ từ bên ngoài đi vào, sau khi liếc mắt nhìn Nam Cung Hành Vân, liền nhẹ giọng nói.
45 Editor: Ôp"Tiểu thư, không xong, Nam Cung công tử đã xảy ra chuyện. " Mộng Vũ vội vội vàng vàng từ bên ngoài chạy vào. "Chuyện gì xảy ra, đi xem một chút.
46 Editor: Ôp"Ta muốn chính là có người cùng ta trọn đời trọn kiếp một đôi, tôn trọng lẫn nhau, người có thể kề vai chiến đấu bên cạnh, mà không phải nói ta làm gì là nghe nấy, khiến ta phải tranh tranh đoạt sủng ái cùng người khác, có hiểu không?" Thương Lung Tình biết nếu như nàng không đưa ra đáp án, hắn chắc chắn sẽ không bỏ qua.
47 Trong nháy mắt, ngày sinh thần Thương Minh đã đến, từ trên xuống dưới Thương phủ đều vô cùng bận rộn, vui sướng, một mảnh hoan thanh tiếu ngữ * (nói cười sung sướng), không khí vui vẻ.
48 Editor: ÔpThương Lung Tình đẩy hắn một cái, lạnh lùng nói: "Đúng thì thế nào? Ngươi quản được sao?"Đông Phương Dịch Hàn hí mắt nhìn xuống Phó môn chủ kỳ trang, vừa nhìn về phía Thương Lung Tình, toàn thân tản ra hơi thở lạnh lùng.
49 Editoor: Ôp"Tỷ tỷ, lễ vật của tỷ thật đặc biệt nha, là cái gì vậy?" Thương Doanh Nhi tò mò nhìn bánh sinh nhật kia, thấp giọng hỏi. "Bánh sinh nhật, có thể ăn.
50 Editor: ÔpLàm sao Thương Lung Tình bỏ qua thần sắc của nàng ta chứ? Nhưng mà nàng chỉ nhàn nhạt nhìn lướt qua, sau đó không để ý đến. Khi tay lần nữa cầm lấy cái chén, chợt chuyển sang Đông Phương Dịch Hàn, đến gần bên tai của hắn, nhẹ nhàng nói: " Cho dù lát nữa có phát sinh chuyện gì, ngươi cũng không được nhúng tay vào.
51 Chương 51 : Editor: ÔpKhóe môi Thương Lung Tình kéo lên, mặt mày như họa vẽ ra nụ cười tuyệt mỹ, lại giống như dáng vẻ lúng túng quẫn bách, có chút ngượng ngùng vô tội nói: "Vốn là ta không thoải mái ở trong người nên đi nghỉ ngơi, nhưng mà, hình như không đúng quy củ lắm… có chuyện gì tìm ta sao?"Lời này vừa nói ra, thần sắc tất cả mọi người quái dị nhìn vào gian phòng, lại trầm mặc nhìn thoáng qua Thương Lung Tình.
52 Chương 52 : Đông Phương Dịch Hàn híp mắt, lạnh lùng trầm mặc nhìn Dương Tú Nhi quỳ trên đất. Tay nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc Thương Lung Tình, trong lòng không khỏi tức giận, nữ nhân này dám động thủ với Lung nhi của hắn, quả thực là muốn chết.
53 Chương 53 :"Ngươi, ngươi thật là hồ đồ, coi như ta có yêu thương Tình nhi hơn nữa, thì Doanh nhi cũng là con gái của ta, sao mà không để ý đến nó được chứ?" Thương Minh đau lòng lắc đầu nói, mặc dù nàng ta không phải là nữ nhân ông yêu, nhưng những năm gần đây, ít nhiều cũng có chút cảm tình, huống chi Doanh nhi là nữ nhi của ông, sao ông lại không cần?"Ngươi không phải đã uống nước trà kia sao? Vì sao không có việc gì?" Lúc này Dương Tú Nhi vẫn còn một chút không cam lòng cùng tâm tư nghi hoặc, nhưng miệng vẫn hỏi, nếu chuyện đã bại lộ, bà ta cũng không cần phải che giấu cái gì.
54 Chương 54 : Editor: Ôp"Vâng, con trở về còn có chuyện phải xử lý. " Mặc dù Thương Lung Tình có điểm không muốn rời xa tình thương của phụ thân, nhưng mà cũng không thể ở chỗ này mà không trở về.
55 "Hả, ngọc bội? Ý gia nói là vật tùy thân ngài luôn mang theo sao?" Tiểu Ức ngoài ý muốn hỏi, nghĩ thầm, chẳng lẽ rơi lúc tối hôm qua? Tại sao trùng hợp như thế?"Ừ, ngươi ra ngoài tìm một chút, tận lực tìm trong phạm vi lúc ngươi đỡ ta tối hôm qua, tìm thật kỹ càng, nếu như thật sự không tìm được thì coi như thôi.
56 Lúc trở lại Tiêu Dao Vương phủ đã gần đến hoàng hôn, đèn lồng treo ở phía góc tường trên đường đã sớm thắp sáng, ánh sáng ngũ sắc theo gió chập chờn, vì đường phố tăng thêm một tầng màu sắc, phố xá náo nhiệt cũng trở nên yên tĩnh hơn rất nhiều, thỉnh thoảng có người đi qua, còn có tiếng trẻ con cười hi ha.
57 Editor: Ôp"Ừ, không trở ngại, cũng là thời điểm đối mặt rồi. Huống chi ta đã hứa với nàng lúc trở về sẽ xử lý. " Đông Phương Dịch Hàn ngạo nghễ nói xong, trong con ngươi lóe một tia chờ mong cùng với ý cười.
58 Editor: Ôp"Mục Tinh, việc huấn luyện bên kia thế nào rồi?" Thương Lung Tình nhíu mày, giống như có chút chờ mong nhưng lại lạnh nhạt hỏi. "Hồi tiểu thư, trước mắt bên kia đã ổn, nhân số cũng đã mở rộng đến năm ngàn người.
59 Editor: ÔpThương Lung Tình nghe vậy, vẻ mặt hắc tuyến, người này nói cái gì vậy? Cứ như hắn chiếm tiện nghi bản thân là đương nhiên vậy? Nhàn nhạt liếc mắt nhìn hắn một cái, giọng điệu không vui nói: "Ta để ý, mau buông ra.
60 "Dao Nhi, ai cho phép muội đến đây hồ nháo vậy!" Đang lúc Thương Lung Tình định đáp lời, lại ngoài ý muốn nghe thấy tiếng Đông Phương Dịch Hàn đi ra từ phòng trong, lời nói lạnh lùng băng hàn, toàn thân tản mát ra hơi thở lãnh liệt.