1 Vào buổi trưa, trong sân "Chiến Xa", Chiến Chiến động tác thành thạo đẩy bánh xe ra khỏi cửa hàng, ngửi mùi cao su mới mẻ, cảm thụ hoa văn bánh xe dưới lòng bàn tay, tâm tình càng thoải mái.
2 Năm giờ chiều, Chiến Chiến kéo cửa sắt "Chiến Xa" xuống, khởi động chiếc xe Jeep[1] của cô, cô nhanh chóng về nhà, không kịp chờ được muốn ăn bữa ăn tối thơm ngon của mẹ.
3 "Chiến Xa" hôm nay vẫn bận rộn, thời điểm ba giờ chiều, Chiến Chiến và Tả Cường vẫn còn mồ hôi như mưa ở trong sân, cuối cùng tháo dỡ xong toàn bộ động cơ.
4 Thật ra thì Chiến Chiến không có nói láo, Chiến Đình Đình thật rất bận, chỉ là hiện tại cô không cần thường xuyên đi xem mắt, mà chỉ cần hẹn hò với một mình Lưu Kỷ Tài là được rồi.
5 Chiến Đình Đình nhìn dung nhan đẹp đẽ gần sát cô, chỉ cảm thấy da đầu tê dại. Số lần "Hẹn hò" của cô và Tùy Nhạc, một bàn tay cũng có thể đếm ra, nhưng, Tùy Nhạc tuyệt đối là khắc tinh của Chiến Đình Đình.
6 Khi Chiến Chiến vọt vào phòng, chỉ nhìn thấy bừa bãi đầy bàn. "A! Tôi đã gia tăng tốc độ chạy về, bọn thần ăn các cậu cư nhiên một chút xíu cũng không chừa lại cho tôi!" Trong nhà truyền đến tiếng la tức giận của Chiến Chiến, Tùy Nhạc nghe được bốn chữ "gia tăng tốc độ", không khỏi cười khẽ, hai người bọn họ, rốt cuộc vẫn có.
7 Chiến Đình Đình sớm đi tới tiệm trà đã hẹn trước hai tiếng, lần này, cô trực tiếp vào trong tiệm bình yên ngồi xuống, cô mặc áo đầm lụa trắng đẹp đẽ, bên ngoài khoác chiếc áo da màu rám nắng chống lạnh, cả người vừa xinh đẹp vừa trẻ trung.
8 ". . . . . Hừ, hừ. . . . . "Lời mơ hồ của Chiến Đình Đình bị Tùy Nhạc chặn trong miệng hoàn toàn, tựa hồ anh đang phát tiết toàn bộ tâm tình bị đè nén hôm nay vào nụ hôn đầu của hai người.
9 "Cháu. . . . Cháu cái gì cũng không có làm với anh ta. . . " cô trả lời thật nhỏ. Còn nói không có!? Chiến Cường Quốc đã cầm remote ti vi mở tivi trong phòng khách lên, đoạn phim lấy ra được từ trong máy thu hình vẫn còn nằm trong đầu máy, trên màn ảnh nhất thời xuất hiện mặt của Lưu Kỷ Tài.
10 Chiến Chiến hít sâu một hơi, tận lực đè nén tâm tình của mình xuống: "Anh ——"Ai ngờ Tùy Nhạc căn bản không cho cô cơ hội mở miệng, trực tiếp đi đến đè bả vai của cô lại, duỗi tay móc ra cái chìa khóa từ trong túi cô, xoay người muốn đi mở cửa, cả ánh mắt cũng không chuyển.
11 Chiến Chiến chán đến chết tựa lên cửa ra vào, nhìn chằm chằm nước mưa rơi xuống từ mái hiên, cơn mưa đột nhiên tới này, lại đã rơi suốt cả ba ngày. Bởi vì thời tiết, hôm nay Chiến Xa quyết định cho người làm nghỉ ngơi, Tả Cường và Kế Toán là vùi ở trong phòng tính toán sổ sách, và chơi cờ.
12 "Sau đó thì sao?"Nghe được câu hỏi của Tề Tễ ở đầu điện thoại kia, Chiến Chiến hoạt động đùi phải, phát hiện đau đớn bởi vì xoa bóp đã giảm đi không ít, cô thuận miệng lên tiếng: "Sau đó mình trở về 'Chiến Xa'.
13 Hôm sau, Chiến Chiến có chút thấp thỏm. Kinh doanh "Chiến Xa" nhiều năm như vậy, đây là lần đầu cô đi làm trong lúc nhức đầu, mặc dù tối ngày hôm qua Tùy Nhạc im lặng không lên tiếng rời đi, sau đó cũng không có bất kỳ điện thoại hay là tin nhắn, Chiến Chiến chung quy lại có một loại cảm giác —— bình yên trước bão táp.
