1 Ngày qua ngày cứ nối tiếp nhau. Cuối cùng cũng đến kì thi đầu tiên của năm học. Một tuần trước ngày thi… Mọi người trong trường ai cũng ráo riết chuẩn bị cho kì thi, nhất là Yamabuki Kano.
2 Chap 1Trong màn đêm tĩnh lặng ,mọi người đang say giấc thì có những con người lại làm việc vào thời gian này điển hình như một vài trường hợp. Trong căn nhà kho không lấy một chút ánh sáng nhiều chỉ có ngọn đèn mờ mờ ảo ảo.
3 Chap 2: Đi học Trời vẩn chưa sáng thì nó đã thức giấc ,mỗi ngày điều như thế riết rồi quen luôn với kiểu ngũ của ,người làm vẩn còn đang tấp nập chạy đi chạy lại để chuẩn bị thức ăn cho cô công chúa thì nó đã mặc xong đồng phục của trường mới.
4 CHAP 3Trong khi đó ở một nơi cách xa nơi nó đang ở nữa vòng trái đất ,Tại một ngôi biệt thự sang trọng và lộng lẫy ,trong thư phòng _Thưa ngài công chúa đã đi học !- vị quản gia già của ngôi biệt thự nói _chuyện đó ta đã biết rồi ,chỉ là sớm hơn ta dự định thôi.
5 Chap 4 : Người Quen nhưng lại tỏ ra không quen " Nó mà mọi người nhìn thấy là một người hay cười ,nụ cười hồn nhiên và vô tư đã biến mất. người ta bảo nó là trẻ con không biết suy nghĩ.
6 Chap 5 : giấc mơ của quá khứ "Vấp ngã là để học cách đứng dậy Đau là để học cách lớn lên đấy em gái ngoan à " Nó trở về nhà sau khi rời khỏi bệnh viện ,vừa vào đến nhà đã nhìn thấy người chẵng hề muốn thấy ,bà ta ngồi vắt chân lên bàn như thể mình mới chủ của ngôi nhà.
7 Chap 6: Đừng chạm vào. . . . . . . nếu không các người sẽ. . . . Mặt trời đã lên đến đỉnh điểm của buổi sáng trời trong lành ,nó thay đồng phục xuống nhà.
8 Chap 7 : sự thật về. . . . . . . . Nó sau khi dìu miu đi khỏi sân thượng thì bọn kia lập túc chạy xuống báo cho Ngọc gia linh biết ,nhỏ nghiến răng kèn kẹt,bậm môi lại tưởng chừng như bật cả máu.
9 chap 8. 1 : chuyển lớp và những rắc rối Vẫn như thường lệ ,căn bản giờ người ta đang say giấc nồng thì nó lại thức giấc ,ngồi thu mình trong một góc ,nó nhận thấy có vật gì đó lấp lánh ở góc tường ,với tay chạm nhẹ vào nút công tắc cảm ứng trên nền nhà.
10 Chap 8. 2 Ông ta ngẫm nghĩ hồi lâu cuối cùng cũng đưa raa sự lựa ,đúng như những gì nó nghĩ ông ta sẽ dễ dàng rơi vào bẫy do nó đặt sẵn từ trước ,nó vốn biết được toàn bộ kề hoạch của ông ta từ trước rồi.
11 hap 8. 3 Nó rời khỏi cánh đồng hoa mặt trời lang thang về lớp. Giờ đã quá tiết học thứ tư của buổi sáng. lại sắp ra chơi nên nó đành đi về lớp , vừa vào lớp là lúc chuông reo ,nó chờ cho bà giáo đi ra thì bước vào.
12 Chap 9. 1 : Nụ cười xuất hiện Thời gian trôi qua nhanh hơn là nó nghĩ mới đó mà đã hơn hai tuần nó học trong học viện Vạn Thiên và mọi thứ vẫn vậy ,bọn công tử , tiểu thư nhà giàu luôn dành cho nó và miu những cái nhìn khinh thường ,xem bọn nó như là những thứ dơ bẩn lắm vậy nhưng như thế nó lại càng thích ,vì được yên tĩnh không ai quấy rầy hay làm phiền.
13 Chap 9. 2 Hai người nhìn nhau không ai nói câu nào ,cả không gian như chìm vào tĩnh lặng. Một buổi sáng trôi qua như vậy thì thật nhàm chán. cuối cùng anh cũng chịu lên tiếng nhưng chỉ là tiếng ho nhẹ rồi mọi thứ cũng rơi vào trạng thái ban đầu.
14 chap 9. 3 Sau khi kéo anh chạy mệt rồi nó mới chịu đứng yên một chỗ cho anh nếu không chắc anh sẽ cho nó một trện ra trò quá đi. Nói thì nói thế thôi chứ anh sao nỡ la cô em gái của mình ,anh thương nó còn không hết nửa chứ ở đó mà la.
15 Chap 10Buổi chiều trên khung cảnh đầy lãng mạng của London, một thành phố ,một đất nước sầm uất với những trung tâm công nghiệp lớn mộc khắp nơi. Bầu trời lúc chiều là một màu máu.
16 Chap 11Một ngày mới lại bắt đầu ,nó thức dậy từ rất sớm lài xe đi ra mộ mẹ. Hôm nay là chủ nhật nên nó không phải đến trường ,tranh thủ thời gian một lúc thăm mẹ rồi phải lên công ty ,nó sắp có trò hay dành cho công ty của nhà họ Ngọc rồi đây.
17 Chap 12Hắn vừa về đến nhà đã lập tức chạy lên phòng mà không để ý rắng bác sĩ dặn là phải đi từ từ chậm chạp để cho cái chân của hắn đỡ đau vì hắn đang bị trật chân nên hành động có chút bất tiện.
18 Chap 13Tối. . . . . . . Trời bắt đầu những cơn mưa dài của tiết trời ,những giọt nước ngày càng nhiều , rơi xuống mái xuống nhà cao kêu lộp bộp ,rồi lại rơi xuống đất thấm vào lớp đất đầy phù sa kia.
19 Chap 14Sáng. . . . . . . Những ánh nắng bắt đầu mò vào từ khung cửa sổ sau một trận mưa kéo dài từ đêm hôm qua đến gần sáng thì mới tạnh. Nhửng gọt sương rơi trên tán lá cây cũng theo nắng mà rơi xuống.
20 Chap 15Cả không gian bao trùm lấy mọi thứ ,chỉ có tiếng thở dài của hắn ,hơi thở yếu dần của nó ,yếu dần như không còn chút sức lực ,nếu biết vào đây ngồi chờ đợi thế này thì nó đã về nhà cho bà quản gia gọi bác sĩ băng vết thương lại còn nhanh hơn là ngồi chờ đợi như thế này.