1 CHAP 1: OAN GIA TỪ LÂUTrường THPT XYTrần Bích Ngọc đang ngồi thơ thẩn học bài trong lớp, thì không biết từ đâu một chiếc máy bay giấy vèo một cái bay đến ghim thẳng vào mái tóc mới búi của cô:- Tên khốn nào vừa ném máy bay vào đại tỷ đó hả?- Bộp bộp.
2 CHAP 2: NỖI LÒNG CỦA CẢ LỚP…. Phòng giám thị…- Hu hu! Thầy hiệu trưởng bây giờ ngài tính sao cho tôi đây?_ thầy chủ nhiệm không ngừng rút khăn giấy ra lau nước mắtCòn thầy hiệu trưởng thì không ngừng lau mồ hôi vì cái chuyện muôn thở “ đôi oan gia Nguyễn Gia Khanh, Trần Bích Ngọc”- Ờ ờ! Thầy cũng biết đó, 2 đứa nó là đôi oan gia từ trước rồi, tôi còn biết tính sau nữa!- Tốt nhất thầy nên đuổi hết 2 đứa nó đi! Chứ kiểu này còn ai dám làm chủ nhiệm lớp 12A1 nữa chứ? Thầy cũng biết tôi là vị chủ nhiệm thứ 49 của lớp đó còn gì?(ý nói 2 anh chị đó quậy quá làm mấy thầy cô chủ nhiệm trước co gò bỏ chạy hết rồi!)- Thầy Vinh mong thầy hiểu cho, trường ta lên được là nhờ 2 đứa đó đó, nếu bây giờ mà đuổi đi chẳng khác nào tự cắt đường tiến của trường ta!- Nhưng…_ thầy chủ nhiệm ngậm ngùi- Tôi nghĩ thầy hiểu rõ hơn ai hết, ngoài cái tính gặp nhau là choảng,thì còn lại 2 đứa đều tốt hết, thầy thấy đấy: 2 đứa đều là học sinh xuất sắc toàn diện nhất tỉnh, được đánh giá là hs giỏi nhất kể từ khi trường thành lập đến nay! Được 2 đứa đó theo học là vinh dự cho trường chúng ta quá rồi còn gì?_( thầy còn quên câu này nữa “cũng là 2 kẻ phá hoại giỏi nhất từ khi mở trường đến nay !”)- Ừm… vậy… vậy.
3 CHAP 3: VÌ HẮN NÀNG XUYÊN QUATrên sườn đồi có 2 người đang đứng nhìn nhau- Chỉ cần cậu không chọc phá tớ nữa, thì tớ sẽ không đụng chạm tới cậu nữa!_Ngọc- Ok! Nước sông không phạm nước giếng!_ Khanh nhún vai- Móc ngéo !Bích Ngọc đưa ngón tay út ra nói- Được!Hai người vừa gườm nhau vừa móc ngéo, hệt như bọn họ đang bị bắt buộc lắm vậy!- Hay a! Tìm kiếm khắp nơi chẳng thấy, rốt cuộc lại ở chốn này! Ây da! Mỹ nhân này là ai vậy đẹp động lòng người ghê! Bạn gái của ngươi đó sao? Ngươi thật có phúc nhỉ?_ một tên xấu xí từ trên trời rớt xuốngNgọc nghe thấy liền chỉ thẳng mặt tên không biết điều nói- Tên kia! Ăn nói cẩn thận ai là bạn gái của ai hả?- Bích Ngọc cậu về trước đi! Đây là chuyện riêng tư của tớ đừng có xen vào!- Xì! Ai thèm, chỉ là hắn nói sai phải bắt hắn nói lại, rồi tớ mới về!_ Bích Ngọc hung hăn bước ra chống tay lên hông, hất mặt nói tiếp- Tớ bảo cậu về thì cậu về đi sao còn đứng đây bép xép hoài vậy!_ Gia Khanh kéo Ngọc ra sau lưng ánh mắt có chút lo lắng.
