1 TIỂU HOA – CHƯƠNG 1. 1Tác giả: Lục NgấnEdit: Docke“Mộc Sách, lại đây, hôm nay lĩnh ba roi. ”Mộc Sách ngồi một mình trong lao nhắm mắt nghỉ ngơi, nghe vậy đứng lên.
2 TIỂU HOA – CHƯƠNG 2. 1 Tác giả: Lục NgấnEdit: Docke“Nuôi ngựa lớn có thể kéo xe, vỗ béo gà có thể giết thịt, nuôi người ập lên thì …”Tô Mặc bỏ lửng câu nói, vợ chồng Hoa thị ngồi chung một chỗ với nàng ở trong phòng cũng tùy thời đưa mắt liếc qua, không nói năng không cử động, cứ nhìn chằm chằm vào Mộc Sách.
3 TIỂU HOA – CHƯƠNG 3. 1Edit: Docke “Cục cục tác…” Trong chuồng gà ở sân sau, mấy lão gà mái vẫn như mọi ngày, lúc nào cũng lải nhải không dứt. “Cạp cạp quác…” Đám tiểu nhạn kia gần đây không còn bám dính lấy Mộc Sách nữa, tám phần là ở trong hoa viên tìm được con giun rồi.
4 TIỂU HOA – CHƯƠNG 4. 1Edit: DockeThời gian thản nhiên lặng lẽ, tựa như mặt nước không gợn sóng, nháy mắt đã trôi qua. Bệnh của Tô Mặc chỉ qua hai ngày đã khỏe.
5 TIỂU HOA (ĐÓA HOA NHỎ) – CHƯƠNG 5. 1Edit: DockeBắt đầu từ ngày ấy, vì muốn có thể ở lại bên cạnh Mộc Sách, tạo ra cơ hội làm cho anh thay đổi tâm ý, Hạng Nam phát huy bản lĩnh sở trường của mình – -mặt dày mày dạn, nằm vạ nằm vật chứ nhất định không chịu đi.
6 ĐÓA HOA NHỎ – CHƯƠNG 6. 1Edit: DockeVề chuyện hôn sự của Tô Tam cô nương nên giải quyết như thế nào, Mộc Sách cũng chưa rõ. Anh chỉ thúc giục mọi người thu dọn hành lý cần dùng khi đi xa.
7 ĐÓA HOA NHỎ – CHƯƠNG 7. 1Edit: DockeSáng sớm hôm sau, Mộc Sách lại vụng trộm đưa Tô Mặc ra khỏi Tô phủ. Lúc cô vẫn còn chưa tỉnh ngủ, dụi mắt rồi ngáp một cái, anh nói với cô: Hôm nay anh muốn dẫn cô đi gặp một người.
8 ĐÓA HOA NHỎ – CHƯƠNG 8. 1Edit: Docke“Đồ bất hiếu. Ngươi đã không chết, còn không biết phái người đưa thư thông báo một tiếng sao? Không thèm thông báo gì cho lão sư của ngươi biết một chút sao hả? Cứ như vậy để cho lão sư của ngươi người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh, hàng đêm rơi lệ không thôi, ngươi nhẫn tâm vậy sao hả?” Trong phủ Thừa tướng, sau khi nhận được thư của Mộc Sách, Mai Đình Nhiên đường đường là tướng của một nước, nổi giận trong lòng.
9 ĐÓA HOA NHỎ – CHƯƠNG 9. 1Edit: DockeRời nhà mấy tháng, chim nhạn, gà mái, còn có con ếch chân vàng kia nữa, ở lại trong nhà chờ bọn họ trở về. Người mà bọn chúng nhiệt liệt hoan nghênh, không phải là chủ nhân của tòa đại trạch Tô Tam cô nương, cũng không phải là người đã nhặt tụi nó đem về Hoa thúc Hoa thẩm, mà chính là nô nhân Mộc Sách.
10 ĐÓA HOA NHỎ – PHIÊN NGOẠI 1PHIÊN NGOẠIEdit: DockeMộc Sách cứ cảm thấy, tòa nhà trên đỉnh núi này thật là không ổn chút nào. Nghiêm khắc mà nói, cũng không phải là ngôi nhà này có gì không ổn.
11 ĐÓA HOA NHỎ – PHIÊN NGOẠI 2Edit: DockeLúc này, anh đang ngồi bên cạnh một chiếc bàn nhỏ trong góc phòng bếp phê duyệt công văn. Bút trong tay nắm chặt hồi lâu, vẫn chậm chạp không hạ xuống văn kiện một chữ nào.
12 ĐÓA HOA NHỎ – PHIÊN NGOẠI 3Edit: DockeMột chữ ‘yêu’ này cũng quá trêu cợt người ta. Cảm thấy tình yêu cứ qua một ngày lại thêm một ngày sâu sắc, anh mới hiểu được thế nào gọi là bệnh nhập vào xương.
13 ĐÓA HOA NHỎ – PHIÊN NGOẠI 4Edit: DockeHai tháng sau,“Sư nương, ngài cứu… cứu ta đi…” Còn chưa đến bữa cơm chiều, Mạc Ỷ Đông đã tiến đến tòa nhà trên đỉnh núi, một tay che miệng mũi, bước chân có chút phù phiếm đi vào đại sảnh.
14 ĐÓA HOA NHỎ – PHIÊN NGOẠI 5Edit: DockeChỉ mới là hồi tưởng cảnh tượng tối hôm qua mà Mạc Ỷ Đông đã thấy trong lòng nóng lên. Hắn mãnh liệt lắc đầu. Trước ánh mắt kinh ngạc của Tô Mặc, không nói hai lời, lấy chén trà trên bàn, giơ tay lên, lập tức đổ cả chén trà lên đỉnh đầu mình, giúp đầu óc tiêu bớt cơn tức quá thịnh.