41 Lúc cả đàn bồ câu bay qua quảng trường trung tâm, Hà Phi hưng phấn chạy qua nhìn. “Những con chim bồ câu này không sợ người a!” Cô chạy qua, một đàn chim bồ câu còn ở lại trên mặt đất.
42 Hà Phi lườm Lương Chấn Y, khóe mắt anh cong cong nhìn cô, Hà Phi chớp mắt mấy cái. “Anh là đang dạy dỗ em à? Tổng giám đốc đại nhân. ” Mấy ngày chung sống cũng suýt quên mất thân phận anh ở công ty.
43 Quán trọ nhỏ bao phủ trong bóng đêm, trăng sáng bị sương dày che mờ. Trên giường đơn, bọn họ chen chúc nằm cùng nhau, uống một chút rượu, hơi hơi say ỷ vào nhau.
44 Hà Phi, em vội vàng mua quà cho bà ngoại, lại quên mua vật kỉ niệm ình. Áo lông cừu là kỉ niệm anh giúp em từ San Francisco trộm được. Em mặc nó vào, anh nhìn thấy rồi, thuận tiện sẽ cho em một cái tương lai hoàn toàn mới.
45 Sáng sớm, ba Lương Chấn Y liền tới nhấn chuông cửa. “Ba?” Lương Chấn Y mở cửa. Anh vào phòng tắm tắm rửa, cạo râu, tinh thần sảng khoái thay quần áo. “Chấn Y, tuần sau ba muốn ra tòa.
46 “Anh. . . . . . tìm ai?” Hắn không biết người đàn ông cao lớn này. Lương Chấn Y nhìn vào phía sau Từ Thiếu Khâm. Bên trong cũng không có thân ảnh của Hà Phi, nhưng là anh nghe thấy tiếng máy sấy ầm ĩ.
47 “Đây là chuyện gì xảy ra?” Úy Nhân Nhân cùng các đồng nghiệp chen chúc ở trước bảng thông báo công ty. Trương Thiến nhai kẹo cao su, nheo mắt lại đọc tờ thông báo phát ra từ phòng nhân sự kia.
48 “Ai da!” Ôn bà bà vui mừng ngồi ở trước bàn, thức ăn phong phú ở trên bàn làm bà cười toe toét. “Nhiều món ăn như vậy, muốn bà bội thực mà chết à?!” Bà vừa trở về, thần sắc mệt mỏi, nhưng vẻ mặt cũng rất là vui vẻ.
49 Là vì trời quá lạnh sao? Bà ngoại huyết áp quá thấp, mặc dù đã cấp cứu qua, nhưng là tình huống vẫn không ổn định. Hà Phi bất lực lại sợ hãi, vẫn canh giữ ở trước giường bệnh, nắm chặt lấy tay bà ngoại.
50 Cho đến phút cuối cùng anh vẫn chưa bao giờ từ bỏ cô. Rất cảm động với chi tiết cuối cùng này. Một người đàn ông hoàn mỹ thế này đúng là chỉ có trong tiểu thuyết thôi à T_T Thế là hết truyện rồi.
51 Mặc kệ, Hà Phi bất chấp, đẩy ra cửa xe liền chạy vào phi trường. Oa cái quái gì thế! “Ê! Ê!” Dám lớn mật bỏ chạy?! Lái xe bị chọc tức, xuống xe định đuổi theo, cảnh sát sân bay lại chỉ vào ông ta dừng xe không đúng chỗ, ngăn lại ông ta đuổi theo.