1 Chuông cửa vang lên không ngừng, mỗ nữ lười nhác tựa vào trên sô pha, xem phim hàn bi tình, tay bốc bỏng ngô, hướng về phía buồng vệ sinh hô, “Tiểu Bảo, mở cửa đi.
2 Ngày hôm sau, một xx bệnh viện xx tầng xx phòng bệnh. Một đại hán thân trọng thương ,có vẻ mặt dữ tợn, đầu trần lóe sáng , nằm ở trên giường bệnh, đứng đầy xung quanh giường là một đám các tiểu đệ có vẻ dè dặt.
3 Tư Đồ Nam không nói gì chỉ nhìn một lớn một nhỏ nằm ở trên ghế sa lon, đồ ăn vặt. "Bạch Tiểu Hoa, mẹ con các cô tính ở lại chỗ của tôi bao lâu thế?"Bạch Tiểu Hoa liếc mắt tà nhìn hắn một cái, cong môi cười, lười biếng nói, "Không bao lâu đâu, cùng lắm thì ba năm một tháng mà thôi.
4 Bạch Tiểu Hoa không nghĩ tới còn có thể cùng bọn họ gặp lại một ngày. Khi bọn hắn chân thực xuất hiện ở trước mặt mình lúc cần nhiết, trong đầu Bạch Tiểu Hoa trong nháy mắt sắp hàng ra vô số loại thái độ không biết nên dùng loại thái độ nào đối đãi với bọn họ.
5 Này, đây là chuyện gì xảy ra? Tư Đồ Nam nhìn thấy trong đại sảnh bốn nam nhân đột nhiên trầm mặc, nữ nhân vừa khóc vừa kéo cùng tiếng khóc lớn của đứa nhỏ, con ngươi xanh thẫm hiện lên một đạo ánh sáng ,khóe miệng không tự giác nhếch lên.
6 Tổng bộ Thiên Long hội. Khi Sở Vân Hiên ôm hai mẹ con Bạch Tiểu Hoa xuất hiện trước mắt mọi người, mọi người chỉ cảm thấy đầu vang một tiếng ầm, giống y như bị sét đánh, vẻ mặt ngây ngốc mở to hai mắt nhìn.
7 Bạch Tiểu Hoa rất buồn bực. Nhìn nụ cười trên khuôn mặt trước mắt này vô cùng ôn nhu vô hại, giơ tay lên, từ chối nửa ngày, vẫn thả xuống. "Mấy người đem con tôi đi đâu vậy? Vương bát đản Sở Vân Hiên anh ở đâu?"Sở Thiếu Hoa khóe miệng vừa kéo, đôi mắt nhìn nữ nhân cường hãn này, quả thực là bội phục sát đất.
8 Bạch Tiểu Hoa nhếch môi cười, giơ hai tay lên, nói: "Không ngờ anh lại chơi như vậy, không nói đến roi da, lại có thể còn mang theo súng, anh làm như vậy là phạm quy.
9 Nhìn bước chân bất ổn lại cố gắng trấn định kiên quyết rời đi của Diệp Đan Phượng, trong phút chốc tâm tình Bạch Tiểu Hoa trở nên phức tạp. Mà trong lòng Sở Thiếu Hoa, cũng là trào dâng sóng lớn ngất trời.
10 Bạch Tiểu Hoa là một người ngay thẳng, nếu đã đến bước này, cũng không cần thiết phải quanh co lòng vòng, dứt khoát nói thẳng ra. Mà Sở Vân Hiên lại mím môi cười khẽ, giây tiếp theo, Bạch Tiểu Hoa chỉ cảm thấy một trận gió mát lướt qua, một đôi tay mạnh mẽ đã đem chính mình vây ở trong, ngã vào một vòng ôm ấp rắn chắc ấm ápTrong khoảnh khắc, làn hương khác biệt - nhẹ nhàng khoan khoái, làm cho người ta thất thần.
11 Từ sau khi Bạch Tiểu Hoa cùng Sở Vân Hiên nhất trí đạt thành hiệp nghị, Bạch Tiểu Hoa cùng tiểu bảo yên tâm thoải mái ở trong tổng bộ Thiên Long hội. Thiên Long hội chia thành hai đại hộ pháp, bốn tứ đường, sáu cánh cửa tám người, đó là những nhân vật nòng cốt trung tâm.
