1 V. J. chiếm từ tầng lầu thứ mười đến mười chín tòa cao ốc Lệ Hoa – nơi nổi tiếng với công nghệ quay phim, chụp hình, quảng cáo trên ti vi từ trước đến nay, bọn họ am hiểu nhất là dùng công nghệ cao làm bối cảnh anime, cũng kết hợp với quay chụp quảng cáo cho các đại minh tinh.
2 Ngoài phòng hội nghị, Thang máy rốt cục đi lên, cửa vừa mở ra, Ôn Hà Phi lập tức lách mình đi vào, cửa thang máy chậm rãi đóng lại. - Ôn tiểu thư! Lúc này có người đưa tay nhấn nút dừng, chính là vị thư ký cao gầy xinh đẹp kia.
3 Liên tiếp ba ngày hưng phấn mà mất ngủ, Hà Phi nằm mộng cũng cười, không nghĩ tới cô đúng như ước nguyện có thể vào công ty lớn như vậy. Cô trước tiên gọi điện thoại cho bạn trai, tuyên bố tin tức tốt này.
4 Hôm nay V. J. từ sớm tổ trưởng các ngành đã đến đông đủ, chờ thành viên mới vào tự giới thiệu mình. Tám giờ 45′. Uông, nhân viên mới này ghê gớm thật, chỉ là phụ tá nho nhỏ, nhưng lại để ọi người chờ? Có người bắt đầu bàn luận xôn xao, Lương Chấn Y tuyên bố bắt đầu báo cáo sáng sớm, thư ký Trần Dĩnh ghi lại lịch trình hàng ngày, cũng báo cáo tiến độ các dự án.
5 Ngày đầu tiên đi làm, Hà Phi mở rộng tầm mắt. Nghiệp vụ V. J. có rất nhiều người quái lạ, đồng nghiệp của cô đặc sắc vô cùng, vừa trông thấy cô hoa cả mắt.
6 Một năm sau, Công ty V. J. thư ký Trần Dĩnh như thế chung tình “Ba chỗ ở cả”, rất có ba chỗ ở tam thế chi tư, vẫn thích hừ người; tổ trưởng Úy Nhân Nhân vẫn là tảng đá lớn trước cửa, tay chân gọn gàng, như cũ mặc “Chanel” mắng chửi người.
7 (Clair: … =. = Em không còn lời nào để bình loạn về mức độ BT của anh) Làm gì phải hung hăng như vậy chứ?! Hà Phi trong lòng nói thầm. Con mắt nàng liếc nhìn người bên cạnh, nhìn thấy một tay hắn đặt trong túi quần, trên mu bàn tay che chút lông măng.
8 Ôn Hà Phi lần đầu tiên nhìn thấy chủ tịch V. J, cô vốn tưởng rằng làm chủ tịch đều là mấy ông già béo phục béo phịch, nhưng là đến khi gặp người thật lại dọa cô nhảy dựng người.
9 Trong thoáng chốc, cảm xúc phức tạp đồng thời đánh sâu vào hai người. Hà Phi mặt đỏ bừng, đứng vững vàng liền vội vàng lui thân rời đi, mặt đỏ tai nóng, tim đập như nổi trống.
10 Đảm nhiệm thiết kế viên ngắn ngủi sáu tháng, Hà Phi thành tích lóa mắt đã lập nên thành tựu trước đây V. J chưa từng có. Đề án của cô không có thủ pháp nghiệp giới đã từng dùng qua, trong đầu luôn luôn có ý tưởng mới mẻ.
11 Hà Phi kinh ngạc, lập tức mặt đỏ như lửa. Cô xấu hổ làm anh mỉm cười, trong mắt của anh lóe ra tia sáng hài hước. Thượng Đế a! Hà Phi mặt đỏ như lửa, xấu hổ muốn đập đầu vào tường.
12 Đến năm giờ hai người còn không có quay về công ty, Lương Chấn Y nghĩ đoán hành tung của hai người, nhấc lên điện thoại gọi trực tiếp đến nhà hàng. “Ngài Lương?!” Quản lí nhà hàng kinh hãi.
13 Úy Nhân Nhân mặt đỏ lên, khua tay giải thích. “Không. . . . . . ” “Đúng vậy a!” Hà Phi hưng phấn nói. “Nhà hàng mời khách, trưởng phòng cùng em dứt khoát mỗi món đều gọi cho bõ công.
14 Hà Phi sự nghiệp rộng mở, bạn trai Từ Thiếu Khâm tốt nghiệp trước cô một khóa lại không trụ lại được đến một phần công tác. Thời đại học, anh từng làm mưa làm gió, làm cả hội trưởng hội học sinh, làm sao mà biết ra xã hội nhưng lại cao không với tới thấp không bằng lòng, thường xuyên thích ứng không được.
15 Từ Thiếu Khâm nhíu mày, đè nén tức giận, thật cẩn thận trấn an cô. “Em đừng tùy hứng có được không?” Hắn khó được ăn nói khép nép, trên đời này chỉ có Hà Phi làm hắn không có biện pháp, hắn nói được giống như hắn thực chịu ấm ức.
16 “Thằng nhóc này chốc muốn làm lập trình viên, chốc lại làm bất động sản, đảo mắt nó lại muốn ra nước ngoài đào tạo sâu, lại còn nói muốn mở nhà hàng?” Đang vùi đầu đan áo khoác cho Hà Phi Ôn bà bà, nghe nói chuyện của Thiếu Khâm, hừ một tiếng, ngẩng mặt.
17 Nhân dịp Hà Phi phụ trách quảng cáo cho công ty Cao Vượng hiệu quả thật tốt, thành tích lên đến hàng trăm triệu, tiệc chiêu đãi được mở ra cho nhân viên V.
18 Anh đứng ở trước mặt cô. “Em không sao chứ?” “Không. . . . . . Không có việc gì!” Chính là xấu hổ muốn chết mà thôi. “Sắp đến lúc trao giải cho em rồi.
19 Trong hội trường, MC không ngừng kéo dài tiết mục biểu diễn. Nhân vật chính Ôn Hà Phi không thấy bóng dáng, Úy Nhân Nhân lo sốt vó, cô không ngừng hướng đơn vị tổ chức xin lỗi, khẩn cấp sai người đi tìm Hà Phi, quỷ dị là ngay cả tổng giám đốc cũng không thấy bóng dáng.
20 MC ngạc nhiên, lại hỏi: “Xin hỏi cô với Cao Vượng còn có thêm ý kiến nào nữa không? Hoặc là với công ty này có thêm sáng kiến nào nữa chẳng hạn?” Quản lí Cao Vượng dựng thẳng tai nghe, nhưng thấy trên sân khấu Ôn Hà Phi sắc mặt trắng bệch.