1 An Hân Hân mở to mắt, tò mò nhìn anh trai ở trước mặt, bởi vì bộ dáng của anh trai này rất kỳ quái. Cũng không phải là nói bộ dạng của anh ta xấu, trên thực tế, dáng dấp của anh trai này nhìn rất khá, nụ cười cũng rất thân thiết, chỉ là chân của anh ấy rất kỳ quái, người khác đều có hai chân, bản thân cô cũng vậy, nhưng anh trai này không có chân, bởi vì nửa người dưới của anh ấy là làn khói, làn khói này chính là từ trong một cái chai bay ra.
2 Bốn năm người liên tiếp kinh hoảng thét lên, khiến cả quán đều xôn xao, ngay cả những người khách khác cũng thay đổi sắc mặt, thậm chí còn thả đũa xuống nhìn chằm chằm vào phần cơm của mình, lo lắng mình cũng trúng thưởng!"Hân Hân, sao, sao lại thế này?" Tiểu Vân sợ tới mức sắc mặt trắng bệch.
3 Editor: NanaTrang"Mẹ ơi, cây dù của con đâu rồi?""Thời tiết tốt thế này mang theo dù làm gì?""Lát nữa trời sẽ đổ mưa đấy ạ. ""Bên ngoài nắng chói chang thế kia, sao trời đổ mưa được chứ?""Con nghe nói chứ sao.
4 Một đám đàn ông mồm năm miệng mười khiến cho An Hân Hân choáng mắt, không ngờ ở đây lại có nhiều người ẩn nấp như vậy. Kinh ngạc hơn chính là, mỗi người bọn họ đều mặc áo chống đạn, mang theo súng ngắn.
5 Cô biết ngay mà, tiếng kêu cứu kia quả nhiên là từ trong căn phòng này truyền tới. Khi cô mở cái nắp của hộp giấy trên bàn ra thì chân tướng cuối cùng cũng rõ ràng, thì ra vật nhỏ này đang cầu cứu! Oh —— vật nhỏ đáng thương, đừng lo lắng, chị tới cứu em đây.
6 An Hân Hân chẳng những bị anh dọa cho giật mình lần thứ hai, Sóng trong ngực cô lại càng sợ tới mức run rẩy, không ngừng chui vào trong ngực cô. Cô thương tiếc Sóng, không nhịn được một bụng ủy khuất.
7 Chỉ cần An Hân Hân không có lớp học, cô sẽ đến quán cơm phụ với ông nội bà nội. Cô cùng Tiểu Song, Tiểu Vân ba người phục vụ đến tối mày tối mặt, còn có bốn trợ thủ tốt nhất là Nữu Nữu, Harry, Haru và Lily cũng tận trung với cương vị công tác đi qua đi lại ở trong tiệm, đồng thời có thể thông báo bất cứ lúc nào.
8 Sau khi xong giờ học cuối cùng, An Hân Hân dọn dẹp sách vở vội vả rời đi, chỉ là mấy người bạn trong lớp cô dường như không có ý định thả người. "Hân Hân, sau khi tan học cùng đi ăn cơm đi.
9 Bộ dáng của người này rõ ràng là hung hăng dữ dằn như thế, tình tình thô lỗ lại không biết chăm sóc, tại sao lại được đám động vật kính yêu và ca ngợi?"Xin chăm sóc cho Kiệt Lợi thật tốt.
10 Tiểu Song vừa đi tới cửa nhìn thấy hai người bọn họ, lập tức nở nụ cười mừng rỡ, nhiệt tình tiến lên bắt chuyện. "Hoan nghênh quang lâm, cảnh sát Phương, cảnh sát Đường, xin mời vào trong ngồi.
11 Sau khi Kiệt Lợi bị thương được đám người bác sĩ Cổ trong nhà động vật cẩn thận chăm sóc thì sức khỏe đã khôi phục trở lại. Nhận được điện thoại thông báo của bác sĩ Cổ, Đường Quan Vũ đặc biệt tới đón Kiệt Lợi về nhà.
12 "Phụt!"Thay cho câu trả lời là âm thanh bật cười của cô, lần này đến phiên anh sửng sốt, ngơ ngác nhìn cô che miệng cười, cười đến mức cả khuôn mặt xinh xắn đều đỏ lên.
13 Đường Quan Vũ ôm người phụ nữ trước mặt, tay của anh đặt lên vòng eo thon thả của cô ta, hôn thăm thiết với người phụ nữ đó, khi nụ hôn kết thúc thì anh hờ hững ngước mắt lên vừa vặn đối mặt với tầm mắt của An Hân Hân.
14 Ôm cô một lúc lâu, cảm giác dục hỏa tiêu được một chút, đã có thể khống chế được, anh mới thở dài một cái thật sâu. Anh muốn cô, nhưng không phải là hiện tại.
15 Người phụ nữ trung niên đứng bên trong cửa có khuôn mặt hiền lành, trang phục của bà thỏa đáng, thoạt nhìn rất có khí chất giáo dục. Khi người phụ nữ nhìn thấy mèo đen trong tay cô thì vui vẻ hô lên.
16 Lúc này cửa phòng khách mở ra, Bàng Đế Nhã từ bên ngoài đi vào, cô thở phì phì sải bước tiến vào, dùng sức đóng cửa lại, sau đó bực tức đi vào căn phòng, giống như bị trời chọc tức, ngay cả chào hỏi cũng không thèm.
17 Editor: NanaTrangAnh bị hù sợ. Cư nhiên bị Hân Hân nhìn thấy anh đang sờ thân thể cô gái khác, còn anh rất không muốn chính là bị cô nhìn thấy một màn này, cho nên lúc anh kinh hãi phát hiện Hân Hân đang ở gần, cũng không biết nhìn bọn họ bao lâu rồi, anh không chút suy nghĩ đẩy vướng víu ở trên người anh đi, bởi vì anh thực sự bị hù sợ rồi.
18 Editor: NanaTrangĐây là chuyện cô khinh thường nhất, trước con mắt của thế nhân thì là người có điều kiện vô cùng tốt, nhưng trong mắt cô thì so với một con chó cũng không bằng.
19 Editor: NanaTrangChia tay vị phu nhân kia, bốn cô gái cũng nên quay trở về Đài Bắc rồi. An Hân Hân dùng di động gọi về nhà hàng của ông nội, bảo hai người tới cục cảnh sát tìm Phương Ngọc Văn, nghĩ biện pháp báo tin cho anh ta biết, sau đó quyết định ở lại.
20 Editor: NanaTrangĐối phương cũng kinh ngạc khi nhìn thấy bọn họ, ngay lập tức giơ súng lên trước mặt, Đường Quan Vũ dùng tốc độ sét đánh không kịp bưng tai xông lên chỗ bọn chúng, đá rơi súng của chúng, đồng thời đánh thêm hai quyền, không một chút nương tay, thẳng lên mũi của bọn gác cửa, đến khi bọn chúng ngã xuống mới cầm tay cô tiếp tục chạy đi.