1 Trong nhà hàng cao cấp ánh đèn nhu hòa, tiếng Piano độc tấu nhẹ nhàng lướt qua, bên trong nhà hàng được thiết kế tinh xảo trang hoàng, bàn nàytiếp bàn kia, đều là những đôi nam nữ ăn mặc hợp thời trang.
2 Lê Thượng Thần và vợ mình ly hôn chỉ chớp mắt đã trôi qua năm năm. Năm năm, Lê Thượng Thần đã khiến công ty chế tác của mình phát triển vượt trội, sự nghiệp suôn sẻ thuận lợi thăng tiến không ngừng, những chế tác của anh rất ăn khách được khán giả trầm trồ khen ngợi.
3 Lê Thượng Thần uống một ly rượu đỏ, anh dựa vào việc này để tránh né ánh mắt của cô nhóc kia, anh có chút không chống đỡ được. Bây giờ, những cô gái trẻ tuổi cũng to gan như vậy sao?Thực ra, Tịch Na cũng khá xinh đẹp, là một người hoạt bát lại hay nói, thuộc mẫu người mà anh thích, nhưng anh hơn cô những 10 tuổi, hai người thật sự chênh lệch nhau quá nhiều, khuynh hướng của anh là lựa chọn một người có số tuổi gần bằng mình, có kinh nghiệm cuộc sống dày dặn, có chung với nhau thật nhiều đề tài.
4 Tịch Na một mặt cắt miếng thịt bò bít tết, một mặt nhìn Lê Thượng Thần bên cửa sổ, nhỏ giọng nói chuyện điện thoại di động, chợt thấy cả người anh cứng đờ, đôi mắt sâu đen láy khiếp sợ mở to, gương mặt đẹp trai thoáng chốc hoàn toàn trắng bệch, anh làm sao vậy? Giống như nghe được tin dữ của người nào đó.
5 Từ Lỵ Hoan đang chìm ngập trong những hồi ức về quá khứ nên không để ý đến hành động của cô bạn thân , cô tiếp tục phân tích. "Vậy không tính là gì, đàn ông khi đến một số tuổi nhất định đều muốn xây dựng gia đình, bản tính phong lưu cùng suy nghĩ muốn có một mái ấm gia đình của bọn họ không liên quan đến nhau khi họ đã lập gia đình thì họ sẽ dần sửa đổi bản tính của mình.
6 Bên kia, Lê Thượng Thần trầm giọng hỏi: "Em mang thai tại sao không nói cho anh biết?""Em không có mang thai. " Từ Lỵ Hoan kiên quyết chết không chịu thừa nhận.
7 Sau sự cản trở lỗ lực của cô bạn Phương Phương, Từ Lỵ Hoan mới từ bỏ ý định mang theo con trai mình chạy trốn trong đêm. "Cậu có thể trốn đến chỗ nào? Chồng trước của cậu nếu muốn kiện cậu ra tòa án để giành quyền giám hộ, cậu chính là vẫn phải xuất hiện đối mặt với anh ấy, ẫm ĩ đến tận toà án đối với Tiểu Mị mà nói không phải là một điều tốt, phương pháp tốt nhất bây giờ là làm theo lời anh ấy nói, rồi cậu thuyết phục anh ấy từ bỏ ý định dần dần.
8 "Ba anh nói cho anh biết, anh và vợ trước sau khi li hôn đã sinh ra một đứa con trai. " Lê Thượng Thần nói ngắn gọn nội dung cuộc điện thoại ngày hôm qua anh cùng với cha mình đã nói cho Tiểu Tưởng nghe.
9 Thứ bảy, Từ Lỵ Hoan rời giường rất sớm. Hôm nay, thời tiết khá tốt, cô làm bữa sáng, sau đó nhìn chằm chằm vào con trai mình vừa ăn sáng xong đang đi đánh răng rửa mặt, cô giúp cậu nhóc chải đầu, thay quần áo, nhân tiện cô cũng thay đổi luôn trang phục của mình.
10 Cô dùng giọng giễu cợt nói với anh, anh khẽ mỉm cười. "Nghe nói em trai anh tính cách khá bướng bỉnh, cũng rất ghét ba anh, có lẽ cậu ấy giống như anh đang rất cần tiền, người bị bức bách đến bước đường cùng như bọn anh, chuyện không nguyện ý cũng sẽ phải làm.
