1 Anh ta lái xe đâm vào tôi khiến tôi lộn nhào… Tôi bò dậy dùng gót giày đập cho xe anh ta lõm xuống… Anh ta mắng tôi qua đường không có chút đạo đức công cộng nào.
2 Anh tangoảnh sang nhìn tôi, bụm miệng rồi cũng bật cười, nói: “Nếu cô còn khóc chắc sẽ khóc rụng cả ngũ quan mất. Có phải cô là người đẹp dao kéotrong truyền thuyết không thế”.
3 Tôi chuẩn bị xuống xe còn lịch sự quay lại nói với anh ta: “Nhà tôi đông người, chó dữ. Không mời anh lên nhà đâu”. Anh ta cười, nói: “Sau này còn có cơ hội.
4 Sau đó tôi lặng người nhìn điện thoại tầm mười phút, không có động tĩnh gì. Tôi định tắt máy đi ngủ, coi như xong ngày hôm nay. Thế là tắt máy. Chưa đầy hai phút sau tôi lại bò dậy bật máy.
5 Sau đóchúng tôi tới một quán trà âm nhạc, uống trà, nói chuyện, anh ta nóikhông nhiều nhưng rất có sức hấp dẫn, thu hút tôi nói không ngừng, anhta ngồi nghe.
6 Tôi khôngbiết do khí thế của tôi khiến anh ta sợ hay do giọng nói sắp khóc củatôi khiến anh ta khôi phục bình thường, dù sao anh ta cũng buông tay tôi ra rồi, tôi vội vàng kiểm tra, hình của chiếc vòng tay đã hằn lên datôi, giống như xăm mình! Có điều may là chưa gãy xương.
7 Tới công ty anh ta hỏi tôi: “Vẫn là chín giờ?”. Tôi không dám nửa đêm canh ba gặp anh ta nữa nên vội nói: “Không cần, năm giờ là được rồi”. Anh ta cười và lái xe vụt đi.
8 Tôi nghe xong liền sững lại, giọng điệu này khiến tôi không tiêu hóa được nội dung trong thời gian ngắn. Những điềunày có được coi là tỏ tình không? Mặc dù vẫn thiếu những câu đại loạinhư anh yêu em hoặc nên nói một vài câu khen vẻ đẹp của tôi trước chứ,xét cho cùng yêu không duyên không cớ, hận không cớ không duyên, chắckhông thể vì chuyện tôi đập xe anh ấy mà yêu tôi đâu nhỉ?Tôi mauchóng sắp xếp lại cảm xúc, dịch lại một lượt lời anh ấy vừa nói, đại ýlà, anh ấy có tình cảm với tôi, nhưng hiện tại anh ấy không biết được sẽ như thế nào nên muốn tôi đồng ý để cho anh ấy một chỗ, như thế anh ấymới yên tâm đi công tác.
9 Tôi chìm trong cảm giác nặng nề và rút ra hai kết luận:Thứ nhất,tôi và anh ấy hết rồi. Tính anh ấy trầm, tính tôi xấu. Hai kiểu ngườinhư chúng tôi vốn chẳng có cách nào ở bên nhau được.
10 Tôi chạymột mạch lên tầng bốn, đứng thở hổn hển, 402 là phòng thuê, ngay cả cửaan toàn cũng không có, chỉ có mỗi cửa gỗ chớp không. Tôi chống tay lêncửa nhà anh ấy định thở chút cho đỡ mệt đã rồi mới vào, ai ngờ anh ấy đã mở khóa sẵn rồi, tôi dựa vào cửa phát là lọt thẳng vào, lảo đảo một lúc suýt chút nữa thì ngã sấp xuống phòng khách.
11 Tôi nói: “Cặp lồng đâu? Tôi phải về nhà”. Cuối cùng thì anh ấy cũng chịu mở miệng ra rồi, tôi còn tưởng là anh ấy mở trừng mắt mà ngủ nữa chứ?“Có phải vì tôi ôm em nên em cảm thấy khó chịu không?”.
12 Đợi tới khi nước mắt của tôi lau sạch lên áo anh ấy rồi anh ấy mới kéo tôi ngồixuống ghế, bắt đầu hỏi từng li từng tí một, giống như hỏi cung. Anh ấyhỏi vô cùng kỹ về những điểm mâu thuẫn trước sau, từ chuyện tôi đi xemmặt, nguồn gốc của chiếc nhẫn, cho đến nguyên nhân từ chối anh ấy… tôithực sự ngạc nhiên, chuyện tình cảm thế này sao anh ấy lại suy nghĩ kỹcàng tới từng chi tiết thế này, xem ra không làm rõ thân phận độc thânvà tâm ý của tôi thì anh ấy dự định sẽ làm con rùa rụt cổ cả đời nàymất.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, Huyền Huyễn
Số chương: 50