14 Chiến Chiến chạy ra khỏi phòng ngủ chính, trong đầu đều là dáng vẻ Tùy Nhạc vùi đầu run rẩy vừa rồi. Cô rõ ràng là tìm anh ta tính sổ mà. . . . Nhưng bây giờ nhìn dáng vẻ của anh, cả Chiến Chiến cũng cảm thấy, mình quả thật rất quá đáng, Tùy Nhạc trả đũa cô như thế, cũng có thể hiểu.
15 Chiến Chiến mất ngủ. Rõ ràng giằng co một ngày, nằm ở trên giường, cô lại không hề buồn ngủ. Trong đầu không ngừng thoáng hiện, con ngươi sáng trong của Tùy Nhạc nhìn chằm chằm cô, nói: "Anh thích em rồi.
16 Tùy Nhạc chợt buông môi Chiến Chiến ra, cả đầu ngã xuống trên vai cô, hung hăng hít một ngụm khí. Chiến Chiến từ trạng thái mơ hồ tỉnh lại, nhìn cờ lê cực lớn nắm trong tay ý thức được mình đã làm chuyện tốt gì thì kinh hô một tiếng.
17 Trịnh 88Hạo Khanh 9vẫn mặc 7trang phục 5lịch sử, cchỉ là cthần sắc 0có chút 9mệt mỏi, 8không còn 99thần thái 56như thường cngày, Trịnh bDiệp ngồi 94ở trước ebàn, vẻ btức giận 0trên mặt dcũng không 9fkịp thu lại ahoàn toàn, e4rất không e7giống lần 4trước Chiến 50Chiến nhìn 02thấy.
18 Tùy Nhạc tỉ mỉ gặm cắn cổ Chiến Chiến, nhìn màu da hơi đậm hơn trên người, anh đưa đầu lưỡi ra nhẹ nhàng liếm qua, cảm nhận được Chiến Chiến hơi lay động, khẽ cười nói: "Em xem em, thế nào thành gấu mèo rồi, hở?"Màu da vốn có của Chiến Chiến rất trắng, nhưng bởi vì hàng năm làm việc ở ngoài mà phơi da đến mức màu sắc không đều, vào lúc này bị Tùy Nhạc chăm chú nhìn chằm chằm, vừa ngượng ngùng vừa nổi cáu, vươn cánh tay ngăn trở phần đẫy đà bại lộ ở ngoài của mình.
19 "Cháu sẽ không!"Chiến Cường Quốc trợn mắt: "Cô nói cái gì?"Chiến Chiến hất tay đang kéo mình của Tề Tễ ra, lớn tiếng nói: "Cháu, nói, cháu sẽ không! Tại sao muốn cháu rời khỏi “Chiến Xa”, đó là sự nghiệp của cháu!""Cái đó mà là sự nghiệp gì, cả ngày chui gầm xe, khuấy vạc dầu, chỗ nào giống con gái! Để mặc cho cô như vậy vĩnh viễn cũng không ai thèm lấy cô, đợi đến tôi chết thì làm sao giao phó với bà nội của cô!""Ba ——" Mẹ Chiến Chiến không nhịn được lên tiếng “Ba còn khỏe mạnh mà, sao lại nói như vậy!"Chiến Chiến nhìn ông nội cường ngạnh cảm thấy mệt quá, việc đấu tranh như vậy đã diễn ra nhiều năm, cô cố gắng chứng minh mình, chung quy lại phải không được hiểu, mà sự việc như vậy, là bắt đầu từ sau khi cô bị tai nạn xe cộ rồi bị buộc thối lui khỏi trường quân đội ——"Không phải bởi vì cháu không được vào trại lính nên ông đặc biệt thất vọng chứ?!" Cổ họng Chiến Chiến căng chặt, nhìn chằm chằm Chiến Cường Quốc “Có phải cho đến nay, ông cũng cảm thấy cháu là cháu gái không có tiền đồ, cho nên coi như không phải “Chiến Xa”, coi như là thứ khác.
20 Tùy Nhạc nghe được âm thanh khôi phục vững vàng của cô, ngửa đầu nhíu mày: "Thanh tỉnh rồi sao?"Chiến Chiến không khỏi có chút chột dạ quay đầu sang chỗ khác, Tùy Nhạc cũng không hỏi tới, buông chân của cô ra, đứng dậy tắt vòi nước, dùng tay thử nước ấm, nói với Chiến Chiến: "Cởi quần áo.