1 Căn biệt thự độc lập màu trắng đứng giữa bụi hoa. Màn cửa sổ của thư phòng lầu hai hé mở, ánh mặt trời ấm áp chiếu vào những đồ dùng sang trọng trong phòng.
2 Mộ Thiên Vẫn đi đến trước két bảo hiểm kế bên kệ sách, nhập mật mã vào, chọn ra một cây súng lục trong đó, lại lên một băng đạn. Cô xoay khẩu súng, nhìn ánh sáng phản xạ lạnh lẽo cũa khẩu súng.
3 Tô Cách nhìn phía trước, một đám người đang tiến vào. Đi đầu là một lão đại của bang Hải Kình mới nổi lên gần đây, cũng là mối họa lớn mà cô phải diệt trừ.
4 Màn đêm đã lan tỏa, cô dến bên bờ sông, gió đêm lướt trên y phục của cô, cảnh đêm bên sông rất đẹp. Cô đứng bên sông, người khác kính sợ nhìn cô gái khiến người cảm thấy sợ hãi.
5 “ Ngươi nói cô ấy có tỉnh lại hay không?” “ Tỉnh chứ, đại phu nói không có gì cả”. “ Sao cô ấy còn chưa tỉnh vậy?” “Ta không biết” Tôi mơ mơ màng màng, có hai âm thanh ồn ào bên tai tôi.
6 Bà ta nhìn thấy biểu tình thay đổi liên tục của tôi, rất khẩn trương Cuối cùng bà ta nhịn không được lên tiếng : “ Cái này…. ta…. ” “Không phải” Tôi ngắt lời bà ta “ Tôi không phải là người của Mộ Dung gia tộc” Bà ta dường như trút được gánh nặng “Đây là đâu?” Tôi hỏi bà ta.
7 Tôi vừa bước vào phòng thì phu nhân cũng vừa bước tới. Bà ta vui mừng kéo cánh tay tôi : “Thiên Vẫn, ta lại đến thăm con này”. Tôi thu tay về không lộ ra dấu vết gì “ Đúng rồi, phu nhân, con còn chưa biết bà họ gì?” “À, ta họ Khúc theo phu quân.
8 Buổi tối là lúc tôi đã ngủ cả ngày thức dậy. Tôi ở hiện đại thường ngủ rất ít, đều tại cuộc đọ súng làm việc quá sức, thói quen này nhất thời khó thay đổi.
9 Trời tờ mờ sáng, bên ngoài phòng đã có người đang ồn ào, hình như xen lẫn là “phu nhân” gì đó. Mặc kệ, ngủ trước cái đã. Trong lúc mơ màng, dường như có một bàn tay đặt trên trán tôi, tôi trở mình, đã lâu rồi không có ai đối với tôi như vậy, ngoài trừ mẹ lúc trước, có thể mẹ và cha đều do tây Môn Ngạo giết.
10 Bàn tay nghĩa mẫu đặt trên vai tôi run run, bà cúi đầu xuống, không nói lời nào. “Thương nhi bọn chúng sao còn chưa đến ?” Nam tử trung niên lên tiếng phá vỡ bầu không khí này Đại nương nở nụ cười : “Diệp Thương nó….
11 Tôi vẫn như cũ liếc một cái, tiếp tục đi trên đường của tôi. “Ta kêu ngươi đứng lại ngươi có nghe không !” Khúc Nghiên Nhi thẹn quá hóa giận chạy qua kéo tôi lại.
12 Tôi vừa chạy được vài bước, thì có một bóng áo lam từ trên không bay đến, sau đó đáp xuống trước mặt tôi. Người áo xanh đưa lưng về phía tôi, kiếm nắm trong tay.
13 Khi tỉnh lại đầu đau như sắp nổ tung, tôi sờ sờ đầu, nhìn bốn phía, hoàn toàn không phải phòng của tôi. Tôi kinh ngạc trong lòng : Đây là đâu ?. Tôi tung chăn ra đi xuống giường.
14 Tôi lắc đầu. “Vậy tiểu thư, Thanh nhi đưa cô đi dạo quanh Mộ Dung Sơn trang nha !” Thanh nhi rất vui vẻ làm hướng dẫn. Tôi gật đầu, cùng với cô ấy đi dạo trong Mộ Dung Sơn trang.
15 Qua nửa đêm, mọi người đều say giấc. Thanh nhi cũng lên giường ngủ. Ngủ rất say. Tôi nhè nhẹ xuống giường, ra khỏi phòng, đi thẳng một đường, giống như tôi biết đường đi nước bước ở Mộ Dung Sơn trang vậy.
16 Tôi không nói gì, nhưng trong lòng đã chấn động dữ dội. Xem ra Linh Tương Thiên kia chính là chủ nhân của thân thể này. Tôi đúng là tốt số, có quan hệ với hai đại sơn trang và một đại cung.
17 “Keng”. Thanh kiếm trong tay tôi rớt xuống mặt đất đen tối. Tôi giận dữ nhìn Minh Sát : “ Ngươi có phải có bệnh không, ba lần bốn lượt đánh úp vào cổ tay ta !” Y cười quỷ mị : “Cái ta cần là ngươi giữ chặt kiếm không buông.
18 Tôi đang định nói, Minh Sát lại nói : “Ta sẽ không tìm Khúc Kinh Thiên và Mộ Dung Lệnh để ngươi luyện công, có điều Tụy Linh Cung ta sẽ tìm. Muốn ngươi không còn quan hệ với chúng, ngươi đã không còn là Linh Tương Thiên”.
19 “Tỷ tỷ ngươi”. Y lại nhìn tôi một cái, “Hiện tại đã không còn là tỷ tỷ của ngươi nữa. Linh Tương Thiên đã chết. Năm đó là cô ta đố kị hạ độc, quăng Linh Tương Thiên ở ngoại ô để độc chết.
20 Linh Chức Vân vung kiếm đâm về phía tôi với tốc độ cực nhanh, tôi dùng kiếm đỡ, tránh được sự tấn công của cô ta, cô ta vừa trở tay đã bị tôi né được.
Thể loại: Ngôn Tình, Nữ Cường, Xuyên Không, Dị Giới
Số chương: 33