1 Edit: Li Chun “Nghiệt nữ này, ta làm sao có thể sinh ra một nữ nhi như ngươi, tức chết lão phu. ” Cùng với tiếng chửi rủa, một bàn tay vung lên hung hăng cho Triệu Khả Nhiên một cái tát.
2 Edit: Li Chun“Tốt lắm, Khả Nhân, ngươi nói, hiện tại nên làm cái gì bây giờ?” Thái độ Triệu Tùng đối xử với Triệu Khả Nhân hoàn toàn bất đồng với dáng điệu mới vừa rồi quở trách Triệu Khả Nhiên.
3 Edit: Li Chun“Lung Nhi, sao ngươi có thể vu oan ta?” Linh Nhi lập tức vì bản thân cãi lại: “Ngươi không được tiểu thư tin tưởng, bình thường tiểu thư cùng nam nhân kia gặp gỡ, tất nhiên sẽ không cho ngươi biết.
4 Edit: Li Chun“Người đâu, đưa Đại tiểu thư ra đi. ” Triệu Tùng trực tiếp hạ mệnh lệnh. “Cha, không cần a!”Ngay tại thời điểm chỉ mành treo chuông, một tiểu nam hài vọt tiến vào, ôm lấy đùi Triệu Tùng, lớn tiếng kêu lên.
5 Edit: Li ChunRất nhanh, hai bà tử làm việc nặng liền tiến lên áp chế Triệu Khả Nhiên, hạn chế hành động của nàng. Sau đó, một bà tử trực tiếp cầm lấy bầu rượu, cường ngạnh đổ rượu vào miệng nàng.
6 Edit: Li Chun“Ngươi cảm thấy sao?” Triệu Khả Nhân cười thập phần sáng lạn. “Hiện tại ngươi sẽ không còn cảm thấy ta thật lòng muốn thân cận cùng ngươi đi? Ta nói cho ngươi biết! Ta thân cận với ngươi, bất quá chỉ vì có thể tìm cơ hội tốt đả kích ngươi mà thôi.
7 Edit: Li ChunĐau, đầu đau tựa như muốn rách ra. Triệu Khả Nhiên chỉ cảm thấy tựa như có một thanh đại chùy đang không ngừng đánh vào đầu nàng, khiến nàng không được yên.
8 Edit: Li Chun“Tiểu thư, người không sao chứ?” Nguyệt cô chấn động. “Trăm ngàn lần người đừng dọa nô tì a! Tiểu thư, người vừa mới qua sinh nhật 13 tuổi cách đây không lâu.
9 Tất cả mọi người chấn động, nhưng Nguyệt cô cùng Lung Nhi đều lẳng lặng đứng ở một bên, cúi đầu nhìn sàn nhà, không dám nói gì. “Tiểu thư…”Việc phát triển thành như thế này, khiến Linh Nhi giật mình.
10 Edit: Li ChunSau khi Linh Nhi rời đi, Triệu Khả Nhiên ngồi dựa vào đầu giường, nhẹ nhàng mà thở dài một hơi. Nhìn Nguyệt cô ở bên bộ dáng muốn nói lại thôi, Triệu Khả Nhiên cười cười.
11 Edit: Li ChunSinh thần của Lâm phu nhân!Triệu Khả Nhiên rốt cuộc cũng nhớ ra được chuyện gì xảy ra. Một hôm, Triệu Khả Nhân tìm nàng, mời nàng đi du hồ ngắm sen.
12 Edit: Li Chun“Tiểu thư, tiểu thư. ”Thấy Triệu Khả Nhiên im lặng ngồi thẫn thờ không nói tiếng nào, Nguyệt cô gọi nàng mấy lần mới có phản ứng. “A, có chuyện gì, Nguyệt cô?” Triệu Khả Nhiên bừng tỉnh lại theo dòng suy nghĩ của bản thân.
13 Edit: Li ChunBuổi trưa qua đi, Triệu Khả Nhiên ăn cơm trưa, uống thuốc xong, đang chuẩn bị đi nghỉ ngơi. “Tiểu thư, Nhị tiểu thư đến. ” Lung Nhi tiến vào nói.
14 “Tỷ tỷ cứ trêu muội” Triệu Khả Nhân nghe không hiểu ý vị thâm trường* trong lời nói của Triệu Khả Nhiên. “Nếu tỷ tỷ cũng đi, chắc chắn sẽ chuẩn bị lễ vật tốt hơn muội nhiều.
15 Sau khi tiễn Triệu Khả Nhân về, Lung Nhi vừa mới bước vào phòng, liền nhìn thấy Triệu Khả Nhiên sắc mặt âm trầm, khiến nàng phát hoảng. “Tiểu thư, người làm sao vậy?” Lung Nhi thật cẩn thận hỏi.
16 Hoàng hôn, Lung Nhi chuẩn bị đi Hạ Vũ viên đem bức tranh “Xuân ca đạp tuyết đồ” mang về. “Lung Nhi, bức tranh “Xuân ca đạp tuyết đồ” thật của ta, ở phía trên bên trái bức tranh có một điểm đen, là do ta không cẩn thận làm ra.
17 Những ngày tiếp theo, Triệu Khả Nhiên đều an tĩnh ở Xuân Huy viên dưỡng bệnh, chân chính làm một tiểu thư khuê các cửa lớn không ra, cửa nhỏ không đến.
18 Trong đình tạ ở Xuân Huy viên. Lung Nhi đã sớm mang cầm đặt trên bàn đá trong đình tạ, Triệu Khả Nhiên thoải mái tự tại ngồi xuống, trong lư hương toát ra làn khói nhẹ, mùi hương tỏa ra thanh thuần tươi mát.
19 Đến thời gian dùng bữa tối, tất cả mọi người đi tới nhà ăn. Trong phủ Thái sư, vào ngày 15 hàng tháng, tất cả mọi người trong phủ đều cùng nhau dùng bữa tối, đây là thói quen của phủ Thái sư nhiều năm qua.
20 “Thế ạ, phải không?” Triệu Khả Nhân cười thập phần miễn cưỡng. Triệu Khả Nhân nhìn khuôn mặt tươi cười của Triệu Khả Nhiên, trong lòng kêu không tốt. Dù sao, nàng đã tráo đổi bức tranh “Xuân ca đạp tuyết đồ” thật của Triệu Khả Nhiên rồi.