4 CHAP 4 ĐÊM TÂN HÔN – PHU QUÂN TA LÀ TÊN KHỐN KIẾP!Mà nhắc tới mới nhớ cô còn chưa xem mặt mũi thân thể này ra sao nữa, lỡ trúng gương mặt “ma chê quỷ hờn thì thảm!” Gương! Gương đâu? Phải nhìn mới được!- Hi hi! Mừng quá cũng không tồi! Cái mũi nhỏ xinh xinh, đôi mắt to to với gương mặt thanh tú, làn da trắng hồng so với cánh hoa đào chỉ có hơn chứ không kém! Ok! Không đẹp nghiêng nước nhưng cũng được xem là tiểu mỹ nhân so với gương mặt cũ cũng tàm tạm chấp nhận được!Cạch cạch!“Chết có người vô, mũ khăn đâu rồi?”_Bích Ngọc nhanh chóng phóng lên giường ngồi ngay ngắn, đội mũ phượng, trùm khăn lạitỏ vẻ hiền thục.
5 CHAP 5 TÌM NGƯỜI CỨU MẠNG Không có, ở đây cũng không, không, không…haiz từ nãy đến giờ kiếm mười mấy phòng mà vẫn chưa thấy, có phải vô nhầm chỗ không?Đang lúc ngao ngán thì chợt thấy phía đối diện bên kia có một phòng còn sáng, Bích Ngọc không nghĩ nhiều liền lập tức đến đó.
6 CHAP 6: VỊ HOÀNG ĐẾ TỘI NGHIỆP“Có phải hay không hôm nay là ngày tận cùng xui xẻo của hắn? Mới sáng sớm vừa bước ra khỏi Minh cung các đi dự dám cưới của tên hoàng đệ này, thì bị vấp cục đá té, may mắn không bị ngã nhưng ngược lại bộ hoàng phục hắn vừa mới may chuẩn bị mặc đi dự dám cưới bị rách toẹt một lỗ to tướng không vá nổi làm hắn mất toi cả 2000 lượng vô lý.
7 CHAP 7: NHÃ NHƯ NGỌCVừa bước đến cửa phòng,Bích Ngọc bị 2 ả kia mở cửa ném thẳng vào phòng không chút thương tiếc. Rồi sau đó khóa cửa bỏ đi, để lại mình nàng đang nằm dài trên nền nhà ai oán cho cái thân của tội nghiệp.
8 CHAP 8 QUÁ KHỨ, 7 NĂM TRƯỚCMặc dù hơi bất ngờ, nhưng theo những gì Bích Ngọc nghe được trước đó mà suy luận, có lẽ người nữ nhi trước mặt nàng tự tử là do không chấp nhận nổi cuộc sống đầy khổ cực trước đây, lại thêm không được nam chính yêu thương sợ rằng sau này chỉ có nhiều đau khổ cho nên chọn cách tự tử cho dứt hết nợ trần ai…- Vì sao? Chẳng lẽ là vì cái tên vương gia kia ép chết ngươi? Hay là vì ngươi không yêu hắn, không muốn lấy hắn nên mới tự tử phản đối! Hay ngươi đã chán nản cuộc sống đầy đau khổ trước đây và cả sau này?- Không phải! Tất cả đều không phải!_ Như Ngọc rưng rưng hàng lệ lắc đầu, bộ dáng vô cùng đáng thương khiến Bích Ngọc cũng thấy thương thay, trái tim bất giác cũng có chút đau nhói.
9 CHAP 9: SỬA SOẠNSau một hồi bị 2 ả nha hoàn kia đem làm manơcanh thì bị bọn họ ném lên bàn trang điểm cho bọn họ tô son trét phấn. Đến bây giờ, nàng mới hiểu vì sao bọn họ kéo nàng dậy sớm như vậy rồi! Thì ra là bọn họ tính bù trừ khoảng thời gian đem nàng đi sửa soạn đó mà!Trước tiên là bọn họ đem nàng ngâm vào thùng nước dầu thơm gì đó cả nữa canh giờ, sau đó là đem nàng làm manơcanh cho bọn họ lựa chọn y phục cả canh giờ.
10 CHAP 10: VÀO HOÀNG CUNGChiếc xe ngựa chở Như Ngọc băng băng qua cácdãy phố phường, tiến thẳng hoàng cung mà đi. Bên ngoài, Thiên Hàn cưỡi con tuấn mã Bạch Phong dẫn đầu đoàn xe ngựa, bên trong xe, Như Ngọc cùng Uyển nhi và Hân nhi ngồi không ngừng bị xốc mông do xe ngựa chạy quá nhanh và con đường quá gồ ghề.
