Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Hoàng Hậu Anh Túc

Thể loại: Ngôn Tình
Số chương: 128
Cập nhật cuối: 9 năm trước
Mọi người có biết hoa anh túc vô tội không? Bản thân nó không có độc, tựa như tình cảm vậy, cũng vô cùng đẹp đẽ nhưng không biết lúc nào đã bị dính vào.

Danh sách chương Hoàng Hậu Anh Túc


Chương 1: Hoạ Lớn Chết Người

1 “Chạy nhanh lên…quan binh tới rồi…”Vùng núi hoang vu, ánh mặt trời chói chang chiếu xuống đầu, ba cô gái quần áo tả tơi chạy bán sống bán chết vào phía rừng cây trước mặt, trốn thật nhanh nhất, nhân vật chính với hình tượng vô cùng thê thảm của chuyện này chính là tôi, bây giờ đang buổi trưa nắng chói chiếu vào cả người tôi làm cho các lỗ chân lông đều nở to, hơn nữa do vận động mạnh nên tất cả quần áo đơn sơ của tôi đều dính đầy mồ hôi, hiện giờ tôi mới biết rõ cái cảnh mồ hôi như nước là thế nào, sao tôi lại khổ sở vậy? Sao tôi lại phải chạy? Nói ra thì rất dài, bây giờ tôi cũng chẳng muốn nghĩ gì cả, mục tiêu là cánh rừng rậm cách trăm mét trước mặt, chạy sau tôi còn tương tự có hai chị em nữa.


Loading...

Chương 2: Hãm Hại Vô Cớ

2 Sau này thì khổ rồi, chỉ bằng ba cô gái yếu đuối như chúng tôi thì muốn xoay chuyển còn khó hơn lên trời vậy, hơn nữa có phu nhân Huyện Thái gia làm chứng sức thuyết phục càng cao, sau lưng nàng còn có Lý đề đốc gì gì đó chống đỡ, quan hệ chặt chẽ thế này, cái ngày chúng tôi ra mặt cũng xa vời quá đi, nghĩ đến vài ngày vừa rồi chạy thục mạng, phu nhân ngoan độc cứ cố tình đẩy chúng tôi vào chỗ chết, sau đó chết không có đối chứng, kết án qua loa, bà ta có thể ung dung tự do tự tại, yên bình qua ngày, cách làm quá tàn nhẫn, nếu chúng tôi không chạy nhanh, tất nhiên là đúng với mong muốn thích thú của bà ta rồi.


Chương 3: Ngôi Nhà Trên Núi

3 “Đi, đi gõ cửa đi!” Ý tôi muốn bảo hai chị em kia đi lên trước, chắc đây là nhà của người thợ săn trên núi, trước cửa nhà có treo mấy bộ da thú, không biết chủ nhà là loại người như thế nào? Trong lòng tôi có chút lo lắng, trong đầu hiện lên hình ảnh một người đàn ông lỗ mãng, hay là lại gặp một kẻ biến thái đây? Hây da, Diệp Vũ à, mày đầu heo sao, cứ nghĩ lung tung gì thế?Đang nghĩ miên man thì Tiểu Thuý và Tiểu Lan đã đi tới gõ cửa, vừa gõ vừa gọi: ‘Mở cửa ra” trong lòng tôi thót lên, các cô nàng cứ gọi ầm lên như thế, có người nào mà thèm mở, tôi hít một hơi sâu rồi kéo hai cô lại.


Chương 4: Hy Vọng Nhỏ Bé

4 Gian phòng bên cạnh là phòng con gái của họ, vừa rồi ông chủ chắc là đến dọn dẹp một lúc nên chăn đệm gọn gàng, cả phòng sạch sẽ. hôm nay đúng là gặp được người tốt rồi, ánh mắt Tiểu Thuý, tiểu Lan mơ màng nhìn chiếc giường, hai người tranh nhau ngã xuống ngủ mất, tôi nhìn mà thấy tức, hung hăng trừng mắt nhìn tướng ngủ hai nàng một cái, đúng thật là, tôi thấy hai vị nha hoàn này so với tiểu thư được chiều quá rồi, dọc đường đi không phải tôi thúc giục hoài thì các nàng chắc đã sớm bị bắt rồi, giờ các nàng phải quỳ xuống cám ơn tôi ấy chứ.


