1 “Đình Đình, mau ngủ đi, kẻo lại không dậy nổi, ngày mai còn phải đến trường đấy. ” Không biết đây là lần thứ mấy mẹ Cam phải thúc giục cô con gái cứ ngồi ôm lấy màn hình vô tuyến.
2 “Cô kia — cô tên gì vậy?” Cam Đình Đình nhìn cô gái tướng mạo thanh tú đứng bên cạnh. “Tiểu thư, nô tỳ là Tiểu Thúy, là nha hoàn hầu hạ tiểu thư. ” Nha hoàn dáng điệu thanh tú đáp lời.
3 Nhìn một bàn đầy những mỹ thực không gọi thành tên, Cam Đình Đình cỡ nào ham ăn, thiếu chút nữa chảy cả nước miếng. “Con gái, mau ăn đi, đây đều là món con thích.
4 “Cái gì, thể nhược đa bệnh, sáu mươi tuổi?” Hiện tại Cam Đình Đình hối hận không còn kịp, cô đã bị đưa đến 【Trường Xuân điện 】trong cung. “Tiểu thư, người sao rồi?” Thấy vẻ mặt buồn bã của Cam Đình Đình, Tiểu Thúy vội hỏi.
5 “Tề phi nương nương đến. ”Thái giám cất tiếng thông báo, Cam Đình Đình nhìn ra cửa đã thấy một người phụ nữ đi tới, một vài ả cung nữ theo sau. Do khoảng cách khá xa nên Cam Đình Đình không thấy rõ khuôn mặt vị【Tề phi 】kia.
6 “Tiểu thư, đã đến giờ thị tẩm rồi. ” Tiểu Thúy thấy Cam Đình Đình lúc này vẫn chẳng để ý tới liền lên tiếng nhắc nhở. Thị tẩm? “Tiểu Thúy, ta hỏi em, nước ta tên gọi là gì?”“Tên, em không rõ tiểu thư có ý gì, chẳng phải là An quốc sao?”An quốc? An quốc? Thiên a, thế nào lại không có trong sách lịch sử cô được học, là kiến thức lịch sử của cô quá kém hay trong sách không hề ghi chép? Cái gì mà An quốc chứ, cái tên quỷ quái, thật khó nghe.
7 Người này là Hoàng thượng sao? Thoạt nhìn xem ra cũng chắc khắc lão nhân bình thường. “Hoàng thượng, có phải người thấy không khỏe không?” Cam Đình Đình xoa bóp nói.
8 “Tiểu thư. ”“Có chuyện gì vậy Tiểu Thúy?”“Hoàng thượng phái người đến mời tiểu thư qua bên ấy. ”“Cái gì? Lão già kia lại ời?” Vất vả lắm mới tránh được tối hôm qua, chẳng lẽ —- chẳng lẽ thực sự chạy trời không khỏi nắng?“Tiểu thư, người không sao chứ?”“Không sao.
9 Rời khỏi Càn Thanh cung, Cam Đình Đình vốn định sớm hồi cung, không ngời bị Hoàng Bộ Ưng gọi lại. “Hoàng ngạch nương, xin dừng bước, nhi thần có mấy câu này không biết có nên nói hay không.
10 “Tiểu thư, người —”“Em muốn hỏi vì sao ta giả bệnh phải không?”“Tiểu Thúy không hiểu. ”“Sau này em sẽ hiểu. ” Cam Đình Đình ngồi trên giường, trên đầu gối là đĩa bánh hoa quế, từng miếng từng miếng ăn ngon lành.
11 “Nữ nhân chết tiệt kia, nhất định là cố ý, đừng tưởng rằng nói vậy là ta sẽ —–”“Thập đệ, đã xảy ra chuyện gì?”“Lục ca, huynh đã trở về sao?” Hoàng Bộ Ưng cao hứng nhìn người kia.
12 “Tiểu thư, Lệ phi nương nương đến. ”“Lệ phi? Mẫu thân của thái tử? Khẳng định không có chuyện gì tốt, không gặp. ” Cam Đình Đình trùm chăn ngã xuống giường.
13 “Các cô nghe nói gì chưa? Chuyện Hoàng hậu nương nương tiến cung là để xung hỉ cho Hoàng thượng ấy?”“Phải, tôi cũng có nghe qua. Nghe đồn phải là cô gái sinh vào giờ Thìn ngày 7 tháng 7.
14 “Này Vũ, huynh thích ở đây sao?” Cam Đình Đình và Hoàng Bộ Vũ, hai người ngồi trong ngự hoa viên trò chuyện. “Cũng không phải là thích, mỗi người đều có nỗi khổ riêng, đương nhiên ta cũng vậy.
15 “Tham kiến Thái tử điện hạ. ” Hoàng Bộ Vũ cung kính nói. “Thập nhất đệ, đệ hẳn là hiểu rõ cung quy. ” Hoàng Bộ Thần lạnh lùng nhìn Hoàng Bộ Vũ, lạnh lùng lên tiếng.
16 “Thần thiếp mới tiến cung, còn nhiều điều phải học tập, cũng không đủ năng lực đảm nhiệm vị trí Hoàng hậu, mong Hoàng thược thu lại sắc phong Hoàng hậu của thần thiếp, thần thiếp chỉ mong được ở bên cạnh hầu hạ Hoàng thượng.
17 Trăng lên cao, gió thanh mát. Trong Nghênh Xuân lầu, tiếng người cười nói đàn hát vui vẻ. Lão hoàng đế ngự tọa trên cao, Cam Đình Đình theo bên cạnh, hai bên trái phái là các tần phi và a ca.
18 Có lúc này, hay lúc khác, thiếp tin rằng mọi thứ đều có điểm tậnGặp gỡ và rời xa, đều có lúc cả, không gì là trường tồn bất diệtThế nhưng ta, cũng có lúc, thà lựa chọn lưu luyến không buông tayĐợi khi phong cảnh đã xem khắp cả, có lẽ chàng sẽ cùng tangắm dòng nước mảnh chảy mãi không ngừng…“Tham kiến Thập hoàng tử.
19 “Ui ui, sao đầu ta lại đau nhức thế này. ”“Tiểu thư, tiểu thư, người cuối cùng cũng tỉnh lại. ”“Tiểu Thúy, ta bị sao vậy?”“Tiểu thư người uống say, đã ngủ hai ngày.
20 “Người đâu, tiễn Hoàng hậu nương nương lên đường. ” Hoàng Bộ Thần vung tay, tức thì hai tên thái giám bước lên. “Gượm đã. ” Cam Đình Đình hét lớn, sau đó lấy ra thánh chỉ từ trong tay áo, nâng lên cao lớn tiếng nói, “Bổn cung cũng có thánh chỉ, chỉ có điều không phải là khẩu dụ.