Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Oan Gia! Mình Ta Xuyên Không Đủ Rồi, Sao Ngươi Cũng Bon Chen Nữa Hả ?

Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 77
Chương mới nhất: Quyển Ii – Chương 76 End
Cập nhật cuối: 9 năm trước
Thể loại: xuyên không, oan gia ngõ hẹp, hơi hài hài tíNguồn: http://bachyencoc. wordpress. com/Làm ebook: BabyVĂN ÁNNàng Trần Bích Ngọc và hắn Nguyễn Gia Khanh là “oan gia ngõ hẹp” nếu không gặp không sao, nếu gặp mặt ắt có chuyện xảy ra.

Danh sách chương Oan Gia! Mình Ta Xuyên Không Đủ Rồi, Sao Ngươi Cũng Bon Chen Nữa Hả ?


Quyển I – Chương 21

21 CHAP 21: AI NÓI NAM NHÂN KHÔNG THÙ DAI. Như Ngọc lúc này mới để ý đến vết thương của Thiên Hàn, đôi mắt nàng mở to kinh hoảng nhìn khuôn mặt Thiên Hàn đang nhợt nhạt đi.


Loading...

Quyển I – Chương 22

22 CHAP 22: LÀ NAM NHÂN CÓ THÙ TẤT ĐÒI NGAY. 3065825446332573196Sáng hôm sau, Như Ngọc thức dậy trước, theo thông lệ của nàng là mỗi sáng khi thức dậy đều quơ thẳng tay chân cho rảng cốt, do đó nàng không cần suy nghĩ nhiều theo thói quen vung tay chân sang tứ phía, theo đó có một ai đó bị cước đá vừa rồi đá thẳng xuống đất một cái bịch không thương tiếc!- Á …a….


Quyển I – Chương 23

23 CHAP 23: MỸ NHÂN KẾĐáng ghét, bọn gia nhân đâu hết rồi? Vương phủ đây sao, sao có thể để một người như vầy ngang nhiên ra vào vô tư thế này, mà không phát hiện được chứ? Bọn thị vệ thật là vô dụng quá đi! Xem ra nàng phải tự lực thôi!Gật gật đầu! Như Ngọc gật đầu tỏ ý hiểu, hy vọng Kỳ Phương bỏ tay ra nhưng không ngờ y vẫn không chịu buông tay, không còn cách nàng khác nàng đành cắn phập y một phát!- Á! Sao muội cắn huynh!_Kỳ Phương ôm lấy bàn tay xuýt xoa.


Quyển I – Chương 24

24 CHAP 24 ĐỐT HOÀNG CUNGCẢNH 1Chuyện của 3 ngày trước khi rời kinh thành. …Trần quản gia vừa bước vào cửa thư phòng liền nghe thấy âm thanh cãi nhau và tiếng đồ đạc ném.


Quyển I – Chương 25

25 CHAP 25: KỲ SƠN. Thành Kỳ Sơn,Sau khi vào thành tìm một quán trọ thật tốt, đoàn người của Thiên Hàn bắt đầu hành động. Nói hành động chứ thực chất chỉ có hai ngừơi Vĩnh Quy Vĩnh Tắc làm, còn 3 người còn lại thì phe phẩy nằm trong phòng nghỉ ngơi.


Quyển I – Chương 26

26 CHAP 26: VÉT SẠCH TÚI TIỀNNhư ngọc nước mắt sống trào ra, vị cay nồng xông đến tận khoan mũi cùng cuống họng, nóng khô vô cùng. Nhả không được nuốt cũng không xong, nàng thực chỉ muốn ói, ói hết tất cả? Lấy tay bịt chặt miệng Như Ngọc không kể mọi vật cản lao nhanh ra ngoài tìm kiếm một nơi để giải quyết!Còn Thiên Hàn thì vẫn thản nhiên ngồi tại bàn, tự rót ình một ly trà thơm thưởng thức, trên môi còn lưu lại nụ cười đắc thắng.


Quyển I – Chương 27

27 CHAP 27: CẮM SỪNGNhờ sức trẻ, cộng thêm là người có võ Kỳ Phương mới có thể cắt đuôi được những người phía sau. Tuy nhiên, chịu không ít thương tích, do lúc chạy phải vượt và né nhiều chướng ngại vật, trông Kỳ Phương lúc này thê thảm cực kỳ, quần áo dính đầy đất cát lẫn nước màu, đã vậy trên người còn vươn lại vài cọng rau và trứng gà…….


Quyển I – Chương 28

28 CHAP 28: BÍ ẨN TRONG MÀN ĐÊMMàn đêm cô tịch bao lấy Kỳ Sơn, những ánh lửa đỏ bay chập chờn trong khu rừng, chốc chốc lại vang lên âm thanh rùng rợn ghê người.


Quyển I – Chương 29

29 CHAP 29: SỰ THẬT PHŨ PHÀNG. Như thêm bị một lần nữa đã kích, Như Ngọc càng đau, nàng bất giác khóc thành tiếng nấc nghẹn ngào, điều nàng lo sợ thì ra là có thật, Thiên Hàn vì sao lại vô tình nhốt nàng mà không chút thương tiếc, đó là vì y đối với nàng đâu có cảm giác, người con gái kia mới là người trong lòng y! Nàng đau rất đau.


Quyển I – Chương 30

30 CHAP 30: XIN HÃY QUAY VỀ. Lệ tương tư sầu vô hạnNhạt rượu này tỏ với aiXin ai kia chớ vội quênLời chưa nói dù tình đã thấm!…. Kỳ Phương ôm chặt Như Ngọc trong tay, cưỡi nhanh con hắc mã hướng về phía biên giới.


