1 Lạnh…. Rất lạnh. Sương trắng đầy trời, dày đặc không lối thoát, mơ hồ có thể thấy được vài thân ảnh ẩn ẩn hiện hiện, đưa tay muốn bắt lấy nhưng chỉ có thể tóm được khoảng không, toàn thân rét lạnh…lạnh đến thấu xương.
2 Trên ngã tư đường yên tĩnh vắng lặng, nhà cửa thưa thớt. Ta cuộn mình ở góc tường, chân duỗi không kiên nhẫn đá văng ra một cái bát vỡ. Hôm nay là ngày thứ ba ta xuyên qua, không cần hoài nghi, tiểu khất cái toàn thân bẩn hề hề mà các ngươi nhìn thấy này chính là ta.
3 Là Hậu Yên Cung mà dân chúng khi nhắc đến toàn thân run sợ ? Toàn bộ triều định cũng phải e dè Hậu Yên Cung !!!Là Hậu Yên Cung trong truyền thuyết. Nguyên lai thì ra không phải gọi là hậu X cungMà là Hậu Yên cung.
4 Ân~~, ấm áp quá. >__~~Thật ấm áp, thật thoải mái a!Ta ôm chặt gối ôm bên người, cọ cọ một chút…. bên tai đột nhiên truyền đến một trận âm thanh “Ngô…ân….
5 Đây là mẫu thân của thân thể này sao?Oa , tuy rằng dung mạo nhìn không rõ lắm, nhưng mà tình huống nhận thức người thân này cũng quá kinh diễm , quá kích thích người đi.
6 Ai có thể nói cho ta biết đây là có chuyện gì a, vì sao ta cùng nàng lại ông nói gà bà nói vịt, nói cũng không nói rõ. Bất quá điều duy nhất ta hiểu được là cái đứa nhỏ đáng thương kia, cũng là chủ nhân thân thể này của ta từ lúc sinh ra đã là một người thực vật ( nguyên bản là ngất nhân).
7 Có điều, Cổ Bảo Ngọc thiếu gia kia là ở hoa viên lộng lẫy được các nha hoàn , mỹ nhânnhư hoa như ngọc yêu thương chăm sóc , mà ta Khanh Yên Nhi là ở Hậu Yên Cung bị một đám nam sủng phong tư yểu điệu hầu hạ, có điều nhóm nam sủng này lại là của mẫu thân ta.
8 Vải ướp lạnh, tuyết liên cao, huyết yến ngọc cáp cháo, cơm tôm thúy hoa [1] …. Một bàn đầy mỹ vị a. Nhưng cho dù có hấp dẫn thế nào cũng không khơi dậy nổi cảm giác thèm ăn của ta, ngươi nói ta tiện hay không tiện (tiện = bần tiện).
9 “Được rồi, tiểu tử nhà ngươi đã bình tĩnh lại rồi chưa, nói cho ca ca nghe, ngươi làm sao đến được nơi này…Biết nơi đây là chỗ nào sao?” Ngọc diện công tử tay cầm tiêu, một đôi mắt ôn nhu hiền lành như nai nhìn ta.
10 “Tiểu Di Tử, ngươi nói hai vị công tử ta gặp hôm nay đều là người của Hậu Yên Cung?”“Đúng vậy, chủ tử, tuy vị ThiNamcông tử kia rất ít khi đến đây, nhưng ngài ấy chính là tam hoàng tử của Kiền quốc ta, hơn nữa cầm kỳ thư họa mọi thứ đều tinh thông.
11 Nhìn vẻ mặt mị hoặc người ngàn năm không đổi của hắn, ta đành phải xả thân hy sinh, chậm rãi từng chút từng chút dán tại trên người hắn…. . Thu hồi ánh mắt đẫm lệ sương mù, nhón chân đem thân mình nhẹ nhàng dán tại trên người hắn, bổn cô nương xem nhiều liêu trai chí dị như vậy, không tin không có biện pháp dụ dỗ được tên thối hồ ly nhà ngươi.
