61 Tôi chạy một mạch xuống lầu vọt vào trong bóng đêm, theo đường cái phía Bắc chạy, mặc kệ, họ đã lừa tôi, tôi còn ở lại bên họ làm gì nữa! Càng nghĩ càng giận, đêm đông tối như mực, cơn gió lạnh cứ luồn lách vào tận trong quần áo của tôi, bị người lừa tôi cảm thấy thực khổ sở quá! Tôi vô cùng ấm ức, thở hổn hển chạy một mạch như điên vậy, vừa chạy vừa khóc, nước mắt kìm nén một lúc lâu không kìm được tuôn trào, bay vào trong gió, xa xa bóng đêm tối đen bao trùm cuồng ngạo làm cho con người ta có vẻ nhỏ bé tới mức nào.
62 Nghe Hà công công giải thích một hồi, tôi cuối cùng cũng hiểu được Thu Nhi lẻn vào trong chúng tôi có mục đích gì. Hoá ra đây là âm mưu nhiều năm của vương gia Nạp Lý muốn đoạt ngôi vị.
63 Đột nhiên một gian phòng truyền đến tiếng ca hát, tôi quay đầu, thì ra là mấy con hát mấy ngày trước tôi đi dạo qua, đầu tôi lập tức nảy lên ý tưởng, thực sự là có ông trời trợ giúp mà!Can thiệp với bà chủ một hồi, mới biết được hiện giờ họ đang tăng cường luyện tập múa, ngày hội nguyên tiêu cũng sắp đến rồi, tới lúc đó muốn vào trogn cung chúc thọ Khả Hãn, hiện giờ có gấp chút, muốn ngày hội này làm một chút mới mẻ ấn tượng, nhưng luyện kiểu gì cũng chưa ổn, làm bà chủ lo lắng vô cùng.
64 Cao Ly rất cao hứng, “Phụ thân, con muốn mang Diệp cô nương đi gặp mẫu thân” Trong lòng tôi ngẩn ra, cười miễn cưỡng, “Được!”Chỉ là khi chúng tôi đi vào hậu viện, tôi lại nghe thấy một giọng nói thất thanh, “Báo cáo, tối qua tẩm cung Khả hãn xuất hiện thích khách, xin Vương gia mau chóng tiến đến thương nghị!”Tôi dừng bước, cả người không tự chủ được run rẩy, thích khách ư? Là Long Kỳ định xuống tay sao? Tôi quay đầu nhìn thấy một quân lính đỡ Vương gia Nạp Lý lên xe ngựa, Cao Ly bước nhanh tới hỏi vị quan binh tới báo cáo kia, lông mày hắn chau lại, dường như rất nghiêm trọng.
65 Tôi kìm nén nỗi tức giận lại, nhìn thẳng vào nàng ta, “Các ngươi muốn lợi dụng Long Kỳ để đạt được mục đích sao? Vậy nếu Long Kỳ lần này không thành công, các ngươi không phải mất công toi hay sao? Mất nhiều hơn được đó?” Nàng thấy tôi bình thường, cười rất đắc ý, “Chúng ta tự có cách giúp ngài ấy”Trong lòng tôi lại được an ủi chút, ngẫm lại cũng tốt thôi! Có một nhà Nạp Lý ở sau lưng giúp Long Kỳ, sự nguy hiểm của Long Kỳ cũng giảm đi rất nhiều.
66 Tôi rầu rĩ hừ nhẹ một tiếng, thực ra theo ý tôi tới thấy hắn bình yên đứng ở trước mặt tất cả lửa giận đều tan thành mây khói, tôi liếc xéo mắt nhìn hắn khoé môi không kìm được khẽ nhếch lên cười.