Chương 5: Khâm Sai Đại Nhân (1)

5 Sắc mặt khâm sai đại nhân tức đến mức giận dữ: “Làm càn, ngươi không có bằng chứng, bắt người lung tung, quả thực không thể chấp nhận được, lập tức thả người ra ngay” Những lời này khiến mọi người hoan hô, ai ai cũng đều hài lòng, quần chúng bắt đầu bán tán xôn xao, chủ yếu là chỉ trích hành vi của quan sai, cũng có người chửi bậy ầm lên, tôi đứng trong đám đông lại vui mừng khôn xiết, phải nói là thống khoái mới đúng, xem ra vụ án của tôi có hy vọng rồi.


Chương 6: Khâm Sai Đại Nhân (2)

6 “Ngươi là ai?” Tôi đang thầm đắc ý thì đằng sau truyền ra tiếng hỏi, tôi quay lại vừa đúng lúc chạm vào ánh mắt hắn, mắt hắn trông cực kỳ bình tĩnh trầm ổn, không có một tia kinh ngạc nào, tôi thầm khen một tiếng, định lực tuyệt vời, quan khâm sai quả nhiên có khác, nếu là viên quan khác thì đã không nhịn được gầm lên rồi.


Chương 7: Lao Ngục ( 1 )

7 “Đại nhân…” Bỗng dưng, ngoài cửa truyền đến một tiếng, có tiếng bước chân lo lắng đi tới, một lát sau đã đến cửa, người đến là một người đàn ông khoảng ba bốn mươi tuổi, bộ mặt góc cạnh, đầu đội mũ, mặc quần áo quan, nhìn tôi sửng sốt ” Đại nhân?”Vị khâm sai nhướng mày lên, nhìn hắn một cái “Nàng chính là hung thủ giết chết TRiệu Chí” TRiệu Chí là tên của huyện lão gia, do chức quan ông ta cao nên chỉ gọi chức danh.


Chương 8: Lao Ngục ( 2 )

8 Đợi lúc tôi tỉnh lại thì đã là ngày hôm sau rồi, tôi nhìn thấy vị quan khâm sai đứng bên giường mà ảo não không ngừng “Đại nhân, thực xin lỗi…dân nữ. .


Chương 9: Đối Chứng Trên Công Đường ( 1 )

9 Đề đốc nghe vậy nói to dõng dạc “Dân nữ to gan, ngươi đã biết tội chưa, ngươi đợi ba người các ngươi đều là hung thủ giết chết Huyện lệnh Triệu Chí, không thể làm chứng được”Tôi choáng váng cả người, tên khâm sai chết tiệt kia, sao hắn không nói giúp tôi rửa sạch tội danh chứ? Thế lại còn hãm hại tôi nữa! Xem ra dựa vào hắn là không đáng tin rồi, thật lạ cho việc dễ tin người của tôi.


Chương 10: Đối Chứng Trên Công Đường (2)

10 Lúc này nghe thấy Lý đề đốc vỗ mạnh tấm mộc bài, lớn tiếng nói: “Đem ba tên tội phạm áp giải vào tù, đợi ngày mai tái thẩm, bãi đường”Tôi còn chưa kịp phản ứng thì đã bị hai tên quan sai tóm chặt lấy hai tay, sau đó Triệu Vận Chi đứng dậy, phủi phủi bụi trên quần áo, nhìn về phía tôi cười đắc ý, tôi liếc xéo bà ta, nói giọng mỉa mai “Yêu phụ này, bà sẽ không có kết quả tốt đâu” Nghe tôi mắng bà ta là yêu phụ, mặt bà ta đột nhiên méo mó, cắn chặt môi, thái độ giận dữ tới mức như trò khôi hài vậy.


Chương 11: Hung Thủ Giết Người (1)

11 “Đưa tay cho ta”Tôi ngoan ngoãn vươn tay ra, một bàn tay to nhanh chóng nắm lấy kéo nhanh tôi lên ngựa, con ngựa bị kinh sợ giật mình, hí lên một tiếng, hai vó trước giơ cao lên, tôi sợ tới mức ôm chặt lấy eo hắn, mặt áp sát vào lưng hắn, một luồng nhiệt của đàn ông truyền tới, tôi thầm mắng mình một tiếng, thân thể hắn cũng không vì sự tiếp xúc thân mật của tôi mà có phản ứng gì.