12 Một cỗ mùi thơm mát thoang thoảng như có như không từ trong lư hương chầm chậm lan tỏa. Giữa phòng ngủ cổ kính, màn lụa khẽ lay động, nhờ ánh trăng xuyên thấu mà có thể mơ hồ nhìn thấy được trên giường một thân hình nửa che nửa hở.
13 Thật sự là một thời khắc kỳ diệu a, trong nháy mắt này ta nhìn thấy rất nhiều rất nhiều biểu tình khác nhau. Hoằng Tình nghiêng thân mình vẻ mặt tràn đầy hi vọng nhìn ta, Nhạn Địch có cũng được mà không có cũng không sao, Thi Nam ánh mắt như nai con dịu ngoan giống như thanh phong thổi qua ta, bất quá bàn tay đang cầm ngọc phiến siết chặt trở nên trắng bạch như muốn biểu thị điều gì a.
14 “Tế tuyết… không, nên gọi ngươi là Ôn Ngọc công tử a, đã lâu không gặp, ngươi hoàn hảo chứ. ” Hồ ly thu hồi dáng vẻ cà lơ phát phơ biểu tình nghiêm túc nhìn thần tiên ca ca……chỉ là cái tay kia còn cố chấp gắt gao túm lấy ta không chịu buông.
15 Một cái đình viện hảo hảo như thế lại bị hồ ly kia giống như cơn cuồng phong chạy đến khiến cho trở nên thất tinh bát lạc (*). (*ai rõ nghĩa câu này thì chỉ sis với nha ^^!)Ta cứ như vậy bị hóa đá, cùng sinh vật duy nhất ở nơi này ____thần tiên ca ca mắt to trừng mắt nhỏ.
16 Xa xa , truyền đến một trận âm thanh hỗn độn, tiếng kêu gọi rì rào, tiếng bước chân xôn xao, còn có tiếng nói của Tiểu Bạch : “ Thiếu chủ tử…thiếu chủ tử…ngài mau ra đây a…Đây là y phục của lễ thành nhân(*) cần ngài mặc thử a”( * Lễ thành nhân : là lễ trưởng thành đó mí bé, sis để nguyên nghe cho china tí =))Lúc này đây ta hiện đang cuộn mình nằm ở trong lòng của thần tiên ca ca, híp mắt hai tay bịt chặt lỗ tai, ngực truyền tới từng trận khó chịu.
17 “Yên nhi. . . Ngoan. . . Ngươi hãy nghe ta nói… Hành kê việc không cần lại cùng ngươi mẫu thân tranh cãi…hãy chọn vài người trong cung đồng thời làm lễ thành nhân đi.
18 Trong nước từng cơn sóng nhỏ bập bềnh, mênh mông sương mù tỏa ra mùi hoa mê người. Nhẹ nhàng bước ra khỏi mặt nước tùy ý khoát lên người ngoại bào, tiếng chuông lay động thanh thúy…Một đám mỹ nam mặc trang phục noãn sắc cung kính cầm những khay tráp tinh xảo nối đuôi nhau mà vào.
19 Chỉ còn lại mình ta, đầu vùi vào trong chăn lụa tuyết trắng, khẽ thở gấp…Nhạn Địch đã rời đi, nhưng trên giường vẫn tràn đầy hương vị và hơi ấm của hắn lưu lại.
20 Hồn Điệt hương còn lưu lại trong phòng chậm rãi tán đi. Bốn mắt nhìn nhau. Tri giác tứ chi của ta từ từ khôi phục Im lặng nằm ở trong lòng hồ ly, nhìn ánh mắt đau thương của hắn khiến ta nhớ đến đôi mị nhãn khinh vũ phi dương kia, khuôn mặt tươi cười khuynh thành mị nhânHồ ly, thực xin lỗi…Tâm bị phá nát thành mảnh nhỏ còn có thể yêu thương sao….