1 Lá phong đỏ rực phiêu phiêu rơi xuống đất, tiếng đàn du dương động lòng người, mùi hoa quế thơm ngát, cùng với nồng đậm mùi son phấn, thật sự làm cho ta không được thoải mái đứng ngồi không yên.
2 Trong mắt của tên mỹ nam họ Phượng nổi lên tia tà quang, làm cho lòng ta mãnh liệt nhảy lên. Lời nói tràn đầy tính uy hiếp, ta trong lòng thầm kêu không ổn.
3 Cơ thể ta chậm rãi bị tên Phượng hồ ly vỗ về mà trở nên nóng rực, làn da vốn trắng nõn dần phiếm hồng, còn chưa kịp phản ứng lại với lời nói của hắn, trước ngực bỗng cảm thấy ướt át, lúc này ta mới biết được là trên ngực ta đang có hai phiến môi hôn một trái “bưởi đào” mềm mại của ta.
4 Đôi mắt phượng câu hồn người, mũi cao ngất, hai cánh môi duyên dáng, ta nhìn xem một đường xuống dưới, đi đến gần thắt lưng của hắn thì dừng lại vội vàng ánh mắt dời đi.
5 Ánh mặt trời xuyên qua đám lá cây, một mảnh kim quang đầy nhu hòa, đem nam nhân một thân quần áo tử y càng trở nên trang nhã thanh tú. Làn gió thổi nhẹ, phiêu phiêu lướt qua người nam tử, mang theo một mùi hương thản nhiên.
6 Ánh mắt tinh tế xem xét thân hình thon thả của ta, thân thể thướt tha mềm mại, còn có tóc đen sỏa trước ngực, con ngươi đen híp lại, cuối cùng chống lại một đôi mắt lạnh như băng của ta.
7 Ngày kế tiếp, ta bị mẫu thân bắt phải học lễ nghi tam tòng tứ đức ép buộc ở nhà, ta chỉ có thể ngoan ngoãn ngồi ở đình viện nhỏ cùng nàng học thêu hoa, học làm thục nữ.
8 Đại ca đêm nay, hình như có đó khác thường, bình thường hắn đến đây cho dù có tức giận cũng sẽ không dùng khẩu khí âm ngoan như vậy mà nói chuyện với ta.
9 Đại sảnh hoa lệ, một đám vũ cơ xinh đẹp đang nhảy múa, váy dài hở nửa vai, dưới ánh nến sáng ngời, cổ tay tinh tế mềm mại khẽ động giữa không trung đầy mị hoặc, mỗi một cái bước chân nhẹ nhàng, mỗi một cái uốn thân, đều làm cho vài cái ca ca vô năng của ta từng trận cảm thán.
10 Đại ca bị Hoàng Thượng phong lưu triệu vào hoàng cung nghị sự, đã không có bị dám sát bởi ánh mắt lạnh lẽo kia nữa, vốn tưởng rằng có thể sớm một chút trở về nhìn xem mẫu thân thể chất suy nhược một chút, nhưng lão cha cứng rắn muốn ba tỷ muội chúng ta cùng hai vị tôn quý trong triều khó có được cơ hội đến bái phỏng đi hoa viên ngắm trăng phẩm trà.
11 Cảnh sắc mông lung, tiếng nước chảy róc rách cùng với thanh âm côn trùng kêu vang……Đây vốn là cảnh sắc yên tĩnh thoải mái làm yên ổn lòng người, nhưng lại bởi vìhai kẻ bại hoại trước mặt này lại làm cho tâm tình của ta bây giờ hết sức khó chịu, thậm chí ta còn có tâm tư muốn giết người để làm bớt đi cái lửa giận đang lan tỏa trong đầu mình.
12 Dưới ánh trăng là thân thể với đường cong linh lung, xinh đẹp động lòng người, một giọt sương đêm rớt xuống đọng trên cái cổ trắng noãn của ta, sau đó chậm rãi mà trượt xuống thâm nhập vào bên trong cơ thể đẫy đà quyến rũ không nói nên lời.
13 Thân ảnh màu trắng thon dài thô lỗ mà khiêng đi tử y nam nhân vẫn còn đang hôn mê bất tỉnh, mang theo vẻ giận dữ mà nhảy lên mái hiên, không quay đầu lại mà biến mất ở trong bóng đêm.
14 Ngày hôm sau lúc chuẩn bị xuất môn, trong cung lại phái người đến, nghe nói yêu Vương sắp tới Nam Xương Quốc, nên muốn đại ca lập tức tiến cung nghị sự.
15 Xe ngựa di chuyển trên con đường lầy lội, bầu trời bên ngoài dần được bao phủ bởi bóng đêm, tiếng mưa rơi kèm theo tia sấm chớp nổ vang trời, làm cho con người run sợ mà không dám ra ngoài.
16 Gió thu nhẹ lướt qua đám lá cây, sáng sớm không khí có chút sương mờ, theo ánh mặt trời lên à dần dần tan đi. Núi rừng xinh đẹp, mang theo một chút hoang vắng lạnh lẽo làm cho lòng người không biết tại sao mà trở nên u sầu.
17 Núi rừng yên tĩnh, hoàng hôn đỏ như máu, gió núi mạnh mẽ thổi qua làm cho nhữngcánh hoa bay đầy trời. Thấy người không muốn gặp nên ta không muốn ở lại lâu, khi ta chuẩn bị quay mặt bỏ đi thì bạch y mỹ nam đã nhanh tay ôm lấy thắt lưng của ta.
18 “Hỗ trợ ?”Phượng hồ ly cười rộ lên, thanh âm vừa thanh lại vừa lãnh. “Ngươi ình là ai, chẳng qua là một cái thôn phu sơn dã, Đậu Đỏ Nhi xinh đẹp đáng yêu như vậy, ngươi xứng với nàng sao?”Nghe lời châm biếm của Phượng hồ ly , nam nhân không hề có động tĩnh gì, con ngươi đen sắc bén thâm thúy chống lại ánh mắt khiêu khích của Phượng hồ ly, sau đó hắn chậm rãi nhếch lên một nụ cười thản nhiên.
19 Thanh âm thê lương của Phượng Vô Trần càng ngày càng xa, cho đến lúc biến mất trong bóng đêm, sau khi không còn thấy bóng dáng của Phượng Vô Trần nữa nam tử mới dừng lại rồi buông ta ra.
20 Hắc mã đã ngừng lại, trên lưng ngựa hắc y nam nhân dùng một đôi con ngươi đen, tràn đầy lãnh khí, lạnh như băng mà nhìn hai chúng ta. Tuy rằng hắn không làm gì nhưng ta lại cảm nhận được cả người hắn phát ra hơi thở ngoan liệt.
Thể loại: Nữ Cường, Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 50