1 Trong bóng đêm tĩnh lặng, thứ ánh sáng lập lòe từ ngọn nến chiếu sáng, thấy rõ căn phòng tràn ngập sắc hồng của hỉ tự. Mà bên này, một tân nương, trên đầu đội mũ phượng khảm ngọc cùng bảo thạch, đeo trên mình các loại trang sức bằng ngọc vô cùng xinh đẹp, đang ngồi trên chiếc giường tràn ngập sắc đỏ, đôi mắt nhu tình của nàng thỉnh thoảng lại trông ra cánh cửa, mà vẫn như trước khóa kĩ.
2 Những ngày kế tiếp của Tiếu Thiên Tình trôi qua thật tĩnh lặng. Đã có hơn nửa tháng kể từ hôn lễ, nàng là vẫn chưa gặp qua Âu Dương Thanh Minh. Trong lòng nàng tự nhủ, phải chăng nàng coi như bị nhất vảo lãnh cung a?Người trong Vương phủ đối với nàng cũng đều thực khách khí, ngày cứ như vậy trôi qua thật nhàm chán.
3 Thiên Tình ngẩn người, toàn bộ khuôn mặt đã nhuốm hồng, nhưng vẫn tỏ ra bình tĩnh nói: “ Vương gia, chẳng lẽ người không biết liêm sỉ sao?”“ Ách, ngươi thử nói xem a!” Hắn đem vấn đề hỏi lại Thiên Tình.
4 Hắn vì sao phải đối đãi như thế với mình? Tiếu Thiên Tình thật sự không biết. Ba tháng trước nàng là gặp hắn ở ngoài phố, một nam nhân mang theo cảm giác ấm áp như nắng xuân, đẹp như tranh, vì sao hôm nay lại có thể làm ra một việc xấu xa như vạy a?Nghĩ đến đây, tầm mắt của nàng nhanh chóng dời đi, mang theo cả khinh thường.
5 Tiếu Thiên Tình nghe vậy trong lòng cũng bắt đầu căng thẳng, trên đầu truyền đến đau đớn kịch liệt thì giờ đây nàng cũng chẳng cảm nhận được, bởi nàng là đang rất tức giận, bất chợt thốt lên “ Bất quá Vương gia cũng chỉ là thứ để Thiên Tình tiêu khiển mà thôi!”Âu Dương Thanh Minh tà mị cười, giọng trầm xuống, ghé đầu lại sát tai nàng, phun ra một cỗ nhiệt khí: “ Phải không ? Ta đây phải khiến cho ngươi biết cái gì là chơi đùa! Rốt cuộc là ai đùa ai đâu!”Thiên Tình tâm tình chợt lạnh, khóe miệng cười nhạt, “ Chính là chỉ ở trên giường lăng nhục nữ nhân mà đạt được khoái cảm, thỏa mãn tư tâm của ngươi, Vương gia như vậy, tựa hồ cũng không đáng cho Thiên Tình phải tôn trọng nha!”Y Lam ở một bên cười khúc khích, giống như là đang cười nhạo Thiên Tình không biết thế nào là trời cao đất dày, trong mắt của nàng ta đã nổi lên mơ hồ ghen tị.
6 Ánh mắt băng hàn của Âu Dương Thanh Minh liếc qua Thiên Tình đang bị trói chặt. Tầm mắt lạnh như băng dừng lại trên người Y Lam. Hắn đưa ra một nụ cười làm kẻ khác như muốn run, cuồng bạo mà lãnh khốc, lộ ra một cỗ mơ hồ sát khí cùng huyết tinh.
7 Thiên Tình giờ phút này, ánh mắt nhìn xa xăm, nàng thầm nghĩ muốn thoát nhanh khỏi nơi này. Lòng của nàng đau quá, nam nhân thâm tình khi xưa nàng thấy hiện giờ đã là một kẻ tàn bạo không khác gì cầm thú.
8 Âu Dương Thanh Minh ác ý dừng lại động tác một lát, nhưng ngay tại trong nháy mắt này, Thiên Tình lại cảm giác được thân mình có chút khác lạ. Cảm giác trong cơ thể thực nhiệt, cũng là đã không đau như lúc đầu!“ Thiên Tình công chúa, không thể tưởng được a! Ta là đối với ngươi thô bạo như vậy nhưng ngươi vẫn có thể cảm thấy hưng phấn, thật sự là một cái dâm đãng nga!” Âu Dương Thanh Minh ẩn ẩn cảm thấy thân thể của nàng có dị thường, khinh mi cười nhạt, “ Thật sự là….