Quyển I – Chương 31

31 CHAP 31: ĐỒNG HƯƠNG. Vũ khúc tình hoa hoa lạc lacThấy không có ai lên tiếng, Thiên Hàn nhíu mày nhìn qua cửa sổ:- Hình như các ngươi không có ý định ngủ sớm thì phải? Hay muốn bị phạt đến sáng?- Ách! Không phải, bọn thuộc hạ có chuyện gấp cần báo!- Vậy còn không mau nói lẹ! Vĩnh Quy ngươi nói đi.


Quyển I – Chương 32

32 CHAP 32: BẮT CÓCTịnh lạc hoa bay…Những ngày sau đó của đại hội võ lâm, Như Ngọc vẫn đi xem bình thường không bỏ lỡ ngày nào. Không biết nàng quá đa cảm hay là giác quan thứ 6 của nàng tốt mà nàng cứ có cảm giác sắp có chuyện bất thường sắp xảy ra.


Quyển I – Chương 33

33 CHAP 33: NHỮNG ĐIỀU KHÓ HIỂU. Nhớ đêm trường cũ lại nhớDưới gốc bằng lăng hoa nởĐôi ban thân cùng nhau đuổiTình vun đắp thuở ấu thơ đó!…Vùng phía nam Kỳ Sơn là núi Lưỡng Kỳ, điạ hình hiểm trở khó đi, lại thêm cái truyền thuyết yêu ma cho nên rất ít người dám qua lại nơi này, phải nói là chỉ đi ngang qua bìa rừng cũng không có một ai dám đi.


Quyển I – Chương 34

34 CHAP 34: KÍCH ĐỘNG. Mây rồi cũng bay theo gióTình ta cũng sẽ thế thôiChợt đến rồi sẽ chợt điChỉ mong không có hận lòng. - Nàng đã nhớ?- Ngươi rốt cuộc muốn cái gì? _ Như Ngọc cố giữ tỉnh táo không để những suy nghĩ mơ hồ kia làm lung lai ý chí, hỏi ngược lại về phía Vũ Thuần.


Quyển I – Chương 35

35 CHAP 35: LỜI THẬT LÒNG. Trăm năm hoa duyên nởChỉ hồng nợ gắn duyênDuyên với nợ cùng nhauĐôi ta mới sánh đượcTrước khi vào đây hai người đã bàn kế hoạch từ trước, Tương kế tụ kế đưa Vũ Thuần vào bẫy.


Quyển I – Chương 36

36 CHAP 36: BIẾN ĐỔI KHÔN LƯỜNG. Còn Vũ Thuần thì ôm viết thương đứng dậy, đôi môi nở nụ cười kỳ quái, nhìn y lúc này nữa giống người nữa giống ma- Vũ Thần Anh đã lâu không gặp! 500 năm rồi, kể từ ngày ngươi phong ấn ta ở đây.


Quyển I – Chương 37

37 CHAP 37: QUÁ KHỨ BỊ BỎ QUÊN. Mọi vật trở nên mờ ảo? Khung cảnh dần thay đổi, bóng đen đang bao trùm thì bị một thứ ánh sáng chói lòa đâm toạc, xé rời từng mảng và cuối cùng chỉ còn lại những tia sáng dịu nhẹ của ánh bình minh.


Quyển I – Chương 38

38 CHAP 38 :ÂM MƯUCũng ngày hôm ấy hoàng đế Thần Huy nhận được tin hoàng đệ mình mất tích, lập tức phi ngựa xông vào Lưỡng Sơn để tìm kiếm hoàng đệ của mình.


Quyển I – Chương 39

39 CHAP 39 : KẾT THÚC ĐAU BUỒN- Chàng vẫn còn sống, thật sự vẫn còn sống!_ Phiếm Phiếm nói trong niềm hạnh phúc. - Xin lỗi nàng, ta đã về quá muộn! Khiến nàng chịu nhiều đau khổ!Hơi ngẩng mặt lên nhìn y, Phiếm Phiếm cảm thấy lòng khó chịu, người có lỗi là nàng mới đúng không phải y, bởi vì mọi kết cục của ngày hôm nay đều bắt đầu 1 nguyên nhân là nàng! Nàng không nói gì cả, chỉ im lặng nhìn y, đôi bàn tay nhỏ bé khẽ vươn ra vuốt lấy khuôn mặt y như đang củng cố ý chí trong y… bỗng dưng chợt nhớ ra điều gì đó, nàng vội đẩy nhẹ y ra sau đó dùng đôi mắt dò xét cả người y một lượt- Không phải chàng…_ Phiếm Phiếm bỏ lửng nữa câu nói còn lạiNhư hiểu được ý của nàng hỏi gì Thần Anh cúi mi xuống, làn tóc đen che đi ánh nhìn của đôi mắt y, đằng sau đó là một vực thẩm sâu không thấy đáy, cho thấy y đang buồn đến mức nào.


Quyển I – Chương 40

40 CHAP 40 : LÀM LẠI TỪ ĐẦUSau ngày hôm ấy, Thần Huy trở về kinh đô với trái tim đã vỡ nát cùng sự cắn rứt của lương tâm, chính vì vậy mà tinh thần y mỗi ngày xuống dốc thêm trầm trọng.


Loading...

Truyện cùng thể loại

Duyên Phận - U Uyển

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 10



Sở Sở Ở Thanh Triều

Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình

Số chương: 50



Lớp Học Ám Sát

Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình

Số chương: 19


Đường Chim Bay

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 58


London còn xa lắm!

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 16




Nữ Hộ

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 50