1 Tô Nhất và Chung Quốc từ nhỏ đã quen nhau, cũng coi như là thanh mai trúc mã nhưng lại chẳng bao giờ hòa thuận. Ngược lại, hai đứa rất hay đánh nhau, đúng là một cặp oan gia.
2 Tô Nhất dần ra dáng con gái hơn là vì cô bắt đầu mê đọc tiểu thuyết ngôn tình. Quỳnh Dao, Tịch Quyên, Vu Tinh. . . rất nhiều tiểu thuyết tình yêu đủ các phiên bản được truyền tay nhau trong trường học, hầu như nữ sinh trung học nào cũng có một cuốn để đọc trộm trong giờ học.
3 Tiếng hét của Tô Nhất làm kinh động cả lớp. Các bạn thi nhau quay đầu lại nhìn cô với vẻ khó hiểu. Chung Quốc ngồi sau cô hai bàn, liếc nhìn một cái là có thể thấy máu đang chảy xuống dưới chân váy cô.
4 Cơ hội báo thù chẳng mấy chốc đã đến.
Vào hạ, trời ngày càng nóng. Dòng sông Gia Lăng ngày nào cũng có người xuống bơi, những cậu nam sinh cũng thường rủ nhau đi bơi sau giờ học.
5 Tô Nhất không biết Chung Quốc không hề cùng đám anh em chí cốt cắm cọc ở quán điện tử như cô đoán. Sau khi cùng đám bạn ra khỏi con đường nhỏ, cậu dừng lại trước cổng trường, nói còn phải về trường lấy ít đồ, bảo bọn họ cứ đi trước.
6 Giữa biển người thiên sơn vạn thủy, rồi ta cũng sẽ tìm được tình yêu đích thực. Nghe câu nói này, cảm thấy xác suất của nó sao nhỏ quá, giống như Trương Ái Linh từng nói: “Giữa nghìn vạn người, gặp được người mà ta muốn gặp, giữa nghìn vạn năm, trên con đường thời gian dài bất tận không sớm cũng không muộn, ta tình cờ gặp nhau.
7 Tô Nhất đang đứng trước một bài toán khó: Có nên tiếp tục làm thục nữ nữa không?
Nếu như tiếp tục làm thục nữ, cô sẽ phải giữ mãi sự kín đáo dè dặt, đón nhận sự săn đón và những bức thư tình của các chàng trai một cách tự hào và bị động, được thả sức lựa chọn như một nàng công chúa kiêu sa, xem ai có cơ may được lọt vào mắt xanh của nàng.
8 Tô Nhất vẫn theo đuổi Khang Tử Cần như trước.
Từ tháng Mười thu vàng đến cuối năm đông lạnh, học kỳ đầu tiên của đại học, toàn bộ tâm trí của cô đều dồn hết vào chuyện này.
9 Trước sự kinh ngạc của Tô Nhất, Chung Quốc cảm thấy rất ngạc nhiên.
“Tô Nhất, vừa rồi cậu không biết là mình?????”
“Sao mà tôi biết được?” Tô Nhất trả lời chẳng chút thiện cảm.
10 Giữa họ là tuổi thơ với những cuộc chiến như nước với lửa, là những trận chiến tranh lạnh thời niên thiếu, cho tới giờ sự đối đầu mới hoàn toàn kết thúc, chính thức bước vào thời đại hòa bình.
11 Vợ chồng ông Chung đều đã đi làm, Chung Quốc ở nhà một mình, mở cửa nhìn thấy Tô Nhất, cậu cười tươi, nhướn cặp lông mày, hỏi: “A, Tô Nhất. Sao hôm nay rồng lại đến nhà tôm thế này?”
Tuy là hàng xóm nhưng vì vốn có xích mích nên Tô Nhất rất ít khi sang nhà Chung Quốc.
12 Ra Tết không lâu là lúc sinh viên lần lượt xếp hàng mua vé trở về trường.
Tô Nhất lên kế hoạch đi tàu về Thành Đô, Chung Quốc cũng phải đến Thành Đô rồi chuyển tàu đi tiếp đến Bắc Kinh.
13 Vào ga Thành Đô, Chung Quốc và Tô Nhất cùng xuống tàu. Cậu đưa Tô Nhất về trường trước. Trước cửa kí túc xá nữ thường có biển hiệu: “Kí túc xá nữ, nam sinh dừng bước” nhưng trong những dịp nghỉ dài như thế này, sinh viên về quê rồi quay trở lại trường nhiều, các nam sinh giúp bạn nữ bê hành lí chỉ cần đến đăng kí với nhân viên quản lí kí túc là được vào.
14 Quả nhiên là cậu ta. “Tô Nhất “hừ” một tiếng, mượn lời thoại trong bộ phim Vườn sao băng để kết luận: “Đúng là đồ con nhà giàu mới nổi. ”
1
Học kì thứ hai của năm nhất bắt đầu, các nữ sinh cứ tụ tập với nhau là lại bàn về Vườn sao băng.
15 Mùa xuân ấm áp hoa dần nở, trút bỏ từng lớp áo dày cộp của mùa đông, thay vào đó là chiếc áo mong manh mềm mại.
Tô Nhất lấy chiếc áo Vườn sao băng Chung Quốc tặng ra mặc, phối với quần bò yếm và giày thể thao, tóc đuôi ngựa buộc cao, trông rất năng động.
16 Sau vụ ném bóng làm Tô Nhất bị thương, Trình Thực mấy ngày liền không lên lớp, cũng không bước ra khỏi kí túc xá, cả ngày chỉ ôm cái laptop chơi điện tử.
17 Sau bữa tối, Tô Nhất liền đi mượn máy ảnh. Cô biết có một nam sinh cùng lớp có máy ảnh kỹ thuật số, liền tìm đến kí tức xá của cậu ta hỏi mượn. Các cô gái xinh đẹp đi mượn đồ, chẳng có gì là không mượn được.
18 Chiếc máy ảnh kia, ban đầu là Trình Thực cho Vương Diệp mượn, mà Vương Diệp lại mượn hộ cho người anh em thân thiết cùng phòng, và bạn gái của anh chàng kia chính là bạn đồng hương của Hứa Tố Kiệt, truyền qua truyền lại, cuối cùng lại vào tay Tô Nhất.
19 Đêm mùa hè, bầu trời như một dải lụa đen điểm xuyết trăm nghìn vì sao lấp lánh. Vầng trăng khuyết long lanh ánh bạc, vẽ lên làn nước một cảnh đẹp mơ hồ.
20 Mùa hè năm mười chín tuổi, Tô Nhất được Chung Quốc dạy bơi.
Khởi đầu luôn là lúc hào hứng nhất. Tô Nhất gần như trở nên mê bơi lội, ngày nào cũng muốn đến bể bơi vài tiếng.