1 Đàn ông tốt quả nhiên đều là của người ta , đàn ông cực phẩm đã bắt đầu phiếm lạm. Người đàn ông đối diện đang tươi cười rạng rỡ, nước miếng văng tung tóe, bề ngoài ngụy trang quý ông đang cố nhét miếng thịt bò vào miệng, nhìn hắn ta khẩu vị tốt kèm với sắc mặt ấy, tôi bỗng nhiên cảm thấy khẩu vị của mình toàn bộ tiêu tán.
2 Quả nhiên xuyên qua chỗ nào cũng có , nhưng mà tôi lại xuyên qua thành thân phận của"Ô ô ô. . . . . . Ô ô ô. . . . . . " Mơ hồ tỉnh lại, giống như nghe thấy tiếng khóc của một đám người, khóc lóc thảm thương, giống như cha mẹ chết vậy.
3 thì ra là tôi xuyên qua thành quả phụ giàu sang nhất : Thái hậu lão phật gia!"Thái hậu. . . . . . ""Thái hậu. . . . . . ""Thái hậu. . . . . . "Tôi tỉnh lại đã được ba ngày, ba ngày nay, chưa tính đến việc toàn thân không nhúc nhích, hai lỗi tai tôi lại phải nghe hai từ này nhiều đến nỗi muốn hộc máu.
4 Mục đích xuyên qua: tìm cái chết, là vì để xuyên trở về!Phi Phượng Cung vẫn vắng lạnh như cũ, chỉ đành đập muỗi bắt bướm giết thời gian, đối với trạng thái này tôi thực sự rất hài lòng, không ai đến quấy rầy tôi mới có thể thực hiện kế hoạch xuyên qua lại.
5 Tôi đi với tốc độ rất nhanh, hừ "Phương pháp tiến hành xuyên không cuối cùng" , tôi vui vẻ chạy đến nơi lí tưởng để tự sát, dọc theo đường đi bước chân tôi như nhũ yến, phấn khích chạy quanh.
6 Định luật xuyên qua: Xuyên đến dễ dàng, muốn đi khó khăn, náo loạn chưa xong. "Thái hậu. . . . . . ""Thái hậu. . . . . . ""Thái hậu. . . . . . "Phi Phượng Cung chìm trong một trận khóc kinh thiên động địa, nguyên nhân là bởi vì lão thái hậu tôi đây vì không chấp nhận được sự thật phũ phàng mà hôn mê bất tỉnh, bệnh tình nghiêm trọng khiến thái y âm trầm mặt, Như Nguyệt run rẩy sai người đi bẩm báo tới bệ hạ, mà tôi ngột ngạt khó thở, cả người vô lực chỉ muốn giết người.
7 Thì ra là Vương Gia chưa cưới, nhi tử à, vậy thì. . . . . . Tiếp tục. . . . . . mập mờ? !Trai đẹp, thật sự là trai đẹp cực phẩm, tôi chảy nước miếng nhìn nam tử phong hoa tuyệt đại trước mặt, ưm, rất hợp với tiêu chí của tôi, tác phong nhanh nhẹn, tóc dài phất phới, áo trắng như tuyết, lịch sự tao nhã.
8 "Ghen cái đầu ngươi! Ta sẽ thích nữ nhân như ngươi sao? Đừng tự mình đa tình! Có nghe thấy không, Tần Phiêu Phiêu!" Thời điểm hồn trở lại, Hạ Hầu Du vẫn còn giương nanh múa vuốt kêu to, giống như tôi làm nhục nhân cách của hắn vậy.
9 Con không biết dạy, là tội của mẫu, cho nên để cho tôi hoa lệ trở thành mẫu thân nghiêm khắc đi, nhi tử ngoan. . . . . . "Tại sao ngươi còn không đi?" Vô số lần đối đầu trước mắt , tôi phát hiện tên Hạ Hầu Du này giả bộ ngu cực kỳ giỏi, vì để cho hắn biết rõ ý của tôi, tôi quyết định công khai đuổi hắn đi.
10 Ánh mắt thái hậu tuyệt đối có vấn đề, nếu không đời trước chính là chim cánh cụt hoặc là gấu Bắc cực tái sinh chuyển thế, nếu không sao lại giống như tảng băng trôi thế này?"Hoàng thượng giá lâm!" Đang ở tôi lâm vào cảnh thiên lâm giao chiến, nhi tử lớn nhất cũng xuất hiện.
11 Thái hậu, hoàng thượng, vương gia, tam giác ba người, quan hệ thần tử quỷ dị mập mờ. Cơm nước no nê, tôi vuốt cái bụng to như quả dưa hấu, thật vui vẻ xụi lơ trên ghế, trong lúc vô tình ngẩng đầu, lại nhìn thấy mặt Hạ Hầu Dận như có điều suy nghĩ.
12 Dạo này, quả nhiên ủy viên hội xuyên qua cũng mờ ám, Thái hậu, ngươi rốt cuộc còn có những chuyện kinh thiên động địa trong quá khứ nữa. . . . "A. . .
13 Thái hậu baby này rốt cuộc có gian tình gì với Hoàng đế băng sơn? Chẳng lẽ hoàng đế lại yêu thích trẻ con?"A. . . . . . Thái hậu, người không sao chứ?” Mơ màng tỉnh lại, nghe thấy thanh âm lo lắng của Như Nguyệt, tôi nhất thời cảm thấy uất ức, ngồi xuống đứng lên lao vào trong lòng Như Nguyệt gào khóc, khóc đến ruột gan đứt từng khúc, nhật nguyệt vô quang.
14 ――― Lịch sử về tình yêu cẩu huyết. . . . . Quả nhiên là đứa bé ngoan, tôi đây đưa ra ân huệ, hù dọa, tiểu nha đầu này quả nhiên ngoan ngoãn kể mọi sự việc.
15
16 "Cái này còn có thể có ẩn tình gì nữa? Ta là Thái hậu hắn là hoàng thượng, phi tử hoàng hậu của hắn cũng không ít, điều này có thể có cái gì?" Tôi chau mày, lười biếng mở miệng.
17
18 Nhi tử, ta thề, ta không quyến rũ con của ngươi - cháu của ta, ta rất vô tội, ta rất thiện lương. "Phiêu Phiêu, sao ngươi không nói lời nào?" Một tên tiểu tử ngây thơ vô tội nhìn về phía tôi, không ngừng chớp mắt, mặt khẩn cầu.
19 Tác giả có lời muốn nói:Mấy vấn đề muốn giải thích:1, Về ngược, thực ra toàn bộ truyện sẽ không ngược, chỉ có vài tình tiết hơi thâm trầm xuống. 2, Về nam chủ, Hoàng đế là tình yêu đầu của Thái hậu, cho nên, cho nên sẽ có chút dây dưa, bất quá việc thái hậu và các phi tử cùng tranh giành hoàng đế quá không phù hợp với tính tình của Thái hậu, cho nên không cần lo lắng.
20 Vi Tiểu Bảo cho chúng ta biết một kinh nghiệm, cùng làm bạn với Hoàng đế cần có khả năng và sự tất yếu"Đúng, người tự sát là ngươi, cho nên ta khẳng định không thể nào biết tại sao ngươi tự sât.