1 – Lạc Hy, nhanh dùm cái đi– Biết rồi, biết rồi, xong ngay đây. Ngày nào cũng 1 điệp khúc lặp đi lặp lại của 2 đứa sinh viên năm nhất phòng 205 khiến cả ký túc xá nữ rất chi là bực mình nhất là những nàng trèo tường đêm khuya.
2 - Lạc Hy… haiz– Ông là ai? Ông nhìn thấy tôi– Phải, ta là Câu Hồn Quỷ, ta đến là để đưa bạn ngươi đi nhưng ngươi lại đem dương thọ của mình để trao đổi với cô ta.
3 - Tú Bình, Tú Bình… – Lạc Hy, là cậu thật sao, tớ không nằm mơ đấy chứ? – Đúng là cậu đang nằm mơ ( không mơ sao gặp được Hy tỷ) – LH, tớ xin lỗi tại tớ mà cậu, tại tớ…… (khóc nức nở) – TB, không sao hết, đừng tự trách mình.
4 Chợt nhớ ra điều gì, nàng đưa tay tìm kiếm. thấy trên đầu giường có 1 cái hộp, trong đó có tiên đan và sách võ công cùng tiên pháp nhưng Diêm lão gia nói.
5 Sáng hôm sau– Á aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa– Sao… sao có việc gì, cháy nhà hả? đâu, đâu cháy ở đâu ( ai đó mặc nguyên một bộ đô ngủ, tóc tai bù xù,tay cầm chiếc gối ôm phi từ trong phòng phi ra)– Tỷ tỷ, người… người… nhìn…HN chỉ chỉ tay, lắp bắp kinh hãi.
6 LH cảm thấy những tài nghệ của thân chủ của thân xác này, nàng đều được kế thừa hết, từ cầm kỳ thi hoạ đến may vá thêu thùa đến nấu nướng. Nhưng với bản tính lười, nàng chỉ chạm qua mỗi thứ 1 tý rồi lại vứt đấy.
7 Vì không quay được thuyền, đám người bọn họ đành phải dung khinh công đáp lên bờ. khi họ đi khuất bóng rồi vẫn còn tiếng ồn ào huyên náo. Cô nương A: “ngươi thấy vị công tử hoàng y vừa nãy không.
8 Cả đám lăm lăm kiếm trong tay nhất tề xông lên chém họ. vốn chỉ định đứng ngoài xem kịch nhưng nghe thấy tiếng hét thất thanh của Hoa Nhi, Lạc Hy biến sắc.
9 Thời gian cứ thế dần trôi, đêm hội hoa đăng ấy cũng dần dần bị lãng quên. Cuộc sống của nàng cứ như vậy mà trôi qua. Các nàng nuôi thêm mấy con vịt ở hậu viện, thêm một con chó nhỏ, một con mèo Ba tư và quý giá hơn là một con Tuyết linh hồ mà nàng có được khi hai người đang ngao du ở biên giới giữa Phong quốc và Linh quốc.
10 Tại Dao Trì Cung, ai đó không biết nguy hiểm đang đến với mình vẫn ngồi thổi sáo. Khúc nhạc nàng thổi chính là Huyết lệ khúc được lưu truyền qua các đời pháp sư của dòng họ nàng.
11 – Ai nha, oaaa ( tiếng ngáp)… ai phá giấc ngủ của ta thế?Một thân ảnh màu lam bay từ trên liên trì lên, giữa những đốm sáng lung linh, nàng không khác gì tiên nữ,không, nàng chính là tiên nữ, một vẻ đẹp không gì có thể sánh bằng.
12 Buổi triều sớm đã tan nhưng hắn vẫn còn thẩn thơ gì đó. Hôm nay các quan trong triều thi nhau bẩm tấu, hắn nghe tai này lọt qua tai kia. Trong đầu chỉ nghĩ đến tiểu nhân nhi kia, không biết nàng đã dậy chưa? Nàng đang làm gì? ( ông vua này, hỏng nặng rồi).
13 Vương Thiên Lãnh giật mình tỉnh dậy, hắn vẫn ở hồ sen nhưng không thấy tiểu nhân nhi nữa. Vừa rồi nàng làm hắn cười rất thoải mái, đã lâu lắm rồi hắn không được cười như vậy.
14 – Hắt xì, hắt xì. Tiếng hắt xì làm hắn bừng tỉnh. Hắn đang làm gì đây, vừa rồi hắn…. Nhìn đôi má đỏ hồng của nàng, cùng quần áo đã bị hắn cởi gần hết mà hắn giật mình.
15 Càn Thanh cung…– Hoàng thượng, việc này không thể được. Tiêu Lạc Hy là một ngốc tử, sao có thể ghánh vác cả hậu cung. – Phải đó hoàng thượng, xin người suy xét việc này.
16 Đêm đó, sau khi phê duyệt tấu chương hắn lại mò tới Dao Trì cung, hắn nghĩ rằng nàng đã ngủ rồi. Ngay từ ngoài cửa hắn đã nghe tiếng sáo. Nàng chưa ngủ? Hắn cẩn thận bước từng bước thật nhẹ nhàng, đúng là nàng chưa ngủ.
17 Lh nói nhỏ vào tai Lạc Lạc, không biết nói gì chỉ thấy nó giật giật cái tai lia lịa. xong rồi nó kêu lên mấy tiếng kiu kiu. Tức thì có 7 tinh linh bay vào.
18 Mấy ngày tiếp theo, hắn không đến tìm nàng nữa, chỉ có tăng cường thêm nha hoàn, thái giám cùng thị vệ ở Dao Trì cung. Nàng vẫn phải giả ngốc ( đến là mệt).
19 Dao Trì Cung…Bịch… rầm…LH bị quăng lên giường 1 cách không thương tiếc- Cút hết ra ngoài cho ta. ( gầm lên)- …( lui hết, gương mặt lo lắng)…Nàng vùng dậy cũng định chạy đi nhưng hắn lại kéo nàng trở lại.
20 Tâm trạng của Lạc Hy dần ổn định. Ngay sau chuyện xảy ra ngày hôm đó hắn hạ thánh chỉ tuyên bố với toàn thể thiên hạ rằng, nàng, Tiêu Lạc Hy, chính là hoàng hậu của hắn mãi mãi không thể thay đổi.