21 Ban đêm, trời nhiều sao, sáng lấp lánh. Đêm, thật yên tĩnh, là thời gian tốt ọi người một giấc ngủ bình yên. Thương Lung Tình nhìn như đang ngủ say trên giường, đột nhiên ánh mắt mở ra, dựa vào giác quan mẫn cảm, đã phát hiện thấy có người đang tới gần phòng của mình.
22 "Cái gì? Tiện nhân kia còn chưa chết?" Một nữ nhân trong góc tối chỉ có ánh sáng lập lòe của cây nến phát ra, thanh âm hung tợn nói, trong giọng lộ ra không thể tin cùng ngoan độc, ánh mắt lại nhu hòa nhìn người nam tử bên cạnh.
23 "Gia, có người chi ra số tiền lớn muốn chúng ta làm một việc, ngài muốn xem qua là việc gì không?" Tả hộ pháp không có ý tốt nhìn Dịch Thủy Hàn, giọng nói khàn khàn cố ý lộ ra vẻ thần bí.
24 "Cái gì, bị từ chối? Còn mất những hai vạn lượng?" Nam tử kích động đứng lên. Mạt xanh mét, vô cùng khó coi nói không nên lời. "Dạ. . . Đúng vậy, hơn nữa bọn họ còn nói, nếu như không phục, có thể tuyên chiến với bọn họ.
25 Thời tiết sáng sủa, trời xanh không mây, ánh mặt trời chiếu rọi, làm ọi nơi đều nhiễm lên một mảnh sắc thái huyền ảo. Thương Lung Tình một thân nam trang màu lam, nằm ở trên cỏ nơi có một cây đại thụ che sáng, miệng ngậm một cây cỏ nhỏ, ngâm nga một ca khúc không rõ ràng, nhàn nhã vắt chéo chân, từ xa nhìn lại, bộ dáng rất giống như một công tử phóng khoáng.
26 "Tiểu thư, hình như có gì đó không đúng?" Mộng Vũ ngồi ở trên xe ngựa, khi đi qua một rừng cây, nhìn phía trước một mảnh yên tĩnh, không khí thần kỳ quỷ dị, có chút lo lắng nói.
27 "Nàng bị thương?" Dịch Thủy Hàn sắc mặt lạnh nhạt, khi ánh mắt nhìn về phía cánh tay bị thương của Thương Lung Tình, con ngươi thâm thúy lóe qua một tia đau lòng, ánh mắt sắc bén quét về phía mấy cỗ thi thể, rất muốn bầm thây vạn đoạn bọn chúng.
28 "Cái gì, thất bại, tất cả còn bị diệt? Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?" Một thanh âm kiều mị lại bén nhọn ẩn chứa không thể tin vang lên. "Chuyện này cũng không rõ ràng lắm nha.
29 "Gia, Bắc thành thủ phủ Thương gia đưa tới thiếp mời thọ yến, ngài có muốn tham gia không?" Tả hộ pháp cầm trong tay một tấm thiệp,vẻ mặt có chút tò mò hỏi.
30 "Gặp qua vương phi. " Lí Mị Nhi thấy Thương Lung Tình thảnh thơi từ bên ngoài đi tới, trong lòng thật khó chịu, trong mắt lướt qua một tia không cam lòng cùng ghen tị, nhưng mặt ngoài vẫn giả dạng làm một nữ tử ôn nhu thuần thục, một bộ dáng có tri thức hiểu lễ nghĩa.
31 Edit :ÔpLaChan"Ái phi, nàng đang suy nghĩ về ta sao?" Thương Lung Tình đang định nhắm mắt dưỡng thần, liền nghe được thanh âm từ bên ngoài truyền vào, Đông Phương Dịch Hàn giọng điệu ái muội kia làm cho nàng nổi lên hết một tầng da gà.
32 "Đúng rồi, qua ít ngày nữa sinh nhật ta, nàng nhớ nhanh chóng chuẩn bị lễ vật cho ta ha. " Đông Phương Dịch Hàn liếc Thương Lung Tình, đôi mắt chớp chớp, ý vị thâm trường nói một câu.
33 "Cha, người phải giúp nữ nhi a. " Lí Mị Nhi kiều mị hướng về phía tể tưởng Lí Thành làm nũng nói. " Nữ nhi ngoan, có chuyện gì vậy?" Lí Thành thương yêu sờ sờ tóc của nàng, vẻ mặt tràn ngập yêu thương, sủng nịch hỏi.
34 "Tiểu thư, tra ra được, tin tức truyền đến, vị Quyền gia kia tên là Thương Quyền, là quản gia trong Thương gia, hàng năm vì Thương gia hỗ trợ quản lý sự vụ, hơn nữa, hình như hắn có cấu kết với nhị di nương của Thương lão gia.
35 Một lát sau, vài người đã chọn được binh khí phù hợp, nhưng chỉ đứng vây quanh, không dám động thủ. Đối với bọn họ mà nói, xuống tay với một thiếu nữ, vẫn là có chút không đúng.
36 "Ái phi, nàng lại chạy đi đâu? Sao không cho ta đi cùng?" Thương Lung Tình vừa bước vào Tiêu Dao vương phủ, liền nghe thấy thanh âm Đông Phương Dịch Hàn ở sau lưng vang lên, càng làm cho nàng buồn bực là, giọng điệu của hắn vậy mà còn mang theo thập phần ủy khuất nói.
37 Thương Lung Tình không nói gì nhìn người trên mặt đất, nhíu mày, rốt cuộc nên cứu hay là không nên cứu? Nhìn khí thế người này hẳn không phải người bình thường.
38 "Tiểu thư, ngày mai vị công tử kia đến Thương gia cùng chúng ta à?" Mộng Vũ có chút tò mò hỏi. Nàng rất kỳ quái, vì sao lần này tiểu thư tốt bụng như vậy, lại cứu vị công tử kia.
39 Sáng sớm ngày hôm sau, cả bọn Thương Lung Tình lên đường đi về hướng Bắc thành Thương gia, trên xe ngựa còn có Nam Cung Hành Vân bị thương đang nhắm mắt dưỡng thần.
40 Bắc thành Thương phủ"Mau mau mau, mau đi thu dọn "Lung viên" một chút, đại tiểu thư sắp đến rồi. " Mặt mày Thương Minh hớn hở giao phó hạ nhân dọn dẹp lại phòng, cứ nghĩ đến nữ nhi mà nàng thương yêu nhất sắp trở về, tâm tình ông phá lệ kích động.