1 Một đêm mưa to gió lớn, sấm sét giăng đầy trời.
Ngoài điện Như Mai, Đường Tứ Tứ ôm thân thể nhi tử ba tuổi đã muốn lạnh như băng, quỳ hai canh giờ giữa trời mưa, nàng đang chờ đợi cánh cửa đang đóng chặt kia mở ra, chờ đợi cửa điện xuất hiện bóng hình nam nhân mà nàng đã yêu suốt năm năm trời.
2 "Phụng thiên thừa vận, Hoàng đế chiếu viết, Hoàng hậu Đường thị không biết phép tắc, tâm địa độc ác, kiêu căng vô lễ, luôn mạo phạm thánh thượng, đây là đại nghịch bất đạo, lập tức phế bỏ vị trí Hoàng hậu, tống vào lãnh cung, hi vọng có thể thật tâm ăn năn! Khâm thử!" Lương công công mặt không chút thay đổi đọc xong thánh chỉ, liếc mắt nhìn Đường Tứ Tứ còn đang quỳ trên đất.
3 _Editor: boong412
Mộ Dung Nhược Hồng nhìn dấu tay trên cổ Đường Vân Nhiễm mà đau lòng, hắn phẫn nộ trừng mắt nhìn nàng "Đường Tứ Tứ, ả độc phụ này, dám tổn hại đến Vân Nhiễm, trẫm muốn ngươi phải trả giá!"
Nàng ngước mắt nhìn nam nhân nàng đã yêu năm năm trời, ngày xưa thề non hẹn biển, giờ câu nói vẫn còn ở bên tai, vậy mà giờ đây hắn đã thay lòng đổi dạ.
4 _Editor: boong412
Mặt trời nóng như lửa đốt dần nhô lên cao.
Đường Tứ Tứ bị trói trên một giá gỗ cao, phía dưới xếp đầy củi đốt, cũng đã hắt dầu đầy đủ, chỉ cần chờ Mộ Dung Nhược Hồng lên tiếng, liền có thể lập tức châm lửa hỏa thiêu.
5 _Editor: boong412
"A!" Đường Tứ Tứ bừng tỉnh từ cơn ác mộng, cả người đều là mồ hôi. Rèm giường lúc này được vén lên, khuôn mặt nhỏ nhắn thuần khiết của Thanh Nhi thò vào, khẩn trương hỏi "Tiểu thư, người lại gặp ác mộng sao?"
Đường Tứ Tứ dùng bàn tay lạnh lẽo của mình cầm lấy tay Thanh Nhi, trong lòng bàn tay liền truyền đến độ ấm làm nàng hơi giật mình.
6 _Editor: boong412
Đường Tứ Tứ nghi hoặc nhíu mày, đột nhiên lại thoải mái. Thì ra là như thế, bản thân nàng vì mắc bệnh nên không ra tiếp đón, sau đó trong phủ ca ngợi câu chuyện Đường Vân Nhiễm mang bệnh thế nhưng lại xuất môn nghênh đón phụ thân, khả năng tin tức gặp được Mộ Dung Nhược Hồng cùng Tả Thương Minh cứ như vậy mà bị dìm xuống.
7 _Editor: boong412
Mỹ nhân đột nhiên không hẹn mà té xỉu, cũng chỉ để có thể giành được lòng trắc ẩn từ đám nam nhân. Kiếp trước Đường Tứ Tứ không nhìn thấy được tình cảnh Đường Vân Nhiễm té xỉu, nhưng lúc này đây rốt cuộc nàng cũng được "diện kiến".
8 _Editor: boong412
Đường lão phu nhân người còn chưa thấy thì đã nghe âm thanh truyền đến. Vừa rồi Thanh Nhi đến bẩm báo, nói vừa nãy ở cửa phủ Đường Vân Nhiễm trước mặt Ngũ hoàng tử Mộ Dung Nhược Hồng té xỉu.
9 _Editor: boong412
Mười lăm tháng giêng hàng năm, Đường lão phu nhân theo quy củ mà mang hai cháu gái đi viếng chùa ở ngoại ô. Sư trụ trì Nhất Nặc đại sư là một cao tăng đắc đạo, mười lăm mỗi tháng đều ở đại điện chùa giảng kinh, rất nhiều phu nhân quan gia trong kinh thành hâm mộ vang danh mà đến.