67 Nỗi buồn bực làm cho tôi đi tới lều trại của họ, chưa đến cửa đã nghe bên trong tiếng của Viêm Hoả truyền tới, có chút tức giận, “Chủ nhân, lão hồ li Nạp Lý kia lại muốn làm gì vậy! Ngay từ đầu chúng ta đã cự tuyệt ý tốt của hắn rồi, sao thế nào mà vẫn hết hy vọng không thay đổi vậy, một lòng muốn nịnh bợ hoàng triều Vĩnh Hán chúng ta, hành động tối nay nhất định phải thực cẩn thận, thấy bất kỳ người nào của lão quỷ Nạp Lý thì chúng ta cũng không tha”Tiếp đó tiếng Trương ngũ ca có vẻ bình thản, “Ta nghe thấy tối nay là thời cơ tốt nhất, Khả Hãn Đột Quyết sẽ mở yến tiệc ở trên điện, chúng ta xuống tay có vẻ dễ dàng, nhưng mà, nếu có thể kéo dài thời gian của ông ta ra thì chúng ta càng nắm chắc hơn”“Tối nay không cần làm cẩn thận, chỉ cần ta, Lãnh Phù, Viêm Hoả, Trương ngũ ca tiến cung, những người khác ở lại bên ngoài cung đợi!” Câu đó là của Long Kỳ, giọng vô cùng kiên định, quả quyết ngắn gọn, Hắn nói xong Lãnh Phù vội kêu lên, “Chủ nhân không cần tự mình đi, có mấy người chúng tôi thì tốt rồi!” Những người khác cũng đều nói lời ra lời vào, Long Kỳ vẫn kiên trì giữ nguyên ý, “Đừng nhiều lời, cứ theo ý ta nói mà làm”Nghĩ đến đêm nay họ hành động baà bạc đều xong xuôi, chỉ cần chờ trời tối thôi.
68 Tôi cảm thấy ngực vừa đau vừa tức, gió đêm lạnh quạt lên nước mắt làm đau rát từng cơn, tôi cảm thấy mệt mỏi quá sức, người cứ mềm nhũn ra, ngã ngồi xuống cỏ, Cao Ly lập tức đi tới, “Diệp cô nương, cô không sao chứ?” Tôi lắc đầu, lấy tay lau nước mắt, nghĩ đến Long Kỳ chắc đã an toàn, lòng tôi cũng được an ủi phần nào, tiếng chân bước đằng sau càng ồn ào hỗn loạn, càng rõ ràng hơn.
69 Hoá ra hắn làm Hoàng đế thật, lòng bỗng dưng có cảm nhận sâu sắc, hơi thở cũng dần khốn khổ hơn, một tháng nay suy nghĩ đã ổn giờ lại đảo lộn cả, mũi thì cay cay, nước mắt cứ “tý tách” rơi từng giọt từng giọt to trên bàn, mọi vật chung quanh trở nên mơ hồ không rõ.
70 Tôi kinh ngạc để tuỳ hắn ôm, đầu óc bỗng chốc choáng váng, chính là cảm giác ôm ấp này làm tôi suýt thở không nổi, mãi một lúc sau, Hàm Mặc mới buông ra, vén nhẹ tóc tôi rối tung ra sau tai, trên mặt không che nổi nét vui mừng khôn xiết.
71 Sáng sớm có chút vắng vẻ, dần dần người tới xem tranh đông dần lên, người mua tranh cũng rất nhiều. Người tôi vẽ kết hợp với phong cách hiện đại và trang phục cổ đại, thêm màu sắc tươi mới sống động làm cho từng hạt ngọc càng thêm lòng lánh như thật vậy, toàn bộ hình ảnh xung quanh kết làm phụ tùng khiến cho toàn bộ nhân vật trong tranh trông cực kỳ sống động, vô cùng xinh đẹp.
72 Tôi nói những lời trên quả là hơi bốc phét chút, nhưng mà tôi nói là nói thật. Bảo tôi là giỏi ca múa thì một chút cũng chưa đủ, cứ cho là tôi múa so với phong cách ở đây thì phong cách có riêng chút nhưng cho dù có múa thực thì cũng không được nhuần nhuyễn cho lắm, cũng chỉ là múa mà thôi! Còn có chút tôi hoài nghi là vì chả nhẽ trên mặt tôi có viết mấy chữ “Tôi dễ bị bắt nạt” lắm sao? Vì sao gần đây cứ có người thích xen vào thế chứ?“Dĩ nhiên may mắn được trở thành bạn của Quá công tử, tin rằng cũng là một tài nữ rồi” Nàng ta cất cao giọng, muốn cho tất cả mọi người ở đây cũng nghe thấy, thấy mọi ánh mắt cứ dồn vào nhìn tôi, tôi tin rằng kết cục tôi nghĩ đã tới rồi.
