1
Trong nháy mắt, khi Tân Hân mở mắt ra thì phát hiện cả người mình được đặt trong một căn phòng màu trắng, sạch sẽ và ấm áp, cô khẽ giật mình, cau mày, hoảng hốt.
2
Nói đến nguồn gốc của hôn sự này, không thể không nhắc tới ông nội của Thẩm Ngôn.
Ông nội Thẩm và ông nội Mục là chiến hữu, quan hệ của hai người vô cùng thân thiết, cùng nhau thi vào trường quân đội sau đó lại cùng làm bộ đội, hai người gắn liền như hình với bóng.
3
Về vấn đề này, có phần nằm ngoài dự tính của Tân Hân. Xem ra thành tích của Thẩm Ngôn cũng không tệ.
Sáu giờ tối là có điểm, lúc năm giờ rưỡi cả nhà liền ngồi cùng một chỗ bắt đầu chờ đợi.
4
Bởi vì có bối cảnh quan hệ dày, Thẩm Ngôn phóng vấn kiểm tra sức khoẻ rất nhanh, nhóm giám khảo nhìn đến tên cô lập tức hiểu ở trong lòng mà không nói, có chút quan hệ như vậy rất nhanh đã được thông qua.
5
Sắp đến ngày khai giảng, buổi chiều ngày hôm sau Mục Tử Dương phải đi, đưa cho Thẩm Ngôn số điện thoại của Lưu Chính Văn, để khi cô có việc thì tìm Lưu Chính Văn.
6
Tháng tám tiết trời nắng nóng, hơi nóng tràn ngập không khí, không một chút quan tâm đến hơn một nghìn sinh viên mới đang đứng trên sân thể dục.
Quân hàm màu đỏ trên bộ quân phục màu xanh hiện ra càng chói mắt.
7
Phòng y tế yên tĩnh, thoang thoảng mùi nước sát trùng.
Thẩm Ngôn an tĩnh nằm trên giường bệnh, sắc mặt nhợt nhạt giống như tờ giấy trắng. Trên trán lấm tấm mồ hôi lạnh.
8
Quân khu C binh đoàn pháo binh hai, trong phòng họp.
Hơn mười sĩ quan mặc quân trang màu xanh lục ngồi một vòng quanh các bàn hội nghị, bầu không khí vô cùng nghiêm túc.
9 Cuối cùng một tháng quân huấn cũng kết thúc, bây giờ chỉ còn quân diễn. Đám người phòng 408 của ký túc xá đều vui mừng hận không thể nâng cao cốc mà hát to, đặc biệt là Tằng Tĩnh Ngữ, buổi tối hôm trước còn vui vẻ tưởng tượng sau khi quân huấn xong sẽ đi dạo khắp nơi, ăn cái này cái kia.
10 Mục Tử Dương mày kiếm đen đặc hết sức mà nhăn lại. Quá mức kích động nên Mạc Nham không nhận thấy rằng Mục Tử Dương đang không vui. Còn muốn nói thêm nhiều thứ nữa, nhưng mà Mục Tử Dương không có kiên nhẫn đang nghe đến hai chữ “ Mạc Nham", anh liền tìm cớ mà rời đi.
11 Sau khi tăng cường quân huấn thì là kì nghỉ Quốc Khánh dài hạn.
Mục Tử Dương lái xe đến trường đại học X đón Thẩm Ngôn. Sau việc lần trước nhất thời kích động hôn Thẩm Ngôn, hắn một chút cũng không hối hận, loại tiếp xúc mềm mại này giống như đang ăn thạch hoa quả, làm cho hắn nhớ mãi không quên.
12 Đây là lần đầu tiên Thẩm Ngôn và Trịnh Ninh đến quán bar, giống như hai cô gái nông thôn lần đầu tiên lên thành phố, mắt đảo qua đảo lại.
Quả thật bầu không khí cũng không giống như các cô tưởng tượng, phía trước chính là bàn rượu, bên trái là sàn nhảy, ở giữa là sân khấu nhỏ hình tròn, bên trái còn có microphone, một chàng trai tóc dài đến vai đang ôm guitar ở nhẹ giọng hát.
13 Ở trước cửa quán bar 1984, Thiệu Tuấn thấy Tằng Tĩnh Ngữ nghiêng đầu tựa vào góc tường cơ thể không ngừng vặn vẹo, thoạt nhìn anh còn tưởng mình nhận sai người.
14 Nhà của Thiệu Tuấn rất nhỏ, ở khu dân cư nghèo. Nhà rất bé, chỉ có một phòng ngủ, một phòng khách, cộng lại mới có hơn ba mươi mấy mét vuông. Rất ít khi có khách đến, đều là mẹ Thiệu ngủ trong phòng, Thiệu Tuấn ngủ ngoài ghế sô pha.
15 Tằng Tĩnh Ngữ bị quân trưởng đưa đi, nghe nói còn bị quân trưởng răn dậy một trận ngay trước mặt mẹ con Thiệu Tuấn. khi Thẩm Tgôn và Trịnh Ninh biết được, cực kỳ vô lương tâm mà cười to.
16 Mục Tử Dương đưa các cô đi nơi có tên là Liên Sơn.
Liên Sơn là một trong những khu du lịch nổi tiếng nhất ở thành phố Y. Thậm chí còn có tin đồn, tới thành phố Y mà không đến Liên Sơn, vậy thì khác gì không đến.
17 Mục Tử Dương phải trở về bộ đội, để lại hai cô gái ở nhà trọ mù quáng trêu ghẹo nhau.
Đêm trước hôm đi, Mục Tử Dương gọi Thẩm Ngôn vào thư phòng, nhét vào tay cô một tờ chi phiếu.
18 Thời gian đi ăn tối của trường quân đội rất nghiêm chỉnh, Mạc Nham vốn định đưa Thẩm Ngôn đến căng tin ăn cơm, rồi sau đó hai người lại một đường không có nói gì đi khỏi phòng học tiến về phía sân điền kinh ở phía không xa.
19 Mục Tử Dương theo thói quen rửa mặt xong lên giường là gọi điện thoại cho Thẩm Ngôn. Vừa cầm điện thoại di động đã thấy Thẩm Ngôn gọi cho anh hơn chục cuộc, còn tưởng rằng Thẩm Ngôn đã xảy ra chuyện gì, trong lòng mạnh mẽ cả kinh, khẩn trương gọi lại.
20 Khi kí túc xá 408 tất cả mọi người đi tới tầng hai của căn tin, Mạc Nham và Thiệu Tuấn đã ngồi ở kia chờ. Bàn ngay cạnh cầu thang, bốn người vừa lên tới liền nhìn thấy hai người đã ngồi ở đó.