1 edit & beta: Phong TuyếtTấm màn che trong đình bị gió mưa ngoài trời thổi bay. Cơn mưa trút xuống tựa như đang rửa sạch bụi chốn hồng trần. Lúc này mưa xuân đang rơi tí tách, Thất Thạch Môn ở Vân Sơn sơn cốc khắp nơi đều phủ một lớp sương khói mỏng, phòng ốc, hành lang và đình nghỉ chân đều bị cơn mưa không báo trước này che giấu trong mưa bụi mênh mông.
2 edit & beta: Phong TuyếtNói đến Thất Thạch Môn, trên giang hồ không thể không nhắc đến một câu:“Tài tử phong lưu kiêu hùng hiệpQũy họa cân quắc* tiếu phật tăngVạn lý thiên thu lâm thiên hạTứ hải thất thạch mãn thiên nhai”.
3 edit & beta: Phong TuyếtNăm khúc núi cao đều bị mây mù bao phủ xung quanh, mưa bụi giăng kín khắp núi rừng. Trời đã về đêm mà mưa vẫn cứ rơi tí tách. Cơn mưa này không biết sẽ kéo dài tới khi nào.
4 edit & beta: Phong TuyếtNgày xuân tiết trời ấm áp gió êm dịu, tấm mành cửa bên lầu khẽ đung đưa. Ngày đã sang lâu rồi đám người Trọng Trọng Lâu mới bắt đầu mớ công việc lu bù.
5 edit & beta: Phong Tuyết“Choang!”, song kiếm gặp nhau, tóe ra vô số tia lửa, chỉ thấy hai thân ảnh lướt qua nhau rồi rơi xuống về hai phía cách xa nhau.
6 edit & beta: Phong TuyếtĐại sảnh tiếp khách của Trọng Trọng Lâu xa hoa hơn Thất Thạch Môn rất nhiều, những cột đá to thẳng đứng bên trong đều có khắc đầy cảnh sắc giang sơn mỹ lệ, trên chiếc bàn làm bằng gỗ tử đàn bày biện bộ đồ pha trà tinh xảo, một vài bức họa quý được treo trên tường, thấy vậy Song Tịnh không ngừng than thở, cúi đầu nhìn xuống, dưới chân là sàn nhà lát đá Thanh An, khiến nàng nhớ lại quá khứ đã từng vất vả đi đào đá này để làm vũ khí.
7 edit & beta: Phong TuyếtNhất thời hai người đều ngồi yên lặng, trơ mắt nhìn quá khứ huy hoàng biến mất không chút dấu vết. Lúc Huyền Sinh và Lục Trà lúc tới đại sảnh, nhìn thấy bộ dạng trầm mặc của hai người ngồi trên ghế mà không khỏi chết khiếp.
8 edit & beta: Phong TuyếtNăm người gắng sức leo lên đường núi quanh co. Mặt trời đã đứng bóng, hiện tại đang là đầu mùa xuân, mặc dù ánh mặt trời không quá chói chang nhưng mọi người đi đã lâu, không khỏi toàn thân đẫm mồ hôi.
9 edit & beta: Phong TuyếtSương mù giăng khắp mọi nơi, tạo thành tầng tầng lớp lớp mây mù bao phủ quanh núi. Thất Thạch Môn và Ngưng Sương Môn, đời đời kiếp kiếp không thể phân ly.
10 edit & beta: Phong TuyếtHuyền Sinh sửng sốt: “Ý Môn chủ muốn nói là …. ”. “Ta cũng không rõ”, Mộ Dung Cẩn lắc đầu: “Chủ ý ban đầu của kẻ hạ độc rõ ràng không phải là muốn vị tiểu thư đó phải chết, ta nghĩ hẳn là có liên quan đến Bán Nguyệt Thành…”.
11 edit: Phi Anhbeta: Phong TuyếtNgưng Sương Môn có rất ít khách nhân. Ừm, được rồi… Thật ra thì, Ngưng Sương Môn có rất ít người. Hầu hết du y ở đây đều đến các vùng xung quanh hành y cứu người, những đệ tử còn lại cũng đang chuyên tâm nghiên cứu y học.
12 edit: Thủy Thanhbeta: Phong TuyếtHàng liễu xanh khẽ lay động trong đêm mùa xuân trên dòng sông. Sáng sớm ngày xuân, ánh bình minh chiếu rọi từng tia sáng xuống mặt đất, từ xa nhìn lại, bình nguyên trước mắt trải qua mấy đêm mưa liên tiếp giống như là đã được gột rửa sạch sẽ, không gian tinh khiết đến nỗi dường như có thể nhìn thấu hết mọi màu sắc.
13 edit: Phi Anhbeta: Ely & Phong Tuyết“Là như vậy à…”, Song Tịnh im lặng trong chốc lát rồi mới thản nhiên đáp lời. Sau đó quay lại nhìn ngắm phong cảnh bên ngoài.
14 edit: Thủy Thanhbeta: Ely & Phong Tuyết“Đường xuống hoàng tuyền gặp huyền y, liền cùng tam sinh thạch vô duyên”. Song Tịnh bất giác khẽ thì thầm. Huyền y đó chính là Nhị thiếu chủ Bán Nguyệt thành, Huyền Sinh.
15 Edit: Phi AnhBeta: ElyBỗng nhiên mưa gió ngợp trời. Tiếng gió thổi len lỏi lấp đầy từng ngóc ngách nơi khách điếm Lâm Giang, bên ngoài cửa sổ, vốn là đang chìm đắm trong buổi chiều ngập nắng đột nhiên gió thổi bụi mù.
16 Edit: Thủy ThanhBeta: ElyHuyền Sinh cũng quay đầu lại, chỉ thấy nàng từ từ mở to mắt, chớp chớp, sau đó một bàn tay day trên trán, hoảng hốt tựa như muốn nhớ lại điều gì đó.
17 Edit: Phi AnhBeta: ElyTừ Ngưng Sương Môn đến Lệ cốc – nơi sinh trưởng của U doanh thảo – dùng từ “Cách xa vạn dặm” để nói đến khoảng cách thì quả thật là có hơi khoa trương một chút.
18 Edit: Thủy ThanhBeta: ElyKí…t!!!!!!!!! Kẹ…. t!!!!!!!!Giữa thâm sơn hoang vắng chỉ vang vọng những thanh âm như vậy. Bốn người nín thở di chuyển cẩn thận trên chiếc cầu gỗ đã cũ nát.
19 Edit: Phi AnhBeta: Ely*Dịch nghĩa: Cảnh trong mây – Trăng trên đỉnh núi, hoa ngợp trờiHắn mơ một giấc mơ. Trong mơ có rất nhiều hình ảnh rối loạn nhưng mang màu sắc rất rực rỡ, giống như ngàn cánh hoa bay ngợp trời vậy, hỗn độn nhưng đẹp đẽ không gì sánh được.
20 Edit: Phi AnhBeta: ElyThời gian Song Tịnh quen biết Triệt Thủy quá lâu mà dẫn đến đầu óc bị rỉ sắt thì không nói làm gì. Nhưng ngay cả Huyền Sinh đi theo Lâu chủ Trọng Trọng Lâu và Đường chủ Mai Hoa Đường cả nửa ngày trời, ngay lúc gần tới đích mới nghĩ ra điều gì đó mà bước chậm lại, hơi nghi ngờ hỏi: “Lâu chủ, Đường chủ, là ai đã cứu chúng ta lên?”.