1 Qua buổi trưa, ánh mặt trời thưa thớt xuyên qua tán lá, cánh rừng nổi bật một màu xanh biếc, cơn gió nhẹ nhàng thổi lất phất, mà ở trong góc sâu rừng rậm, có một hắc y nhân đang nghiêm trang kính cẩn nhỏ giọng nói chuyện với một nam tử khác.
2 Thấy Bạch Nhị mềm nhũn co quắp, Ưng Kiệt cũng không có dừng lại động tác, bởi vì hắn còn không thỏa mãn. Hắn hài lòng với phản ứng nhiệt tình cùng mãnh liệt của nàng , tiếp theo đặt thân thể của nàng nằm ngang, sau đó đem hai chân của nàng đặt lên trên vai của mình, bắt lấy thắt lưng thon thả của nàng, đem cây gậy cứng rắn của mình đặt trước tiểu huyệt ướt át của nàng.
3 “Đừng…. ”Thế nhưng không còn kịp rồi! Tay hắn đã nhanh chóng bắt được nàng, khi nàng ý thức được hắn muốn làm gì thì hắn đã nắm chặt hai bàn tay của nàng, vừa giữ chặt vừa trói ngược lên thân cây lồi ra ở phía trên.
4 "Ta muốn nàng!"Bạch Nhị thở dốc vì kinh ngạc, ngay thời điểm nàng chưa kịp phản ứng, Ưng Kiệt đã nhanh chóng ôm lấy vòng eo thon thả của nàng, mạnh mẽ ôm chặt lấy thân thể yêu kiều của nàng để cho nàng thân mật dựa vào thân thể cường tráng của hắn.
5 “Không. . . ”Cả cơ hội thở dốc Bạch Nhị cũng không có, liền bị khát vọng của Ưng Kiệt nhanh chóng che lại đôi môi, hắn mạnh mẽ hôn nàng, muốn ép nàng mở miệng ra, nhưng nàng liều mạng mím chặt môi.
6 Bạch Nhị. . . Ưng Kiệt hung hăng nằm lên giường, giơ tay chân thành hình chữ đại, ánh mắt nhìn chòng chọc trần nhà, lại không nhịn được nghĩ đến Bạch Nhị.
7 "Tiểu thư, trang chủ mời người đến đại sảnh. "Một tiểu nha hoàn đến bẩm báo, khiến nỗi sợ hãi bị chôn vùi vào ký ức ba năm kia của Bạch Nhị lại lần nữa thức tỉnh.
8 "Đi theo ta!" Ưng Kiệt mãnh mẽ đem Bạch Nhị kéo đi về hướng căn phòng. "Ngươi muốn làm gì?" Nàng muốn tránh thoát bàn tay có lực của hắn, lại chỉ làm tay của mình đau hơn.
9 "Ngươi có thể vì ta rút lui khỏi giang hồ sao?"Mới hưởng thụ hết kích tình mãnh liệt từ Ưng Kiệt, Bạch Nhị thỏa mãn rúc vào trước ngực của hắn, một ngón tay trước ngực hắn từ từ vẽ loạn.
10 Không! Đứa bé! Đứa bé của nàng. . . Đứa bé –"Không –"Cùng với cơn ác mộng trở lại ba năm trước, trong phòng an tĩnh đột nhiên tuôn ra tiếng nữ nhân thét chói tai.