73 Đợi khi Ngọc Hoán và vị công tử kia phân thắng bại thì đã là một canh giờ sau rồi, Ngọc Hoán nhìn tôi đứng góc xa, vẻ mặt xin lỗi, tôi cười cười không ngại, cùng chàng bước trở về nhà.
74 Lâm Nhược Nhiên đi rồi, tôi đồng ý vẽ giúp nàng ta một bức tranh. Tôi lượm lặt những thông tin từ nàng ta cũng đã hoàn toàn giải trừ toàn bộ nỗi băn khoăn, bức tranh đó đã đến tay hắn, biết ý ta, cảm liên quân, tấm chân tình này hỏi trời cao! Tôi nghe ra Lâm Nhược Nhiên cũng bị Lòng Kỳ làm cho tức, nét bi thương trong đó, vẽ cảnh trong tranh để tưởng niệm một người, trong mắt các nàng thì có lẽ cps cảm nhận phong cách độc đáo riêng, đường nét độc đáo mới mẻ, nhưng câu thơ này người trong cuộc lại có một ý nghĩa khác, có phải Long Kỳ đã đoán được ẩn tình trong đó hay không đây?Mùa xuân đã đến, thời tiết vô cùng mát mẻ, ham muốn lớn nhất của tôi chính là nằm trên chiếc giường mềm cạnh cửa cung cẩm thạch lười biếng phơi nắng, lắng nghe chút tiếng gió, đá cẩm thạch phát ra tia sáng bên trông làm cho tôi thấy rất thoải mái.
75 Tôi hoảng sợ, hai quan binh rất nhanh cầm lấy cánh tay tôi, đè tay tôi lại, tôi vội lên nhìn bọn họ gầm lên một tiếng, “Đừng có đụng vào tôi! Cút ngay.
76 Long Kỳ vẫn như trước không hề để ý tới tôi, nhắm mắt bình yên ngủ. Nói thực nhé, lòng tôi giờ loạn chết lên rồi, thế nào cũng nghĩ không ra, nếu chẳng may có chuyện gì xảy ra thì phải làm sao đây? Tôi giả vờ câm điếc, vẫn tiếp tục nói những lời cự tuyệt.
77 Trở lại Quá phủ, thân phận của tôi trước trong hoàng cung là hoạ sư, nhưng giờ thân tôi đã tự do, tôi muốn đi đâu thì đi, không ai có thể ngăn cản tôi được, hôm nay Ngọc Hoán lại vào cung, tôi hy vọng chàng có thể đem tin tốt đến cho tôi nhưng mỗi lần nhìn sắc mặt của Ngọc Hoán thì tôi biết hết.
78 Không thể tưởng nổi chuyện này bị trong cung phát tán ra thực nhanh, tưởng muốn kiểm tra việc vẽ vời của tôi là nàng ta thực sự quá ngu, tôi đứng dậy gật gật đầu, “Vậy tiểu nữ tử sẽ vì công chúa vẽ một bức vậy!”Một lát sau, tiểu Thuý tiểu Lan mang tất cả thuốc màu giấy vẽ của tôi tới.
79 Lòng tôi đột nhiên đau xót, đều do tôi gây ra, đều do tôi làm hại cả, tôi đã chịu khổ thì thôi sao lại đem cả những người vô tội như này chịu cùng cùng mình chứ.
80 “Vũ nhi đó ư?” Chàng không quay đầu, hoá ra chàng biết đằng sau có người, nhìn tư thế của chàng, dường như là đặc biệt đang đợi tôi, “Vâng, là em đây…” Tôi cất giọng chua xót, Ngọc Hoán hơi khẽ quay đầu, ánh mắt đau đớn, mấy ngày không thấy, cả người chàng tiều tuỵ đi rất nhiều, mặt sạm lại, lòng tôi đau quá đưa tay xoa xoa mặt vàng vọt của chàng.
Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình, Đô Thị, Dị Năng, Huyền Huyễn, Trọng Sinh
Số chương: 24