11 ‘Phong Túc Độ Giả sơn trang’ nằm sâu trong núi, với cảnh đẹp suối nước nóng lừng danh. Sơn Trang do nhiều nóc nhà gỗ nhỏ tạo thành, tính bảo mật cao, khách vào ở còn có thể bố trí quản gia tư nhân, vì vậy cho dù bên trong sa sút,vẫn hấp dẫn không ít đám khách giàu có.
12 Cô chần chừ một lúc. “Tiểu Mị muốn đánh bóng chày, chẳng lẽ anh không nên chơi đùa với nó sao?”Anh dừng bước. “Đây là em đang nói chuyện với anh?”“Nếu không ở đây còn có người khác sao?” Cô không hi vọng anh quá thân thiết với con trai, nhưng anh suy sụp làm cô không đành lòng, con trai bài xích hiển nhiên khiến anh khó chịu, chỉ là, có khả năng sao? Anh muốn gần gũi với con trai? Chẳng phải anh không thích có con sao?“Em khẳng định? Tiểu Mị giống như không thích nhìn thấy anh.
13 Mặc dù buổi chiều nói chuyện không vui, nhưng buổi tối không khí trên bàn ăn vẫn rất vui vẻ. Lê Thượng Thầ nói chuyện với cha, dụ con trai ăn cơm, thỉnh thoảng nói chuyện với Từ Lỵ Hoan, còn gắp đồ ăn cho cô, biểu hiện bộ dạng một gia đình tương thân tương ái.
14 “Hận?” Cô cười. “Khi nào nghĩ tới hận à? Vừa phát hiện mang thai, con trai đã được bốn tháng, tôi sợ sẽ gây ra mạng người, bác sĩ nói nếu không muốn giữ em bé, thì phải phá thai, phá thai cơ hồ tương đương với sinh non, cảm giác giống như giết chết một sinh mệnh nhỏ, tôi không làm được.
15 Hôm sau, Từ Lỵ Hoan dậy từ rất sớm. Vị trí bên cạnh trống không, ga giường bằng phẳng, giống như không có ai ngủ qua. Anh thật sự qua đêm với cô bé ấy rồi? Cô không nên cảm thấy ngoài ý muốn, nhưng trong lòng vẫn buồn buồn.
16 Rốt cuộc Trình Dư Nhạc cũng xuống, cô rất lúng túng vì đã ngủ quên, liên tục nói xin lỗi, Âu Quan Lữ chẳng những không hề trách móc, chuyện đầu tiên là dìu cô ngồi xuống, kiểm tra nhiệt độ trên trán cô, lo lắng cô có bị cảm nặng hơn không, tình cảm quan tâm không lời nào có thể diễn tả được.
17 “Tại sao? Có lẽ bà và anh như bây giờ có liên quan…”“Anh không cần nói tới bà. ” Công kích là phòng ngự tốt nhất, Anh lạnh lùng nói: “Em nói về bà chính là đang nhắc nhở anh từng có cảnh ngộ ra sao, anh sẽ không để chuyện giống nhau xảy ra trên người con trai anh.
18 Sau khi đơn giản giải thích qua với em trai, Lê Thượng Thần liền thong thả trở về nhà gỗ. Tâm tình anh xuống thấp, lại muốn hút thuốc lá, vừa sờ túi, mới nhớ tối qua đã hút hết, anh chán nản ngồi bàn ngoài cầu thang lên nhà gỗ, chẳng muốn đi mua.
19 Từ Lỵ Hoan liếc xéo anh. “Đây là anh ám chỉ em rất hung dữ, cho nên con trai không dám không nghe lời?”“Không có, anh tin tưởng phải có mẹ thì mới có con, Tiểu Mị rất giống em, khéo léo lại biết giữ quy củ.
20 Lê Thượng Thần vừa ra khỏi nhà gỗ thì gặp quản lý Sơn trang, anh hỏi đối phương nhà gỗ của Tịch Na ở nơi nào, đang muốn đi qua hưng sư vấn tội, điện thoại lại vang lên, là Từ Lỵ Hoan gọi tới.