61 Chuyện này, ta nói ra, ngươi đừng nóng giận nhé?" Đông Phương Dao co người lại, thật sự không chịu nổi khí tức nóng rực lại âm lãnh của hai người trước mặt.
62 "Thương tiểu thư đến đây, Thương tiểu thư đến đây, mọi người mau tới. " Thương Lung lung vừa vào bên trong sơn thôn, liền có người la lên, mọi người cũng ào ào xông tới, người người thần thái sáng láng nhìn nàng.
63 Editor : Diep Thu Khinh
Đã có lần thứ nhất tức có lần thứ hai, có hai thì sẽ có ba, theo thời gian trôi qua, những người có chứa nghi ngờ kia, tất cả bọn họ xếp thành từng hàng, mỗi người đều muốn bẻ gãy bó cây kia trong một lần.
64 Tiểu nam hài trông thấy tình huống như thế, lập tức sững sờ, hắn không ngờ rằng một cô nương không lớn hơn hắn bao nhiêu tuổi lại có thân thủ nhanh như vậy, hơn nữa còn dưới tình huống không dùng chút nội lực nào lại có thể giết chết tên sát thủ cầm đầu.
65 Editor: Diep Thu Khinh
“ Mộng Vũ, dẫn nó đi tắm đi. ” Thương Lung Tình nhìn Âu Dương Thăng một lượt, cau mày, lạnh nhạt nói. Vết bẩn trên thân thể này thật sự khó coi, hơn nữa hình như trên người nó còn có vết thương nhẹ cần phải xử lý ngay.
66 Edit: Diep Thu Khinh
Sáng sớm ngày hôm sau, mặt trời đỏ rực đã bắt đầu ló dạng từ phương Đông xa xôi, Thần Quang sơ thấu, Thải Hà đầy trời, bầu trời trong xanh, nhất định là một ngày tốt.
67 Editor: Diep Thu Khinh
“ Ngồi đi” Thương Lung Tình thản nhiên nhìn mấy người vừa mới tới, vẻ mặt lạnh lùng, nàng không hề cảm thấy kinh ngạc đối với sự xuất hiện của bọn họ.
68 “ Tỷ tỷ, người đã trở lại. ” Âu Dương Thăng hai tay nâng cằm dưới, vừa thấy Thương Lung Tình, lập tức hai mắt sáng lên, thần thái sáng láng chạy đến trước mặt nàng, vui mừng hỏi.
69 “ Hôm nay là sinh nhật của ngươi?” Thương Lung Tình tùy ý hỏi, không hơi đâu để ý tới lời của hắn.
“ Không phải, ngày mai. . . . ” Đông Phương Dịch Hàn mang vẻ mặt không sao cả đáp.
70 Thương Lung Tình sững sờ, người này đang tức giận sao? Nàng chẳng qua chỉ trả lại ngọc bội mà thôi, có cần thiết phải không? Huống chi cũng không phải là hắn tặng, mà do ngày đó nàng thuận tay lấy từ trên người hắn xuống.
71 Trong nháy mắt vẻ mặt của Thương Lung Tình đen hơn phân nửa, người này sao lại ngây thơ thế cơ chứ? Cư nhiên những lời như vậy cũng nói ra được sao? Nàng im lặng nhìn trời, rồi nhẹ nhàng đẩy hắn ra, lại phát hiện căn bản chẳng thể động đậy.
72 “ Không thể nào, nàng rõ ràng đã đáp ứng ta mà. ” Lúc này Đông Phương Dịch Hàn giống như tiểu hài tử xấu xa vậy, quấn lấy nàng để đòi lễ vật, còn bày ra vẻ mặt khẳng định rằng nàng không thể nào không chuẩn bị lễ vật cho hắn.
73 “ Chắc ngươi đã biết nên làm thế nào rồi, hãy đi đi” Thương Lung Tình không đáp lời của Đông Phương Dịch Hàn, trực tiếp để hắn đi qua.
“ Cùng đi đi.
74 “ Tiểu thư, hôm nay muốn đi ra ngoài sao?” Mộng Vũ mang vẻ mặt tò mò nhìn bộ y phục kỳ quái trên người Thương Lung Tình, nhẹ nhàng hỏi.
“ Ừ, hôm nay đi đến sân huấn luyện, kỳ hạn một tháng đã đến rồi, đi xem thử kết quả thế nào.
75 “ Dạ, tiểu thư, thuộc hạ sẽ căn dặn bọn họ kỹ lưỡng. ” Mục Tinh gật đầu nghiêm túc, hứa hẹn nói. Hắn cũng muốn làm như tiểu thư vậy, bởi bất luận một đoàn thể có mạnh đến bao nhiêu, thỉnh thoảng vẫn sẽ có sâu mọt, nên trước hết cứ ngăn ngừa trước vẫn hơn, miễn cho về sau xuất hiện thiếu sót quá lớn.
76 “ Không có việc gì đâu. ” Trong mắt Thương Lung Tình xuất hiện tia kinh ngạc, nhẹ nhàng đáp trả. Vẻ mặt mờ mịt nhìn hắn, không nói thêm gì nữa.
Vậy Dịch Thủy Hàn này và Đông Phương Dịch Hàn chính là cùng một người rồi, lúc nàng nhìn thấy Tiểu Triệu và Tả Hữu hộ pháp đều cùng lúc xuất hiện, thì hết thảy liền sáng tỏ.
77 “ Ý của vương phi là cần nữ nhân này cùng vương gia giao hợp, thì có thể giải trừ hoàn toàn cổ độc sao?” Dù sao Tiểu Thần cũng là người học y, vừa nghe liền biết đại khái ý của Thương Lung Tình.
78 “ Mau đem thuốc áp chế này cho Gia ăn đi. ” Tiểu Thần vội vàng chạy đi cầm loại thuốc mà gần đây hắn mới nghiên cứu xong đem đến, hắn cũng không biết có thể áp chế hay không, chỉ có thử xem sao.
79 Đám người của Tiểu Triệu vừa nghe xong, lập tức ánh mắt sáng lên, nháy mắt trở nên vui sướng, vị vương phi này rốt cuộc chịu ra tay cứu Gia rồi. Tiểu Triệu hưng phấn nói: “ Về phần người có nội lực tốt nhất, cứ để cho ta đi? Còn mấy người các ngươi ra bên ngoài coi chừng.
80 Mặc dù Tiểu Thần hiểu biết về y, nhưng đối với cổ trùng thì hắn biết không nhiều lắm, về lời nói của Tiểu Triệu, hắn cũng mang tâm lý tò mò giống như vậy, tuy hắn là người rạch vết thương, nhưng mà cụ thể cổ trùng ở nơi nào thì hắn không biết, ánh mắt mong đợi nhìn Thương Lung Tình.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 161