1 Tô Diêu đi từ nhà vệ sinh ra trở lại chỗ ngồi của mình, liền nhìn thấy trong trò chơi là một màu hồng sáng lóng lánh. Tô Diêu trợn mắt nhìn: cô bị công kích! Hơn nữa còn là công kích tập thể.
2 Hiếm khi không bị Từ Hoãn bắt phải làm thêm giờ, Tô Diêu từ chối đi hát Karaoke cùng đồng nghiệp, cô muốn về nhà thật sớm. Trên thực tế Tô Diêu cũng không thích mấy chỗ xa hoa trụy lạc như vậy, theo như lời đồng nghiệp nói, cô chính là trạch nữ (suốt ngày ở trong nhà không ra ngoài).
3 “Hư cấu” là Server mới do Thiên Long mở ra, cũng chính là Server ở chỗ Yêu Nữ. Mới mở được vài ngày, mấy người chơi cao thủ trong bảng xếp hạng đã nóng lòng muốn nhảy lên cấp 90 lắm rồi.
4 [Đội ngũ] Hách Liên Thu Thủy: “Muội họ Triệu?” [Đội ngũ] Yêu Nữ họ Triệu: “Không phải. ” Từ Hoãn nhìn những lời này liền liếc nhìn sang khuôn mặt trầm ổn của nam tử ngồi đối diện, tên này quả thật vô cùng cao tay.
5 Tô Diêu gần đây cảm thấy có một cái tên thường xuyên xuất hiện trước mắt cô. Hách Liên Thu Thuỷ. Ví dụ như: Bảng xếp hạng cao thủ: Hạng 1: Hách Liên Thu Thuỷ — cấp bậc: 96.
6 Tô Diêu thề, không phải là cô cường điệu, mà thật sự là người chơi trong Thiên Long này quá kém cỏi rồi đi. Ví dụ điển hình chính là, khi Tô Diêu đã max level toàn bộ kỹ năng sống,phải nói là tất cả mọi người – ai cũng bám theo cô bất kể ngày đêm, “chầu chực” đống vật liệu quý của cô.
7 Bổn bang chủ lực [Yêu Nữ họ Triệu] thành công giết chết người chơi [Cánh tay gỗ sắt của trẻ nhỏ] của bang hội [Vô song minh], khiến cho [Ảo ảnh] trên giang hồ uy danh đại chấn.
8 Thành Lạc Dương ngày hôm nay vô cùng náo nhiệt. Đúng vậy, hôm nay chính là ngày đại thần Hách Liên Thu Thuỷ kết hôn – mà đại thần lấy ai không lấy, lại nhằm trúng đại ma đầu Yêu Nữ họ Triệu.
9 Hàng trăm hàng nghìn cánh hoa rực rỡ nhẹ nhàng bay đầy trời thành Lạc Dương, trên màn hình máy tính hiện ra một màu đỏ tươi vô cùng xinh đẹp. Tô Diêu chợt nhớ tới vừa nãy, từ lúc bắt đầu đến khi kết thúc hôn lễ, thành Lạc Dương pháo hoa nổ đầy dường như không có chút ngơi nghỉ — toàn bộ đều giống như là Mạn Thiên Hoa Vũ.
10 Lúc Tô Diêu ăn mặc chỉnh tề, nghiêm túc đứng trước tập đoàn Hoàng Tước, trong lòng cô vẫn là có chút khẩn trương. Cô lạ lẫm với việc phỏng vấn là một chuyện, mà ngay từ đầu Từ Hoãn đã điều cô đến phòng biên tập, quanh năm suốt tháng không ló mặt ra ngoài thực ra cũng chỉ vì hắn biết Tô Diêu cô không được thoải mái lắm khi đứng trước chốn đông người, cô sẽ rất áp lực.
11 Tô Diêu gần đây cảm thấy vô cùng yêu Mai Lĩnh. Khoan đã…xác thực lại, Mai Lĩnh là tên một con sông. Nước sông trong vắt, đá cuội mượt mà, khi mới lập nhân vật Yêu Nữ, nơi đầu tiên cô đặt chân tới chính là Mai Lĩnh này, quả thực là vừa gặp đã yêu.
12 “Các ngươi chưa có sự đồng ý của ta đã dám động vào lão bà của ta sao?” Tô Diêu vốn là vô cùng cảm động khi nhìn thấy Hách Liên Thu Thủy, nhưng mà bây giờ nghe thấy câu này của hắn, cô chỉ còn cảm thấy khóe miệng mình đột nhiên giật giật.
13 Tô Diêu phát hiện, gần đây đại thần càng ngày càng không giống đại thần. Cô không còn thấy bộ dạng cao ngạo tuyệt thế, thân ảnh độc lai độc vãng của hắn trước kia nữa, bây giờ chỉ còn là một nam nhân suốt ngày ở bên cạnh bảo vệ cho cô.
14 Hoãn Hoãn Nhị Hành run giọng nói: “Hỏa nhi…” Liệt Diễm Tu La trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc, nhưng sau đó lập tức dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn hắn: “Ngươi là ai?” Hoãn Hoãn Nhị Hành tiến lên hai bước: “Hỏa nhi, là ta đây.
15 Năm hai mươi tám tuổi, tôi gặp Tô Diêu. Cô quả thực không phải là người quá xinh đẹp, đẹp đến chói lòa — như bạn gái cũ của tôi. Nhưng ngược lại, lần đầu tiên nhìn thấy cô, tôi đã thấy trên người cô toát ra một loại khí chất khó diễn tả bằng lời.
16 Cuộc sống trôi qua vô cùng chậm chạp mà yên bình. Điểm thay đổi duy nhất đó chính là mối quan hệ giữa Yêu Nữ và Đại thần hình như đã có chút khác xưa.
17 Trước họp mặt hai ngày, Tô Diêu bỗng nhiên cảm thấy có chút bất an. Cô vốn không thuộc tuýp người giỏi giao tiếp với người ngoài, nếu không thì ban đầu Từ Hoãn cũng đã chẳng để cô quanh năm suốt tháng ru rú trong cái phòng biên tập kia rồi.
18 Mọi người đều nói, một ngày không gặp, như cách ba thu. Nếu đã tính như vậy, chúng ta ba năm không gặp, thoáng đã là trăm năm cả đời người. Sở Dương. Em thật không nghĩ tới đến khi chúng ta được gặp lại nhau một lần nữa, cả hai đều đã già như vậy.
19 Thời điểm Trì Thủy Mặc đặt chân đến thành phố A, cũng chỉ gặp được Từ Hoãn. Hắn cau mày lên tiếng hỏi: “Cô ấy đâu? Lúc hắn nhận được điện thoại của Từ Hoãn, đến cả hội nghị buổi chiều vốn đã lên lịch sẵn cũng tạm thời phải hủy bỏ, lập tức mua vé máy bay đến thành phố A.
20 Trở lại thành phố Z, Tô Diêu trong lòng tràn ngập sự đau buồn cùng tưởng niệm… Sinh sống hai mươi mấy năm ở cái thành phố này, đây là lần đầu tiên cô chân chính cảm thấy nơi đây là nhà của cô, là nơi cô đã gắn bó suốt một chặng đường dài.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, Nữ Cường
Số chương: 30