10 _Editor: boong412
Ác hán đó chân bước vội vàng, nhào đến hai người chủ tớ Đường Tứ Tứ. Đường Tứ Tứ vẻ mặt ngưng trọng, kéo Thanh Nhi rời khỏi. Cả hai người vừa chạy vài bước, lại phát hiện vườn mai thế nhưng chui ra vài đại hán lưng trần hung hãn.
11 _Editor: boong412
Đường Vân Nhiễm nhìn tên ác hán đó cứ thế mà chết, mày liễu nhíu nhẹ, vẻ mặt lo lắng nói "Nhị muội, nơi này đã xảy ra chuyện gì? Tại sao muội lại ở cùng với nhiều nam nhân như thế? Bọn họ là không làm gì với muội đó chứ?"
Đường Tứ Tứ nhìn vẻ mặt lo lắng của Đường Vân Nhiễm, tay trong áo nắm chặt lại thành nắm đấm, hận không để một đấm mà đập vỡ khuôn mặt giả dối này của nàng ta, tỷ tỷ tốt của nàng a, vừa mở miệng liền đem lực chú ý của mọi người chuyển đến người các nam nhân ở đây cùng nàng, còn e sợ thanh danh nàng bị tổn hại, vừa mở miệng liền hỏi những người đó có làm này đó gì với nàng chưa.
12 _Editor: boong412
Quân Cơ Lạc vừa thốt ra lời này, những người quỳ giữa sân đều len lén liếc mắt đánh giá Đường Tứ Tứ cùng Quân Cơ Lạc, đều cảm thấy những gì mà Quân Cơ Lạc nói vớ vẩn đến cực điểm.
13 _Editor: boong412
Sau khi nghe kinh của đại sư Nhất Nặc, Đường lão phu nhân cũng đã biết chuyện xảy ra ở vườn mai, bà kinh sợ rất nhiều, liền quyết định sau khi trở về phải cử thêm vài ma ma đến hầu hạ cháu gái mình.
14 _Editor: boong412
Quân Cơ Lạc nửa ngồi dựa vào thùng nước tắm, hai mắt nhắm nghiền.
Hắn đang suy nghĩ về việc vừa rồi, Thái tử điện hạ Mộ Dung Ôn Trạch cùng Ngũ hoàng tử Mộ Dung Nhược Hồng phái nhiều người trong giang hồ đến đuổi giết hắn.
15 _Editor: boong412
Ý tứ trong lời nói của Quân Cơ Lạc làm Đường Tứ Tứ cả kinh, tay sờ đến đầu của mình, lấy ra trâm cài tóc, sau đó đâm vào bờ vai hắn, ánh mắt nàng kiên quyết cương nghị, chống lại ánh mắt kiều mị đỏ đậm kia của Quân Cơ Lạc.
16 _Editor: boong412
"Ngũ hoàng tử thứ tội. . . Ngài không thể vào. . . Tiểu thư nhà chúng ta còn ở bên trong. . . Tắm rửa. . . " Ở ngoài phòng giọng Thanh Nhi kích động vang lên, theo đó là một trận tiếng chân dồn dập.
17 _Editor: boong412
Đường Tứ Tứ nổi giận khiến cho Mộ Dung Nhược Hồng càng thêm chán ghét. Hắn tuấn mỹ như trích tiên từ trên trời thế nhưng trên mặt lại đầy hàn khí "Đường Tứ Tứ, ngươi đây là thế nào? Lạc mềm buộc chặt ngươi còn muốn dùng bao lâu? Nhẫn nại của bản vương là có hạn.
18 _Editor: boong412
Mắt phượng Quân Cơ Lạc tà tà nhìn Đường Tứ Tứ, quần áo trên người nàng ướt đẫm ôm sát lấy thân mình đầy đặn, bao trọn lấy những đường cong mê hoặc trêu chọc thần kinh người khác.
19 _Editor: boong412
Ngày hôm sau, chuyện hôm qua nửa đêm Mộ Dung Nhược Hồng dẫn người đến tiểu viện của Đường Tứ Tứ đã bị Đường lão phu nhân biết, bà rất tức giận, trong lòng càng thêm khinh thường Mộ Dung Nhược Hồng.
20 _Editor: boong412
Quân Cơ Lạc đi rồi, ở trong lòng Mộ Dung Nhược Hồng phỉ nhổ một trận, phi! Không phải chỉ là một tên thái giám sao? Kiêu ngạo thế nào chứ, không phải chỉ là một tên nô tài sao? Một ngày nào đó hắn sẽ làm cho Quân Cơ Lạc phải quỳ xuống liếm giày hắn.