Chương 12: Hung Thủ Giết Người (2)

12 Tiếng mở cửa tù vang lên làm ba chúng tôi để ý trên người cai ngục, hắn nhìn chúng tôi một cái, nói ác ôn “Ra đi”Trong lòng tôi ngửi thấy vị chán ghét, hung hăng trừng mắt nhìn hắn một cái, có lẽ lúc thời điểm mấu chốt đến, ba chúng tôi đều được mở còng sắt, tuy bị khoá lại nhưng cũng không ngăn được niềm cao hứng của chúng tôi.


Chương 13: Tự Do Tuyệt Vọng.

13 “Nay nhân chứng vật chứng đầy đủ, không cần ngươi tiếp thu hay không nữa, kéo ra ngoài, ngày mai xử trảm”Một tấm bài gỗ ném xuống trước mặt tôi, trên tấm bài gỗ có viết hai chữ, tôi cười lạnh một tiếng, cuồng nộ lên, tất cả mọi người đều giật mình đứng không vững, cuối cùng cũng cười xong, tôi cười ra nước mắt, nhìn sắc mặt kinh hoảng trước mặt, vẻ mặt tràn đầy khiếp sợ, tôi lấy tay chỉ vào lão ta, nghiến răng kèn kẹt tuột ra“Tên quan chó này, ngươi phát rồ sao, chó cùng rứt giậu, ngươi ngậm máu phun người, bao che tội phạm, chết không yên đâu”Ánh mắt tôi nhìn chằm chằm vào hai người quỳ bên cạnh không ra tiếng người “Mụ yêu phụ nhà ngươi này, ngươi đêm nào cũng sẽ mơ thấy ác mộng, hàng đêm bị ác ma dây dưa, ngươi chờ ta, ta hàng đêm sẽ tìm ngươi nói chuyện phiếm, ngươi nhất định phải đợi ta”Giọng tôi vô cùng lạnh lẽo, vang vọng đe doạ, Triệu Vận Chi và nha hoàn Tiểu Diễm của bà ta không dám ngẩng đầu lên, lòng chột dạ! Tôi cười giễu cợt.


Chương 14: Chiếc Vòng Cổ

14 Vui một ít, buồn một ít, đi trên đường cái phồn hoa, tôi hít một hơi thật sâu, ánh mặt trời chói chang rọi xuống, tôi có một loại cảm giác như cách một tầng thế hệ, tôi càng xác định tôi là kẻ xui xẻo nhất trong toàn bộ số người bị xuyên không, người khác xuyên qua đều là trong cung, có trai đẹp gái xinh vây quanh, còn tôi, gần nhất là một vòng kề cận cái chết, thừa nhận áp lực cực hạn, như kiểu thời đại này cho tôi té ngựa xuống vậy, bảo tôi sao không cần làm càn ở thời đại này chứ? Hay là còn ý nghĩa gì khác nữa? Thèm vào! Là con mẹ nó cái hố tà!“Tiểu Vũ tỷ à, hiện chúng ta đi đâu bây giờ ha?” Đằng sau truyền tới tiếng Tiểu Thuý, tôi chỉ nghĩ tới mỗi chuyện của mình mà hoàn toàn quên tiệt hai nàng, tôi quay đầu lại “Đương nhiên là tìm một chỗ ở trước rồi, chả nhẽ ngủ qua đêm trên đường sao?”“Nhưng mà, tiểu Vũ tỷ à….


Chương 15: Hung Thủ Không Chạy Thoát

15 Một lát sau, lão chủ từ trong buồng đi ra, lấy từ trong túi ra mấy tờ giấy đưa đến “Đây là ngân phiếu một ngàn lượng, ngươi kiếm được tốt lắm, à…chiếc vòng cổ kia có thể đưa cho ta rồi chứ!” Lão này thật đúng là không dằn nổi lòng tham.


