21 Ba tháng sau,tại chính điện hoàng cung Linh Quốc…- Nhị vương gia, ngươi có chắc muốn thành thân với ngũ công chúa không?- Thần chắc chắn. - Vương gia, ngươi đâu nhất thiết phải làm vậy? Ngũ công chúa bẩm sinh bệnh tật, yếu ớt.
22 Hai ngày sau khi nàng ngất…- Nương nương, mau uống thuốc đi. - Ây da, Xuân Ni à, ngươi xem ta khoẻ mạnh như vậy sao phải uống thuốc chứ. Ta không uống.
23 Hắn ôm “ nàng” ngồi đó đã muốn năm ngày. Không ăn uống, bất động. Quần thần đã đến khuyên can nhiều lần, thái hậu còn lấy cái chết ra đe doạ mà hắn vẫn không có phản ứng.
24 Sáng hôm sau tại Dao Trì Cung…- 1, 2, 3,… ý vị ca ca đẹp giai này là ai? Sao không thấy Lưu ma cô đâu hết???- Lưu ma cô??? ( 3 người kia tròn mắt)- Là phu quân tương lai của muội đó-.
25 Trên xe ngựa…- Ê tên Lưu ma cô này, ngươi làm gì mà sán lại gần ta thế hả? nóng chết đi được. - Chứ không phải ngươi sán lại gần ta hả? Lại còn giơ vuốt mèo lên nữa chứ.
26 Hồng nhan viễn, tương tư khổKỷ phiên ý, nan tương phóThập niên tình tự bách niên độBất trảm tương tư bất nhẫn cố- Hay, thơ rất hay. Nguyệt huynh có tâm sự sao?- Lãnh huynh, tâm sự thì rất nhiều có điều không muốn nói ra.
27 - Ưm…. - Ngươi tỉnh rồi hả? ai da, ta nói nha, các người 2 nam nhân trai tráng khoẻ mạnh mà sao lại chịu không mấy ngày vậy. Thật đáng xấu hổ nha. ( Yên Phong õng ẹo lên tiếng).
28 Ba ngày sau, tại đại sảnh Nguyệt Viên, có 6 nam nhân cùng 2 Tuyết Linh Hồ ngồi đối diện… nhìn nhau. Lạc Hy vẫn một màu tóc trắng đẹp tựa tiên nhân, Hoa Nhi trở thành Hoa Vô Khuyết, Tú Bình nhất định không chịu thua kém Lạc Hy, cũng muốn là một nam nhân tóc trắng, có ấn ký trên trán.
29 Sau nửa canh giờ đoàn người bọn họ lại xuất phát. Hoa Vô Khuyết và Ngọc Khanh cười nói rất vui vẻ, còn Liêu Bình với Trân Trân thỉnh thoảng lại cãi nhau chí choé.
30 3 ngày sau…. - Các vị xin mời… mời vào mời vào…. Không khí náo nhiệt này chính là đại hội võ lâm diễn ra tại Vĩnh Sơn trang. Không hổ là thiên hạ đệ nhất trang, huy hoàng lộng lẫy, bất quá chỉ bằng 1 phần của hoàng cung…- Lại là lũ các người… Nơi này không chào đón các ngươi, mau cút đi.
31 - Xin hỏi các vị ở đây có ý kiến gì không?- Nghe nói Long Thân Vương tài đức song toàn, hơn nữa lại là hoàng thúc của hoàng thượng, chỉ có ông ấy mới đủ tư cách ngồi lên hoàng vị thôi.
32 Giải quyết xong ổn thoả mọi việc ở đại hội võ lâm, họ lại lên đường về kinh. Chẳng mấy chốc đã tới Giang Khê…- Ây nha, họ là ai mà đẹp quá vậy?- Phải đó, đẹp như vậy không biết là phúc hay là hoạ đây…- HaizzzzzDọc đường họ đi vào thành, ai ai cũng nhìn họ chỉ trỏ bàn tán.
33 Quả nhiên như bọn họ đoán, chỉ một lúc sau…- Ây nha, ca ca, họ đẹp quá. Muội chưa từng thấy ai đẹp như vậy a. Ca ca, muội muốn hắn. ( chỉ Huyết Nguyệt, ưỡn ẹo).
34 Vì người dân ở Giang Khê hâm mộ các nàng quá, ngày ngày vây kín các nàng lại không cho đi nên nửa đêm, cả bọn phải len lén mò theo đường bìa rừng mà chuồn.
35 - Ư…- Bé con, nàng tỉnh rồi hả?- ừm, đây là đâu vậy. Vai ta đau quá. - Nàng đang bị thương đừng nên cử động. Đây là biệt viện của nhị hoàng đệ. Tạm thời chúng ta ở lại đây.
36 Tối hôm ấy…– Hy Hy à, Hy Hy…Nhân vật chính của chúng ta lúc này vẫn giấu mặt vào trong chăn. – Ngủ rồi, ta ngủ rồi. Ngươi đi đi. – Ây da, ngủ rồi sao? Tiếc ghê, ta đây đã tự thân xuống bếp làm món chè hạt sen ngươi thích ăn nhất để bồi dưỡng, không ngờ ngươi lại đi ngủ sơm như vậy.
37 Bọn họ cả ngày nhìn Lạc Hy cùng Thiên Lãnh với ánh mắt không biết phải gọi là gì, khiến Lạc Hy ăn cơm cũng cúi gằm mặt xuống không dám ngẩng lên. Khuôn mặt nàng lúc này chỉ có đỏ và đỏ.
38 Bốn tháng trời ròng rã, trái qua biết bao nhiêu là chuyện, họ cuối cùng cũng về được tới kinh thành. Nàng thấy tâm hơi xao động. Nơi này, nàng một lần đã rời đi.
39 – Nương nương, giờ thiết yến đã qua lâu rồi. Nương nương, người nên tới đó một chút. – Biết rồi, các ngươi lui hết đi, ta muốn ở một mình. – Nương nương…– Không nghe thấy gì sao? Ta nói CÚT HẾT RA NGOÀI….
40 Rời khỏi địa lao, Tú Bình mệt mỏi trở về Bình Liên điện, Lưu Thần mặt dày lẽo đẽo theo sau. Nàng đưa tiểu Hồng trở về cung…– Tham kiến hoàng thượng, tham kiến nương nương.