1 "Ngọc Khanh, cô bỏ cái thai cho tôi. "
Giọng anh nghiêm nghị, nét mặt vài phần căng thẳng nhìn người con gái trước mặt.
"Lí do?"
"Tôi không muốn cô ấy hiểu nhầm, chỉ cần cô bỏ nó tôi sẽ đưa cô 500 triệu.
2 "Mẹ ơi, con yêu của mẹ về rồi này!"
Thiên Khánh giọng ngọt như mía lùi, vòng đôi tay ngắn tũn qua cánh cửa đưa BVS cho mẹ.
"Yêu cái con khỉ nhà con, con định giết mẹ luôn à? Con biết con đi bao lâu rồi không?" Cô tức giận
"Hì hì, con phải bỏ mấy phần thời gian quý giá của cuộc đời chọn cho mẹ loại băng tốt nhất, Kotex xì tin, thấm nhanh hiệu quả.
3 -" Cái gì? Cháu mà biết chọn đồ lót á? "
Mặt anh khựng lại nhưng cũng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh. Anh nhìn Thiên Khánh đầy ngạc nhiên.
-" Để xin lỗi vụ BVS, chú sẽ chọn giúp cháu.
4 "" Có công ti muốn tuyển thư kí lương cũng cao, mẹ định đi làm thêm. "
Thiên Khánh tặc lưỡi.
" Mẹ không cần lo, bây giờ mẹ cân con, tương lai con sẽ cân cả thế giới cho mẹ.
5 " Thiên Khánh, mau dậy đi con, đi mua đồ. "
Thiên Khánh từ từ mở mắt, đôi tay nhỏ nhắn dụi mắt, nước miếng chảy hai bên, trông nhóc đáng yêu kinh khủng.
6 " Duyên gì mà duyên, đen đủi thì có" Thiên Khánh cãi
" Ơ nhóc này, mồm miệng xui xẻo vậy?"
Thiên Khánh chẳng quan tâm tiếp tục xả lũ, giải tỏa tâm trạng.
7 " Câm đi và ăn cho mẹ!" Cô quát
Mắt Thiên Khánh rưng rưng như sắp khóc, khuôn mặt phụng phịu.
" Thiên Khánh ngoan, ăn đi mẹ thương nhiều!"
" Dạ mẹ yêu!"
Trên môi nhóc nở một nụ cười tươi roi rói.
8 -" Đâu có đâu, con chỉ xem chim bạn có to hay không thôi mà!"
-" Thằng ranh này, mẹ nói còn cãi à? Về nhà nhanh lên!" Cô trừng mắt lườm
-" Con chưa chơi đủ mà!"
-" Về, đừng để mẹ tức"
Cô xách áo nhóc tống lên taxi cho về nhà.
9 Reng reng reng
Tiếng chuông điện thoại vang lên. Cô nghe máy xong, miệng cười tươi hớn hở.
" Lá là lá la la, mai mẹ đi làm!" Cô nhảy cẫng lên sung sướng
" Ôi trời, con biết ngay từ đầu mà! Mẹ mà không đỗ, con bé như này nè!"
" Vốn dĩ con vẫn bé mà!"
Hai mẹ con cô ôm nhau ngủ, sáng mai cô phải vác cả thằng oắt con này đi theo.
10 "Hiểu lầm kệ họ, anh là giám đốc ở đây, ai dám hiểu lầm?"
"Tôi đã nói tôi không biết anh mà, mong anh xa ra để tôi đi về. "
Khuôn mặt anh tức giận hơn, trong ánh mắt gằn lên những tia máu.
11 "Sao lại không biết chứ! Băng vệ sinh với đồ lót của mẹ là do chú ta chọn đấy!"
Cô chết toàn tập, không tin vào những gì mình đang nghe. Thảo nào anh chọn Kotex, ngày xưa có một lần cô nhờ anh đi mua hộ.
12 "Chị định xử con nhỏ đó à?"
"Tao nhất định không tha cho nó đâu!"
Ngọc Khanh đi vào bên trong bê ra hai phần gà nướng. Cô vừa đi vừa suy nghĩ không để ý có người muốn hãm hãi mình.
13 "Không, mẹ cháu bị ngã, chú đã đưa mẹ cháu đến bệnh viện!"
"Ồ, vậy cảm ơn!"
Thiên Khánh nắm lấy tay mẹ kéo đi ra về.
"Lên đi, chú chở về!" Anh lấy xe chạy đến trước mặt mẹ con cô
"Cảm ơn anh, tôi bắt taxi về là được rồi!"
"Em lên đi, không cần khách sáo!"
Anh xuống mở cửa, đỡ cô vào trong rồi lái đi theo lời của Thiên Khánh.
14 "Tôi là giám đốc của Ngọc Khanh, cô ấy bị ngã nên tôi đưa cô ấy về!"
"À, cảm ơn anh nha!"
Thiên Khánh thay đổi từ khi người đàn ông đó bước vào nhà.
15 "Chào mọi người!" Cô vừa đến đã vẫy tay chào
Rầm.
Cô nhẫm phải vỏ chuối dưới sàn ngã lăn xuống, mặt đập xuống nền nhà. Đầu óc cô trở nên quay cuồng, mọi thứ xung quanh cứ chập chờn không rõ.
16 "Anh biết em nhất định sẽ nhớ mà! Anh xin em đấy, làm ơn nhớ lại đi!" Hai tay anh đè lên vai cô, gào trong tuyệt vọng.
"Buông tôi ra. . tôi đau!" Cô đau đớn nói
Cô dường như có thể cảm nhận được, anh đang đau đến tột cùng.
17 "Anh định đưa tôi đi đâu?"
"Đến nơi em sẽ biết!"
Anh lái xe rất lâu, rất lâu sau mới dừng.
Anh đưa cô đến công viên nước ở ngoại thành. Chỗ này rất đẹp, không khí dễ chịu.
18 "Cái gì cơ? 5h rồi á? Sao anh không gọi tôi dậy, chết tôi rồi?"
Cô giật mình, hét lên
"Có chuyện gì mà em hoảng quá vậy?"
"Mình đang ở đâu? Mau đưa tôi về nhanh lên!"
"Cách thành phố hơn hai mươi cây số, giờ mà về cũng phải mất 2 tiếng"
"Huhu.
19 "Thả tôi xuống! Người ta hiểu lầm bây giờ" Cô giãy dụa trong lòng anh
"Anh nói với họ em là vợ anh rồi, sợ gì chứ?" Ánh mắt anh lóe lên vài tia ham muốn dục vọng
"Anh.
20 "Nhìn em"
"Anh nhìn tôi hay nhìn cơ thể tôi?"
"Cả hai"
Cô trèo lên giường lấy chăn cuộn tròn quanh người, xem ti vi.
Anh vì đưa áo cho cô mà bây giờ chỉ mặc chiếc áo ba lỗ mong manh màu trắng, để lộ ra cơ tay chắc nịch.