12 "Bạch Tiểu Hoa, mày dám!" Triệu Mỹ Linh lớn tiếng quát, tuy rằng cô không phải rất tin tưởng lời nói của Bạch Tiểu Hoa, nhưng bây giờ mình đã bị nhốt trong Thiên Long hội, Sở Vân Hiên âm mưu hiểm độc cùng lòng dạ độc ác, nhưng cô cũng thập phần rõ ràng nếu Sở Vân Hiên nhúng tay vào, chính mình thật sự đã có thế thiên đường không đi, địa ngục không lối.
13 Triệu Mỹ Linh năm đó cũng chỉ là nhận lệnh cấp trên an bài mà thôi, lúc ấy Bạch Nguyên Xuyên, cũng chính là cha Bạch Tiểu Hoa quả thật là đường làm quan rộng mở, cuộc bầu cử nhiệm kì mới, Bạch Nguyên Xuyên qua trót lọt, một đường tiếp tục thăng tiến, hơn bốn mươi tuổi mà đã ngồi trên vị trí hạng trung của cục thường ủy chính trị trung ương.
14 Người bán hàng này tên là Trần Viên Viên, dựa vào khuôn mặt xinh đẹp cùng dáng người tốt, thông đồng cùng quản lí nơi này, bình thường khá kiêu ngạo, cũng không đem người khác để vào mắt.
15 Đương nhiên, cũng không phải là tất cả mọi người cùng xem, Đội trưởng đội cảnh sát thấy tình hình không ổn, gọi điện thoại cho tổng công ty. Hai câu không hợp, nói nổ liền nổ, người này có thể là nhân vật đơn giản sao?Huống hồ hắn xem ở cửa là hai người mặc đồ đen, tám phần là vệ sĩ của hai mẹ con, xem ra lần này tiểu nhân vật như bọn họ không thể giải quyết được, phải báo cho cấp trên mà thôi.
16 "Giám đốc, đây là tư liệu ngài cần!" Nữ thư kí dáng người thon thả thướt tha cầm trong tay bản phim gốc cung kính đi qua. Mà người đàn ông vẫn mỉm cười lạnh nhạt kia giờ phút này lại không còn bình tĩnh, chỉ thấy anh không hề nhìn nữ thư kí mà chỉ nhìn thứ cô ta vừa đặt xuống bàn sau đó thở phào nhẹ nhõm.
17 Tiêu Lạc Hàn không né tránh để mặc cho Bạch Tiểu Hoa đánh anh một trận, tuy là có hơi đau nhưng cũng rất kích thíchĐôi môi mỏng của anh gợi lên một độ cong hoàn hảo thể hiện sự vui vẻ, con ngươi thâm thúy tràn đầy vui mừng, “Hoa Hoa!” môi anh khẽ mở nhướng mày cười yếu ớt.
18 Một giây tiếp theo Tiêu Lạc Hàn chợt ôm Bạch Tiểu Hoa vào lòng. Cái ôm ấm áp tản ra hơi thở nam tính, mùi nước hoa quen thuộc, cánh tay cường tráng của Tiêu Lạc Hàn khiến cho cô trầm mặc, hít thở không thông.
19 "Chắc là ở trong này. " Tiếng nói nam từ tính trầm ổn của một người đàn ông vang lên. "Này, Tiêu Lạc Hàn. . . . . . đến ngay cả công ty cũng bố trí mật đạo, ngươi quả là cẩn thận" Một thanh âm thanh thuận của một người có vẻ còn trẻ tuổi vang lên.
20 Bóng đêm mờ mịt, mang theo sương mù, gió lạnh thổi vào phòng, làm cho đại não hôn mê trở nên tỉnh táo một chút. Nhìn Tiêu Lạc Hàn đã không sao nữa, lại còn đang ngủ, Bạch Tiểu Hoa không thể ức chế được mà thở phào một gơi.
Thể loại: Khoa Huyễn, Ngôn Tình, Xuyên Không, Nữ Phụ
Số chương: 50