41 “Hoàng thượng giá lâm. ”Thôi rồi, sao Hoàng thượng lại đến vào lúc này, Tiểu Thúy hoảng hốt quỳ xuống, “Tham kiến Hoàng thượng. ”“Đứng lên đi. ” Hoàng Bộ Thần bước vào, nhìn trái nhìn phái cũng không thấy Cam Đình Đình, lại hỏi, “Thái hậu nương nương đâu?”“Thái hậu nương nương người ” Nhất thời lúng túng, Tiểu Thúy ấp úng không nói nên lời.
42 Lại một lần nữa triền miên kịch liệt trầm luân, ngắm nhìn Hoàng Bộ Thần đang chỉnh trang y phục, bờ vai rộng lớn, vóc người cao ngắt, đôi tay rắn chắc.
43 Mấy ngày nay Cam Đình Đình đều ngoan ngoãn ở trong cung Trường Xuân, Hoàng Bộ Thần lẫn Hoàng Bộ Ưng đều không đặt chân đến. Nhìn sắc trời đã chuyển tối, Cam Đình Đình rảnh rỗi buồn chán, định ra ngoài một lát liền bị thị vệ gác cửa ngăn lại, “Thái hậu nương nương, thứ lỗi cho thuộc hạ thất lễ.
44 “Tiểu Thúy —– Tiểu Thúy —–” Cam Đình Đình vừa tỉnh lại đã lên tiếng gọi. “Thái hậu nương nương, người đã tỉnh rồi. ” Một tỳ nữ mau chóng chạy đến. “Tiểu Thúy? Tiểu Thúy đâu?” Cam Đình Đình hỏi cung nữ tên Tiểu Hồng kia.
45 “Tham kiến Hoàng thượng. ” Cung nữ thái giám lớn nhỏ trong Trường Xuân cung đồng loạt quỳ xuống, kẻ nào kẻ nấy đều bàng hoàng, không khỏi run rẩy. “Thái hậu nương nương rốt cuộc đã đi đâu?” Hoàng Bộ Thần hét lên.
46 “Tiểu đồng, chuẩn bị xong cả chưa?” Hoàng Bộ Ưng nhìn về phía tiểu đồng đang thu dọn đồ đạc hỏi. “Vương gia, đều đã thu xếp xong, người thực sự muốn đến biên cương sao? Nhưng mà —-”“Ngươi đừng nói nữa, ý ta đã quyết.
47 “Ôi, nơi này đẹp quá!” Cam Đình Đình giang tay đón gió nơi thảo nguyên bao la, những tưởng biên quan là nơi tựa như sa mạc, không ngờ lại là thảo nguyên xanh đẹp đến nhường này, xem ra cô đã đến đúng nơi rồi.
48 “Sao nàng có thể đối với với nam nhân khác, trong khi lại ném tướng công của mình qua một bên như thế?”“Chàng cũng vậy thôi. ”“Ta có sao? Ngoài nàng ra, ta không hề có ai khác, ngay cả nữ tử khác ta cũng chưa từng liếc mắt đưa mày.
49 “Ca ca, chờ muội một chút. ” Tiểu Bối hai chân ngắn cũn đuổi theo sau Tiểu Bảo. “Tiều hài tử đúng là phiền phức. ” Tiểu Bảo xoay người nhìn Tiểu Bối, tiểu quỷ nhỏ khẩu khí lớn.
50 “Thập nhất đệ? Thê tử?” Hoàng Bộ Thần nhìn Hoàng Bộ Ưng. “Không phải thần đệ có ý định lừa gạt, mong Hoàng thượng thứ tội. ” Hoàng Bộ Ưng vội quỳ xuống.
51 “Hai đứa bé kia?” Hắn tính toán một chút, hai đứa nhỏ kia thoạt nhìn nhiều nhất cũng chỉ mới năm tuổi, năm năm trước cũng chính là khi Cam Đình Đình bỏ đi, cho nên “Không sai, là con của ngài.