1 Tần thành, bệnh viện Nhã Đức.
Đêm khuya, Tần Dĩ Duyệt vội vàng đi đến văn phòng của mình. Bị trước cửa văn phòng làm cho hoảng sợ.
Hành lang bệnh viện vốn rất rộng rãi, lúc này lại có gần mười người đứng, tất cả đều là những người đàn ông cao lớn.
2 Tần Dĩ Duyệt cũng không biết nói chuyện với Tiểu Bảo như thế nào.
Tiểu An ôm một đống ca bệnh vào, "Chị Tần, đây là các tài liệu về trường hợp chị cần.
3 Ba phút sau.
Tần Dĩ Duyệt nhận ra ngồi ngay ngắn trên chân mình là Tiểu Bảo, có chút nghĩ không ra cô cùng Dương Nhã Vi như thế nào lại ngồi vào bên trong xe Hạ Kiều Yến.
4 Tiểu Bảo sau khi lên xe vẫn giữ nguyên tư thế cúi đầu, không có bất kỳ động tác nào khác.
Hạ Kiều Yến đen mặt mà lái xe, tất nhiên đang vô cùng tưc giận.
5 Tần Dĩ Duyệt không tiếp tục xem tin nhắn nữa, trong ánh mắt kinh ngạc của Tiểu An cùng các y tá bước nhanh trở lại văn phòng.
Đến văn phòng, cô không chịu được nữa.
6 Chiếc xe POLO chạy như mũi tên rời cung ở trên đường cái vắng vẻ.
Tần Dĩ Duyệt nhìn cảnh thành thành phố càng ngày xa, mí mắt dần dần xụp xuống.
Lý trí của cô nói cho cô biết, không thể ngủ trước mặt người đàn ông xa lạ này được, quá nguy hiểm.
7 Ba người nói chuyện vài câu, một lúc sau Hạ Kiều Yến đặt chén trà xuống, "Bác trai, bác gái. Giờ cũng không còn sớm, không quấy rầy mọi người nghỉ ngơi nữa, con đi về trước.
8 "Anh nhớ đến tôi, tôi rất cảm kích. Nếu thường xuyên cùng anh tham gia chủ đề nghiên cứu, tôi sợ bị các bác sĩ khác giết chết mất. "
Lâm Chất nghe vậy nở nụ cười.
9 Tần Dĩ Duyệt thấp giọng kêu một tiếng, liền vội vàng đứng lên đi nhặt văn bản tài liệu bay tứ tung.
Chu Tử Dương thấy thế, lập tức đi tới giúp.
"Tiểu Duyệt.
10 Hạ Kiều Yến sau khi kết thúc hội thảo, điều đầu tiên anh làm chính là trở lại phòng nghỉ ngơi của mình.
Trong phòng, lại không có một bóng người.
Hạ Kiều Yến nhìn điện thoại trên bàn trà, nở nụ cười bất đắc dĩ.
11 Tần Dĩ Duyệt nhìn thấy khoảnh khắc này, ánh mắt nhịn không được chăm chú dán trên mặt Hạ Kiều Yến, không thể tìm được bất cứ khuyết điểm nào trên mặt anh.
12 "Gia tộc như Hạ gia làm sao có thể không có bác sĩ gia đình, cho dù bác sĩ gia đình xử lý không được, cũng sẽ tìm bác sĩ chuyên nghiệp của nhi khoa. Nó tìm con là vì cái gì?"
Tần Dĩ Duyệt há to miệng.
13 Chỗ cửa lớn của bệnh viện, một chiếc xe sang trọng, sáng bóng như mới đứng ở chỗ đó, đồng dạng hấp dẫn sự chú ý của mọi người.
Tần Dĩ Duyệt mắt lười di chuyển.
14 Lúc này, cửa phòng bị người khác dùng lực mà gõ mạnh.
Hạ Kiều Yến nhìn Tần Dĩ Duyệt, "Người khởi xướng đến rồi. "
Tần Dĩ Duyệt tự nhiên biết rõ chuyện này không thể thiếu Tiểu Bảo tham dự.
15 Tần Dĩ Duyệt cầm lấy điện thoại, "Xin chào, tôi là bác sĩ Tần của bệnh viện Nhã Đức. "
"Đến phòng làm việc của tôi một chuyến. " Tiếng nói của Trưởng khoa ở đầu bên kia điện thoại vang lên.
16 "Cô xem TV nhiều rồi. " Hạ Kiều Yến lành lạnh mà trả lời.
Tần Dĩ Duyệt cũng bị phỏng đoán của chính mình làm cho có chút xấu hổ, "Chẳng lẽ tôi phải tin tưởng là anh yêu tôi? Đầu óc tôi chưa bị úng nước đâu.
17 Hạ Kiều Yến: Vợ. Giấy kết hôn của cô ở bên trên, người chồng là tôi, dùng cái tay chân nhỏ bé của cô, trong thời gian ngắn, tình trạng này không thể thay đổi được.
18 Người đàn ông trung niên cười cười đi tới, "Xin hỏi hai vị là Tần tiên sinh cùng Lạc phu nhân?"
Tần Thu Dương lễ phép mà hỏi thăm: "Là chúng tôi, hai vị là?"
"Tôi là bố của Hạ Kiều Yến, Hạ Gia Minh.
19 Trong lòng cô cũng không có cảm giác thấp thỏm không yên hoặc sợ hãi.
Lời đồn đãi, bài viết tính là cái gì, không nhìn là được, những người kia còn mỗi ngày ở trước mặt cô nói hay sao?
Tần Dĩ Duyệt theo bãi đỗ xe đi một đường đến văn phòng.
20 Cùng Hạ Kiều Yến đi dạo một vòng, Tần Dĩ Duyệt đều có chút ít tự ti rồi.
Chiến tích tuyệt đối nổi bật.
Ngoại trừ quần áo, giầy, khăn quàng cổ bên ngoài, găng tay cũng mua mấy cái.