1 Trốn, hay là không trốn?
Thẩm Vu Quy nhắm mắt lại nằm ở trên giường, cảm nhận được trọng lượng của người đàn ông đang ép trên người mình, còn cả lực đạo của anh đang xé rách quần áo cô, trong lòng cô lặp đi lặp lại năm chữ này.
2 Thẩm Vu Quy vội vàng xoay người xuống giường, lúc chân cô chạm xuống đất, chân cô mềm nhũn, suýt nữa đã ngã xuống đất. May mà cô kịp thời đỡ cạnh giường, thân thể khó chịu khiến cô dừng lại một chút, lúc này mới mặc quần áo xong, đuổi theo.
3 Điện thoại di động lại rung lên, là tin nhắn thứ hai: “Con phải thường xuyên nhớ kỹ, bây giờ con là chị gái con, Thẩm Từ Tâm, nếu như bị phát hiện, ba mẹ còn chúng ta liền xong đời.
4 Ly hôn?
Vu Mạn Du run lên, run rẩy nói: “Cái gì ly hôn?”
Thẩm Thiên Hạo và Bạch Trúc đã xuống xe, hai người cao ngạo nhìn bà.
Lúc này trong mắt Bạch Trúc là cười trên nỗi đau của người khác, bà ta nhìn Thẩm Thiên Hạo một chút, thấy ông ta còn không nói gì, con ngươi đảo một vòng, thở dài: “Nhìn tình hình này, Phí tiên sinh hẳn là không đụng vào Từ Tâm? Đáng tiếc, trong nhà thật vất vả mới có cơ hội quen với Phí tiên sinh….
5 Bỗng nhiên sau lưng truyền tới tiếng cười.
Thẩm Vu Quy cứng đờ, quay đầu liền thấy Phí quản gia không biết đã đứng sau lưng cô từ lúc nào, dáng vẻ buồn cười.
6 Buổi tối, Thẩm Vu Quy lại lần nữa đi vào Phí gia.
Bên trong phòng ngủ chính một mảnh tĩnh mịch, đèn thủy tinh trên trần nhà sáng rực, chiếu sáng cả căn phòng giống như ban ngày.
7 Thẩm Vu Quy khẩn trương đứng ở trên lầu.
Nhìn thấy Phí Nam Thành bước đến chỗ cô, dáng vẻ không chớp mắt, cô lại có chút mê mang.
Bởi vì ánh mắt của anh qua si mê, quá quyến luyến khiến cho cô có cảm giác anh đang nhìn cô, nhưng lại giống như xuyên thấu qua cô nhìn một người khác.
8 Trong nhà vệ sinh, Thẩm Vu Quy hất nước lên mặt.
Cô ngẩng đầu lên nhìn chính mình trong gương.
Trên làn da trắng nõn, vết bớt được vẽ bằng thuốc thật bắt mắt.
9 Trời sáng!
Thẩm Vu Quy bật dậy, trong ánh mắt còn mang theo mơ màng, lại vội vàng cầm di động lên, nhìn về phía thời gian: 7 giờ sáng.
Thẩm Vu Quy: ….
10 Sắc mặt Phí Nam Thành âm trầm, bầu không khí trong xe u ám.
Hành động lúc thức dậy của cô khiến anh cho rằng cô không nhịn được muốn nói đến chuyện hợp đồng, thật không nghĩ đến cô vậy mà lại nghiêng đầu bắt tay anh.
11 Lão phu nhân trước mặt cũng giật nảy mình, vội vàng tránh ra, sau đó cung kính nói: “Tiên sinh, Thẩm tiểu thư, hai người đã tới, lão phu nhân chờ hai người rất lâu.
12 Sau khi Phí Nam Thành đi ra khỏi phòng, lão phu nhân liền vẫy tay với cô, dáng vẻ bí mật,Thẩm Vu Quy đi lên một bước, đến trước mặt bà.
Lão phu nhân nhỏ giọng nói: “Nhóc con, bà chỉ có thế giúp cháu tới đây, tính cách của tiểu tử thối này lạnh lùng, người bình thường đều không muốn nói chuyện với nó.
13 Con gái riêng của tiểu tam?
Thẩm Vu Quy nhìn vẻ mặt ghét bỏ của những người xung quanh, tim hơi siết chặt, đột nhiên cô rất đau lòng cho chị.
Bởi vì một số nguyên nhân, cô rất ít khi về nước, nhưng mỗi ngày đều gọi video với chị.
14 Trong ánh mắt Thẩm Vu Quy thoáng hiện ra một vòng tàn khốc, một phút sau, cô liền vươn tay ra cầm tấm thẻ ngân hàng đi: “Ừm, cảm ơn nha!”
Vốn dĩ tiền thuộc về cô, không cần thì phí.
15 Lúc đầu Thẩm Chỉ Lan dự định để Trần Tử Phàm thay mình giáo huấn người phụ nữ xấu xí này, nhưng nghe đến đây, cô ta hoảng hốt đi lên một bước, kéo ống tay áo của Trần Tử Phàm, nói sang chuyện khác: “Anh Tử Phàm, nói gì thì nói, cô ta cũng là con gái của cha em, anh đừng nói nữa…”
Thẩm Vu Quy thì nhân cơ hội cầm túi của mình đi thẳng ra ngoài.
16 Thẩm Vu Quy lấy sợi dây chuyền treo trên cổ từ trong áo ra, đó là chiếc nhẫn màu đỏ, chỉ là lúc này nó không chỉ có đang kêu tích tách mà trái tim màu đỏ trên nhẫn cũng không ngừng sáng lên, giống như đang đập thình thịch.
17 Từ bên bộ phận đầu tư đi tới, Thẩm Vu Quy đánh giá tập đoàn Phí thị.
Bầu không khí ở nơi này rất tốt, mọi người ngay ngắn, trật tự, bận rộn làm việc, Thẩm Vu Quy nhìn thấy không khỏi cảm thán, trên phương diện quản lý, Phí Nam Thành quả thực rất giỏi.
18 Lửa giận trong lòng cô từ từ dâng lên.
Nếu như không phải anh đem cô ngủ, cô cũng không dây dưa đến cùng để anh phụ trách! Để đến bây giờ anh hết lần này đến lần khác nhục nhã cô, thật sự cho cô là hello kity rồi sao?
Thẩm Vu Quy rốt cuộc không khống chế nổi lửa giận, cô chế giễu: “Phí tiên sinh, hình như anh sai rồi.
19 Phí Nam Thành không biết nên miêu tả tâm trạng hiện giờ của mình như thế nào.
Nghĩ đến chính mình vữa mới dữ như thế, vẻ mặt ủy khuất lại kiên nghị của cô.
20 “Con mẹ nó! Rùa đen? Đây chính là hacker số 1 cả nước, năm ngoái anh ta còn phá kỷ lục! Tôi nghe nói anh ta là Hoa kiều, người phương đông trẻ tuổi. ”
Vẻ mặt Trần Tử Phàm sùng bái: “Đúng thế, anh ta chính là thần tượng của tôi! Nếu tôi được một nửa như anh ta, không, là một phần ba năng lực của anh ta, việc ưu hóa chỗ này cũng không có vấn đề gì.