1 Đại Tề mùa đông năm thứ ba mươi lăm, đặc biệt lạnh. Phía ngoài bông tuyết tung bay tự nhiên, những người trong nhà phú quý đều trốn ở trong phòng, không muốn đi ra ngoài.
2 Edit: Nam Trần Beta: Aquarius8713“Tiểu thư, nếu không phải công chúa mất sớm, các nàng nào dám khi dễ như vậy. Tiểu thư, sau này phải làm sao bây giờ? Người không huynh muội, ông trời không quan tâm, Tô gia không để ý tới, Bình gia lại càng hận không nên có tiểu thư.
3 Ôn Uyển cẩn thận suy nghĩ, từ từ tiêu hóa lời nói của ma ma… Bên ngoài tiếng kẻng điểm canh vang lên lanh lãnh, thì ra đã đến giờ tý. Năm mới đã tới, hi vọng càng ngày càng tốt.
4 Ôn Uyển chưa từng có cảm giác bất lực như vậy. Năm đó lúc mẹ chết, mình chẳng qua sợ một lúc liền hôn mê. Nhưng mà bây giờ, cũng không biết cái gì đang đợi mình.
5 Edit: Nam Trần Beta: Aquarius8713Mấy ngày qua Ôn Uyển thật ra vẫn ôm hi vọng là cảm giác của mình sai, nhưng bây giờ là ngày thứ mười, mười ngày đã qua, ma ma còn không có tin tức.
6 “Tiểu cô nương, cháu là người ở nơi nào? Định đi nơi đâu?” Một người trung niên nam tử thoạt nhìn là người rất thật thà, đi tới nhiệt tình hỏi Ôn Uyển.
7 Ở nơi này của Tống đại nương, Ôn Uyển không chỉ có mỗi ngày bị bắt học quy củ, thời gian ở không còn phải làm việc. Nhưng việc đâu có dễ làm, rất mệt mà còn liên tục.
8 Edit: Namthienkhang Beta: Tiểu TuyềnBốn hài tử, mặc dù không có bị đánh chết tại chỗ, nhưng ban đêm hôm đó đã chết hai người. Hai hài tử kia cũng lớn lên rất đẹp.
9 Ôn Uyển cho là như thế đã xong. Nào biết đâu rằng, còn phải đi xếp hàng. Có hai đại phu bộ dáng lão giả ngồi ở chỗ đó. Đi tới chỗ nha hoàn bắt mạch từng người.
10 Mười ngày sau, Ôn Uyển đã bị Kiều đại nương thu nhận. Sau khi tin tức truyền đi, mấy tiểu cô nương bắt đầu nhìn nàng không vừa mắt, những người khác thấy vậy thì có chút hả hê.
11 Edit : pthu Beta: Tiểu TuyềnTừ chương này sẽ đổi thành Kiều Tú NươngKiều tú nương sau này lúc tâm tình tốt, cũng có chỉ điểm một hai, nhưng mà nàng phải hao tổn tinh lực rất lớn mới có thể học xong.
12 Ôn Uyển trở lại chỗ ở, đã nhìn thấy Liên Tử ở rong phòng chờ đợi mình. Liên Tử nhìn Ôn Uyển im lặng, liền cùng nàng giải thích “ Ngươi không nên ghi hận ta, hôm nay, ta cũng là không có biện pháp.
13 Ôn Uyển thật đúng là không biết, vị mẹ kế chưa từng gặp mặt kia, đang bị Hầu phủ phu nhân răn dạy đấy. An Nhạc Hầu phu nhân nghe An Hương Tú than thở rằng “Ngươi chuẩn bị đem nữ nhi của công chúa đón trở về trong phủ, làm như vậy là đúng đấy, không uổng công lần trước ta dạy dỗ đối với ngươi.
14 Edit : Pthu Beta: Tiểu Tuyền“Các ngươi biết không? Cái kia, nha hoàn hầu hạ Thập Nhị tiểu thư, bị Lục gia nhìn trúng, phải làm di nương. Quả là tốt số, thoáng cái là quạ đen bay lên đầu cành, làm phượng hoàng rồi.
15 Ở trong Tú phòng, Tú nương lại đang ở đó bát quái “ Ngươi biết không? Cửu tiểu thư cùng Thập tiểu thư lại nháo loạn lên ?” “Cửu tiểu thư cùng thập tiểu thư ngày nào không ầm ĩ.
16 Ở phủ Trịnh Vương, một trợ tá bên cạnh Trịnh Vương nhẹ nhàng an ủi “Vương gia, không cần lo lắng như thế. ” “Cho dù lo lắng, lại có tác dụng gì. Những triều thần kia, ngoài miệng không nói, trong lòng cũng là đối với kẻo là con của tội tì này, đều kính nhi viễn chi (kính trọng nhưng không gần gũi).
17 Edit : pthu Beta: Tiểu TuyềnÔn Uyển ra dấu thêm mấy cái, ý là, không phải là có người tranh nhau đi làm thông phòng sao. Đâu nhất định phải là ngươi đi, ngươi không đi, chắc chắn còn có người tranh nhau đi.
18 Ôn Uyển biết, nếu thật sự bị kéo xuống, khẳng định chết chắc. Vùng vẫy, nhìn Triệu Vương, hy vọng Triệu Vương kia có thể nói giúp hai câu, nàng có thể chứng tỏ thân phận, không cần lại sợ những người này.
19 Hai nha hoàn đứng bên cạnh, rất khinh bỉ nhìn Ôn Uyển cả người là dầu mỡ. Tình Nhi kia thì lại cúi đầu, không nói gì, dường như cùng nàng không có bất kỳ quan hệ nào.
20 Edit : pthu Beta: Tiểu Tuyền Nữ tử kia để cho Ôn Uyển làm cái gì, Ôn Uyển liền làm cái đó; đối với nữ tử kia, cũng rất thân thiết. Vô cùng biết điều ngoan ngoãn.