Chương 16: Thay Hình Đổi Dạng

16 Lúc này Lý đề đốc lấy một tấm bài gỗ trên bàn hướng trên đài giơ cao, lớn tiếng “Hành hình”, cả pháp trường bỗng lặng ngắt như tờ, tĩnh mịch tới mức chỉ cảm thấy đám bụi đất khô ráo bốc lên bốn phía, ánh mắt mọi người đồng loạt nhìn chăm chú vào trên mặt khủng bố của Triệu VẬn Chi, bỗng bà ta ngẩng đầu lên, nhìn trời cười điên cuồng một hồi, nhưng không phát ra âm thanh nào, chỉ nhìn thấy cổ họng bà ta rung động, không nói ra thì sự thống khổ, tuyệt vọng của bà ta, trong đôi mắt chết chóc chảy xuống một dòng nước mắt, đột nhiên cúi đầu xuống.


Chương 17: Tìm Việc

17 Làm xong mọi việc, cảm giác toàn thân thoải mái hơn, tôi từ trong phòng đi ra, bụng đã kêu gào ầm ĩ, Tiểu Thuý Tiểu Lan vẫn còn trong phòng chưa xuống.


Chương 18: Hội Hoạ

18 Trở lại khách sạn thì trời đã chạng vạng tối, Tiểu Thuý, Tiểu Lan nhìn thấy trong lòng tôi đang ôm thứ gì đó thì mở to hai mắt nhìn “Tỷ tỷ, ngươi mua nhiều giấy bút vẽ làm gì đấy?”“Vẽ nha!” Tôi lập tức đi vào phòng mình, các nàng đi theo sau, tôi lấy ra bút vẽ, giấy vẽ, hộp mực, nghiên mực, còn có một chút đồ dùng này nọ nữa, thứ linh tinh này cũng không ít! Ít nhiều cũng được tên thư sinh kia nhắc nhở, làm cu li là cách kiếm tiền rẻ mạt nhất, nghĩ lại thì có trí nhớ thật tốt quá!Ở hiện đại, hoạ sỹ, tác giả, giới nghệ thuật, tác phẩm của họ so với người bình thường vất vả khổ cực khác hơn hẳn là vì sao đây? Nguyên nhân vô cùng đơn giản, sáng tạo, phát huy trí sáng tạo của nhân loại để tạo ra cái gì đó cực kỳ có giá trị.


Chương 19: Văn Võ Trạng Nguyên

19 Có thể tối qua vẽ tranh quá muộn nên đầu óc có chút choáng váng, lúc này ngoài cửa vang lên tiếng gõ “cộc cộc”, “Tỷ tỷ, người đã dậy chưa? Muội mang đến cho người một chút điểm tâm nè”Đã rửa sạch mặt mũi chân tay, tôi ngồi ăn nhấm nháp điểm tâm trên bàn, ánh mắt Tiểu Lan đột nhiên sáng ngời “Tỷ tỷ, đây là tỷ vẽ sao? Đẹp quá ha! Cô gái này thực khá đẹp ha!” Cô nàng cầm bức tranh Hằng Nga Bôn Nguyệt lên nhìn thích thú không rời.


Chương 20: Quan Thu Giải Nguyên

20 “Á” Thân tôi bị đám đông ép chặt đẩy tới ngã tư đường một cái, tôi lảo đảo hơn nữa trên lưng còn địu một đống tranh vẽ, giá vẽ nặng trịch, cả người mất thăng bằng ngã nhào xuống,“A” Tôi thảm thiết kêu lên, nhìn một đám bụi bay mù mịt trước mặt, tôi thầm kêu không xong rồi, kiểu gì cũng bị hít đám bụi này mất thôi.


Loading...

Truyện cùng thể loại

Thanh Mai Nghi Kỵ Trúc Mã

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 48



Bá Đạo Yêu Em

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 76


Khuynh Thành Linh Nữ

Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình

Số chương: 50


Cool Boy Và Đầu Gấu

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 22


Thành Trì Của Tôi

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 50


Quý Nhân

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 17


Trâm Ii: Kẻ Yểu Mệnh

Thể loại: Ngôn Tình, Trinh thám

Số chương: 30


Đường Tâm Mật Ý

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 49


Có Lẽ Nào Lại Như Thế

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 50