9 Lưu lại trên da thịt trắng nõn của Thiên Tình là vô số vết thương. Đây không phải dấu vết của nam nữ hoan ái, mà cho dù là phải, nam nhân này cũng là rất tàn bạo đi! Thân thể của nàng chính là mỗi ngày tắm trong sữa cùng hoa hồng.
10 “ Tuy hắn không cùng chung huyết thống với ta, nhưng chung quy là cùng nhau lớn lên. Đối với hắn, ta chỉ có kính trọng, không có tình yêu nam nữ, có lẽ đây là số mệnh đi!”“ Công chúa, nô tì chính là lo lắng người phải chịu ủy khuất”“ Không có việc gì!” Thiên Tình cười nhạtTắm rửa xong, Thiên Tình thay đổi y phục, trời cũng đã sáng.
11 Thiên Tình chưa thấy qua trận thế như thế này bao giờ lập tức sợ ngây người. Nhìn đến Liên Nhi bị đánh bay qua cửa, ngã trên mặt đất như một mảnh lá rụng, hừ một tiếng rồi không có động tĩnh, bất động một lát, đột nhiên vang lên đến tiếng kêu thảm thiết đến thê lương.
12 “ Không cần” Thiên Tình lắc đầu, trong mắt tràn đầy sự tuyệt vọng. “ Người tới!” Thần sắc Âu Dương Thanh Minh trở nên tà mị, đôi mắt sâu thẳm chứa đầy sự phẫn nộ, cúi người đè xuống người nàng, bóp chặt cằm của nàng, cười lạnh: “ Không nghĩ trả giá, vậy làm cho nàng ta tử!”“ Không” Thiên Tình khẩn trương cầm lấy ống tay áo của hắn, trong mắt chứa đựng sự sợ hãi.
13 Ánh mắt Âu Dương Thanh Minh vừa lạnh như băng, lại chứa chút phức tạp. Trong cái lạnh như băng nỳ có một tia tham cứu, một tia hiềm ác, một tia oán hận, một tia ưu thương, thậm chí một tia dục vọng.
14 “ Nhìn ta”. Đó là một ánh mắt không mang theo một chút tình cảm nào, phảng phất như sự vô tình sẵn có, lại phảng phất như sự vô tình có sau một sự tổn thương nào đó.
15 Khát…. . Yết hầu của nàng thực khô nóng, tựa hồ phải vỡ ra, phảng phất như chảy máu tươi vậy. Cảm thấy thực thống khổ, rất khó chịu, như là có lửa đang cháy, đốt sạch lục phủ ngũ tạng của nàng làm nàng đau không ngừng, lại không thể hô hấp.
16 Editor: Tiểu Nguyệt Nguyệt“ Vâng” Tề Phi tiếp nhận Liên Nhi từ trong tay Âu Dương Thanh Minh, dẫn theo Liên Nhi chuẩn bị rời đi. Thiên Tình đột nhiên bừng tỉnh, cầm chặt lấy vật áo của Tề Phi, giọng khàn khàn dùng toàn lực mà rống to: “ Không cần giết Liên Nhi, không cần….
17 Editor: Tiểu Nguyệt NguyệtÂu Dương Thanh Minh im lặng không nói, hai con ngươi của hắn dần dần tối lại, trong mắt cũng là nổi lên một mạt lửa nóng. Đôi lông mày nhanh chóng nhíu lại, môi khẽ nhếch lên, kìm chế xúc động tránh xuất ra một chưởng mà kết liễu nàng.
18 Editor: Tiểu Nguyệt Nguyệt“ Ngô…. Buông ta ra” Thiên Tình đã hai ngày không ăn cơm sao có thể chịu nổi sự thô bạo của hắn như vậy. Nụ hôn của hắn càng ngày càng đậm mùi máu tươi, Thiên Tình cảm thấy ngực rất khó chịu, trong bụng dường như có thứ gì đó muốn nôn ra, nhưng cái gì cũng không có, chỉ toàn nước và nước.
19 Editor: Tiểu Nguyệt NguyệtThiên Tình lắc đầu, cười tự giễu. “ Điều trị hay không điều trị đãmuốn không quan trọng, thỉnh ngươi về đi”Sự tiêu cực của nàng làm cho lòng của Lạc Đình Nam thực sự chấn động, không biết Vương gia vì cớ gì lại đối với nàng như thế, nhưng đây là việc riêng của Vương gia, hắn cũng không có biện pháp nào thay đổi.
20 Editor: Tiểu Nguyệt Nguyệt“ Vâng” Thiên Tình nghe được tiểu nha đầu khủng hoảng trả lời. Có chút khẩn trương, bàn tay nhỏ bé nắm chặt lấy áo ngủ bằng gấm, nam nhân này rất đáng sợ.