21 Nhìn những mũi tên đang liên tiếp bắn về phía thân ảnh áo xám kia, cùng với mười lăm tên ảnh vệ đang đuổi theo hắn, lại nhìn cái tươi cười đầy ma mỵ tà ác trên khuôn mặt của đại ca, ta chỉ cảm thấy cảnh tượng trước mắt càng lúc càng trở nên mơ hồ……Ta không biết tại sao mình lại bị hôn mê, cũng không biết bản thân được mang về phủ như thế nào, trong đầu tất cả đều là hình ảnh huyết tinh bao phủ, dù cố gắng đuổi đi nhưng lại đuổi không được.
22 “Đậu Khấu Nhi, ngươi đang sợ hãi…… Nhìn mắt của ngươi xem, nó đang run rẩy một cách lợi hại……”Hắn kéo chặt lấy mái tóc đen của ta, bên miệng gợi lên lãnh ý cười tàn khốc.
23 Chạy như điên tiếng vó ngựa, cắt qua tối đen bầu trời đêm, bị gắt gao hộ ở nóng bỏng trong lòng, ta không ngừng thống khổ rên rỉ. Độc dược không thể trí ta vào chỗ chết, bất quá lại làm cho ta đau nhập nội tâm.
24 Trắng bệch khuôn mặt nhỏ nhắn nằm ở trên giường, nếu không phải đứng ở bên giường vẻ mặt cười dâm đãng Phượng hồ ly, ngồi một cái bí hiểm tà tứ hoàng đế, thân mình bị ôm vào ấm nóng ngực, ta nghĩ tâm tình của ta hội nhiều.
25 Thân hình cao lớn của Mộ Dung Tình không biết khi nào đã ép trên người ta, nụ cười kiêu ngạo cuồng vọng của hắn làm ta càng thêm chán ghét. Đôi mắt tà mị nhìn chằm chằm vào ta, ánh mắt nóng rực mà chuyên chú làm ta cảm thấy sợ hãi.
26 Sắc màu rực rỡ, hương thơm tỏa ra từ bốn phía, cảnh sắc trong hoàng cung thực sự so với thế giới bên ngoài xinh đẹp hơn rất nhiều, nhưng bởi vì tất cả đều là cố ý trang hoàng nên không đem lại cho con người cảm giác thoải mái như phong cảnh núi rừng tự nhiên bên ngoài cung cấm.
27 Ánh trăng sáng dịu chiếu xuống nhân gian, làm àn đêm càng trở nên mông lung, tiếng côn trùng không ngừng vang vọng. Đại ca đã trở về phủ, trong phòng cực kỳ yên tĩnh chỉ có một mình ta.
28
29
30 Sợ đột nhiên có một ngày, thân mình bị kia tứ yêu thú cưỡng bức đi cho nên dưới thân nam nhân vô luận như thế nào ta cũng không thể để cho hắn đi. Ở của ta tay nhỏ bé ý đồ thâm nhập hắn tiết khố, nam nhân lại đỏ mặt đại chưởng chặt chẽ nắm tay của ta.