1 “Tỷ, xem ta mang cho ngươi lễ vật gì này. ” Phanh! Bang! Hai tiếng nổ. Cửa phòng Sở Hỉ Ca bị người đến mạnh mẽ đá văng. Hỉ Ca trừng mắt, nhìn chỗ lõm vào trên cánh cửa, nhướng mày.
2 Không có khổ tận cam lai a, vượt qua đau khổ không nhất định sẽ tìm thấy hạnh phúc. Rất có thể cái phía sau là một loại thống khổ mới a. Hỉ Ca cảm thấy những trải nghiệm của chính mình trong trò chơi kỳ thật chính là một loại bi kịch.
3 “Phát ngốc cái gì, ngươi còn không đi nhanh. ” Thôn trưởng thấy Hỉ Ca còn đứng hình tại chỗ, phất phất tay đuổi nàng ra ngoài. Một con thỏ mà thôi, có cần phải trương ra cái mặt như chết đến nơi rồi không.
4 Thôn trưởng vẻ mặt tiếc hận nhìn kỹ năng thư biến mất trên tay Hỉ Ca, lại ngó thấy vẻ mặt đắc ý của nàng, khuôn mặt bắt đầu đỏ dần lên (vì giận?!). “Trưởng thôn đại nhân, ta đây cáo từ.
5 Tên dược sư đứng ở phía xa, thấy hai đồng bạn đều đã chết queo, cũng không ngu ngốc, nhanh chóng co giò chạy thẳng ra ngoài. Hỉ Ca quơ quơ pháp trượng (cây mộc côn), cũng thực hiện một cái quấn thân kỹ năng.
6 Cô gái vừa xuất hiện quả thực rất đáng yêu, hai đôi mắt to tròn đen lánh, cánh mũi thon gọn, đôi môi nhỏ nhắn như cánh hoa anh đào hé nở. Nếu như nàng không cố ý chu chu vểnh vểnh tạo dáng đáng yêu thì chắc hẳn trông đã xinh hơn.
7 Không ngoài dự đoán, Hỉ Ca trực tiếp giây sát. Bất quá nàng vẫn kịp nhìn thấy người ra tay ám toán mình. Chính là cái tên thuật sĩ vừa dụ quái đến đánh nàng kia.
8 Hỉ Ca đứng ở điện diêm vương, nhìn thấy phán quan trưng ra khuôn mặt đen thui liền cười khổ, trong vòng nửa giờ liên tiếp chết 2 lần, nàng bị phán định là cố ý tự sát.
9 Đương nhiên, việc này Hỉ Ca hoàn toàn không biết một mảy may. Kỳ thật, đừng nói cây trâm kia căn bản không phải chìa khóa gì, cho dù nó là chìa khóa, với bản tính của nàng, Hỉ Ca tuyệt đối cũng sẽ không dễ dàng mà giao ra.
10 “Được rồi, ta phải trở về”. Nếu chủy thủ đã giao, Hỉ Ca cũng không tính sẽ ở lại nơi này. Nàng mặc dù muốn làm nhiệm vụ thăng cấp, nhưng với đám cuồng luyện cấp như người này, nàng vẫn tốt nhất là kính nhi viễn chi (đứng ở xa mà nhìn).
11 Hắc hải nữ vương sau khi nổ bạo thì đều cùng Thất Tử đi chầu diêm vương. Hỉ Ca mặc dù giống như dược sư có thể thêm huyết, nhưng nàng không có thuật hồi sinh.
12 “Trên lầu, tìm người” Hỉ Ca hướng người nọ cười cười, nhưng vừa định bước lên lầu liền bị tiểu nhị cản lại. “Xin lỗi khách quan, lầu trên tạm thời không mở cửa” Cát Tường tửu lâu mới khai trương chưa tới 2 ngày, vậy mà đại sảnh phía dưới đã đầy hơn phân nửa.
13 “Hỉ Ca tỷ tỷ mấy ngày nay đã đi đâu vậy, lúc Tiếu làm nhiệm vụ chuyển chức cũng không thấy tỷ ở bên cạnh a. ” Sở Tiếu Ca đưa tay kéo chiếc ghế cho Hỉ Ca ngồi xuống bên cạnh.
14 Hỉ Ca ngước mắt lên liền thấy một đám người đang đi tới, cầm đầu là một vị kiếm khách, hắn ngay cả tên cũng không thèm ẩn giấu. Hỉ Ca vừa trông thấy người quen liền che miệng cười tủm tĩm, sau đó vô thanh vô thức đem đôi giày màu lam đang đặt trên quầy giấu đi.
15 Bởi vì không có dược sư, Tả Thủ trở thành người chịu trách nhiệm hấp dẫn cừu hận của boss. Điểm nhanh nhẹn của hắn vốn cao nhất, độ an toàn đảm bảo hơn, lỡ có chuyện gì ngoài ý muốn xảy ra, hắn vẫn có thể chạy trốn.
16 Nói đến quá trình bản thân bị giết như thế nào, Sở Tiếu Ca vẫn là một bụng oán khí. Chuyện kể rằng, sau khi hắn cầm chủy thủ Hỉ Ca tặng liền chuẩn bị ra khỏi thành để làm tín nghĩa nhiệm vụ.
17 Sự xuất hiện đột ngột của Quan Tả cũng không có làm rối loạn nhịp độ cuộc sống của Hỉ Ca, trừ chuyện lúc ở nhà nàng không thể mặc áo quần tùy tiện ra còn lại thì mọi chuyện vẫn ổn, nếu không muốn nói Quan Tả đã phụ trách luôn việc nấu ăn cho hai chị em.
18 Hỉ Ca đi qua cầm lấy tấm da dê xem xét hồi lâu, cuối cùng phán định đây là bản đồ. Chính xác là bản đồ kho báu. Trong trò chơi này, những boss mang hình dạng con người nhất định sẽ có xác suất bạo ra bản đồ kho báu.
19 Hỉ Ca cùng Thất Tử cưỡi ngựa một đường chạy tới cửa khẩu Tây Giang, vốn tưởng nếu không bị quái quần ẩu thì ít nhất cũng đụng phải vài con quái, đằng này dọc theo đường đi bọn họ chỉ gặp vài con tinh tinh (một giống khỉ), mà bởi vì tốc độc ngựa quá nhanh nên bọn tinh tinh còn chưa phản ứng thì họ đã biến mất rồi.
20 Hai người ở trong ngục giam cũng không biết đã đánh bao nhiêu quái, có lần bước vào gian thạch thất kia liền đụng phải hai con nhân sư bằng đá, chưa kịp phản ứng đã thấy mình bị tống trở ra cửa vào bên ngoài bậc thang.