11 CHAP 11: LẠC ĐƯỜNGHai người kia ngơ ngác 1 hồi rồi lắc đầu, bọn họ là lần đầu vào cung, những lần trước vương gia đều đi một mình đâu có dẫn họ theo đâu mà biết:- Ngươi không biết sao? Chẳng phải trước kia tiên đế từng triệu người vào cung mấy lần hay sao?_ Uyển nhi nghi hoặc hỏi Như Ngọc.
12 CHAP 12: MẸ CHỒNGVÂN CUNG CÁC,- Tam vương phi, đã đến cung thái hậu rồi ạ!_ vị thái giám kia lên tiếng đánh thức Như Ngọc đang trong tâm trạng ngắm cảnh.
13 CHAP 13: HEO CŨNG BIẾT LEO CÂYChiếc xe ngựa một lần nữa chở Như Ngọc trở về vương phủ, bên ngoài xe tiếng nói tiếng cười huyên náo của phố phường, bên trong xeNhư Ngọc và 2 nha hoàn kia cùng nhau ôm bụng cười đến lăn lê bò lết, khi nhớ lại cảnh tượng lúc từ chỗ cung thái hậu trở về đi qua chỗ tên thái giám ban sáng.
14 Chap 14: Người phụ nữ bí ẩnĐắn đo một lúc rồi mới bước tiếp, đến vài cái ngõ quẹo mới thấy được 1 người, 1 người phụ nữ trạc tuổi 30 đang ngồi xoa xoa cái chân của mình,bên cạnh là một cục đá nhỏ.
15 Chap 15: Xuyên qua không chính thứcGia Khanh thức tỉnh, có hơi ngơ ngác một chút rồi lại theo quán tính sờ sờ, cúi đầu nhìn lại thân thể của mình vẫn còn nguyên thì vô cùng vui mừng, sau đó mới nhìn đến xung quanh.
16 Chap 16: Bám đuôi mỹ namTiếng đàn du dương êm ái như tiếng suối chảy không ngừng thu hút người đi đường, nơi bờ hồ tây số người tụ tập nghe đàn ngày càng đông.
17 CHAP 17: Mỹ nhân tỷ tỷ và kế hoạch phá sản của Như Ngọc……Như Ngọc bước theo Kỳ Phương vào bên trong căn nhà lớn, cả hai cùng len lỏi qua mấy dãy nhà hệt như những tên ăn trộm, khiến Như Ngọc đi phía sau phải chột dạ sợ bị người ta chụp được thì nguy… mà hỏi cái tên kia “vì sao phải lén lút như vậy?” thì hắn lại bảo “xâm nhập vào nhà người ta thì phải lén lút mới vui” ………………HẾT NÓI!!!Đột nhiên Kỳ Phương dừng lại trước một căn phòng cuối dãy hành lang.
18 CHAP 18: ĐAUTình hình cứ như vậy trôi qua suốt một tháng trời, nàng ở trong vương phủ không những không thực hiện thành công kế hoạch của mình mà ngược lại còn bị Thiên Hàn chơi xỏ đến thê thảm.
19 CHAP 19: QUÁ KHỨ SAI…“Ngươi cho rằng ngươi xứng ngồi lên vị trí vương phi đó!”“Ta xem 2 chữ “tiện nhân chưa đủ nói với ngươi””Nàng không đủ tư cách thì sao? Hắn cũng không có tư cách nói nàng như vậy! Bởi vì hắn vốn không có tư cách! Vốn không đủ…….
20 CHAP 20: XIN LỖI! NHƯNG TIẾC RẰNG ĐÃ QUÁ MUỘN!RẦM!Như Ngọc giật mình nhìn về phía cánh cửa, đôi mắt vừa sợ vừa kinh thường nhìn con người trước mặt. Thiên Hàn loạng choạng bước phòng vào với gương mặt đỏ bừng vì rượu, đôi mắt y đượm màu máu trông vô cùng đáng sợ.