41 edit: Thủy Thanh beta: Phư Phư & Hàn Phong Tuyết Hai đoàn người ngựa một trước một sau khởi hành, rất nhanh đã đi qua cả thôn. Mộ Dung Cận ở trên lưng ngựa theo sát Huyền Sinh phía trước, nhưng mắt không ngừng quan sát, đánh giá phong cảnh xung quanh.
42 edit: Thủy Thanh beta: Ý Như & Ely Mấy ngày kế tiếp, tất cả mọi người ở Ân phủ đều sống trong tình trạng hết sức khẩn trương. Các trưởng tử làm ăn xa tít ngoài kinh thành cũng vì tiểu muội muội bị bệnh mà vội trở về.
43 Chúng điểu cao phi tẫn, cô vân độc khứ nhàn. ** Hai câu thơ trong bài “Độc tọa Kính Đình sơn” của Lý Bạch Tạm dịch: Đàn chim bay cao hết, mây lẻ lững lờ trôi.
44 * Vu Sơn: Núi Vu Sơn, tỉnh Hồ Bắc Trung Quốc, gắn liền với điển tích Giấc Vu Sơn khi vua Cao Đường đến đây du ngoạn đã nằm mộng gặp tiên. Sắc xanh đầy sức sống bao trùm trên những tán cây quanh khuê các.
45 “Con mất trí nhớ, có đúng không?”. Hắn thản nhiên nhưng chăm chú nhìn Ninh Phong phu nhân: “Mẫu thân, xin người nói cho con biết”. Ninh Phong phu nhân nhìn hắn, sau một hồi, bà chậm rãi lắc đầu, vuốt ve khuôn mặt của hắn: “Hài tử, con cả đời đều ở Bán Nguyệt thành.
46 Huyền Sinh mù quáng và hỗn loạn đi tới, theo bản năng tránh né tiếng người ồn ào cùng phồn hoa náo nhiệt ở ngoài sân. Hắn biết chính mình cần phải đối diện với sự phẫn nộ của gia tộc Ân thị và sự kinh ngạc của khách mời đang đứng đầy ngoài sân kia.
47 Huyền Sinh có điểm bất đắc dĩ, rồi thoải mái lắc đầu một cái, quay đầu nhìn về phía lâu các mới vừa rồi vẫn còn tân nương chờ gả đi kia, hơi hơi nhíu mày, liền điểm mũi chân một cái, hướng cửa sổ cao nhất mà vút tới.
48 Khoảng cách giữa Thất Thạch môn và Bán Nguyệt thành, dùng khoảng thời gian nửa tháng mười ngày để đi, dù thế nào cũng không thể kịp. Cho dù Huyền Sinh nóng lòng cũng không đoạn đường cách trở chân trời góc biển này ngắn bớt lại được.
49 “Được rồi, ta hiểu rồi. ” An Hành day day huyệt thái dương cau mày nói: “Môn chủ chúng tôi dù cho thân thể không được tốt cũng không cần các hạ trù ẻo như vậy, hóa ra các hạ không hề nhìn linh bài mà chỉ quỳ lạy theo thói quen.
50 Trong tay nàng, ngọc bội Bán Nguyệt La Anh trong suốt long lanh lẳng lặng nằm đó. “!”. Huyền Sinh cả kinh, ngẩng đầu lên kinh ngạc nhìn An Hành: “Đây là…”.
51 “Mộ vân thu tẫn dật thanh hàn,Ngân hán vô thanh chuyển ngọc bàn*”. *Hai câu thơ trong bài “Trung thu” của Đỗ Mục. Bản dịch của Lê Nguyễn Lưu:Mây chiều trôi hết,lạnh từng khôngNgân Hán êm ru đĩa ngọc lồngXuyên qua khe hở của bức tường đá, Song Tịnh lặng lẽ ngồi ngắm ánh trăng.
52 beta: Phong Nguyệt tiểu thư & Ely “Vì thế… ta đoán rằng, Thất Thạch môn cùng Vạn Anh bảo nhất định có quan hệ mật thiết”. Song Tịnh nhìn nữ tử trước mắt nói xong, bất giác thở dài: “Trước kia gia gia ta đột nhiên qua đời, ta vẫn mang trọng bệnh, có lẽ người biết được điều gì đó nhưng chưa từng nhắc đến.
53 Phàm là người đi lại trong giang hồ, ngay cả khi mới gia nhập cũng đều biết tầm quan trọng của việc xông phá Trọng Trọng lâu. Mà những người hiểu rõ Trọng Trọng lâu đều biết, chủ nhân của tòa lầu giống như mê cung vô tận kia, là một nhân vật truyền kì giống như thần thoại.
54 edit: Thủy Thanh beta: Ely Quay đầu lại, nữ tử tóc bạc kia cũng đã biến mất. Khi thanh âm của Triệt Thủy xuyên thấu khắp nơi, cũng là lúc Song Tịnh bị người tới kéo đi.
55 Nhưng lúc này, một giọng nói quen thuộc trầm ấm đã phá vỡ đêm tối, xé tan tĩnh mịch. Lời của Huyền Sinh lạnh nhạt nhưng kiên định vang vọng trong khoảng không gian trống vắng: “Lên trời xanh xuống hoàng tuyền ta đều nguyện ý, Song Tịnh.
56 Thiên Hạ quán của Lâm gia đời này có ba kì tài nổi danh thiên hạ. Đứng đầu là người thừa kế Nhâm Khách quán, Thất đường chủ Lâm Hải Đường. Hai là Bát đường chủ tuổi nhỏ nhất, người này trong đợt xung đột giữa Thất Thạch môn và Phi Ưng bảo đã tỏa sáng bất ngờ – Lâm Mai Hoa.
57 Hoa ấm trâu đen nằm, tùng cao hạc trắng ngủ. Từng tia nắng ấm áp nghiêng nghiêng chiếu trên người, không gian thoang thoảng mùi trà thơm mát hòa cùng mùi hương trong lành của giọt sương ban mai.
58 “A!!”. Mai Hoa ngã lăn ra đất, ngực đập xuống nền, phun ra một ngụm máu. Bốn phía trời quay đất cuồng, nàng lắc lắc đầu, một lúc lâu sau mới khôi phục được tầm mắt mơ hồ và thính giác ong ong.
59 Xung quanh toàn mùi thuốc chua nồng, tiếng nước chảy rào rào vang vọng ở khắp nơi, đứng trong bóng tối chỉ có thể cảm thấy dòng nước lạnh lẽo và tro bụi cát đá lơ lửng bên người.
60 Gió đêm lành lạnh, rừng cây đung đưa. Một biển lá xanh rì rào. Màn đêm dường như không có tận cùng, cho dù nhìn về hướng nào cũng chỉ thấy một màu đen yên tĩnh vô hạn.
Thể loại: Dị Năng, Ngôn Tình, Huyền Huyễn, Xuyên Không
Số chương: 5