61 Edit: Du Phong Lãnh HuyếtBeta: Tiểu Hồ Điệp” Ngươi tiểu nhân!” Thiên Tình khiếp đảm thấp giọng hô nhỏ 1 tiếng, rất nhanh cầm lấy ngoại y phủ lên người mình, hít sâu 1 hơi, lúc này mới bình tĩnh ngẩng đầu đối diện với ánh mắt ái muội đầy khiêu khích của Sở Nghi Hiên “Ngươi không giữ lời!”“Ai bảo vừa rồi nàng cười nhạo ta.
62 Edit: Du Phong Lãnh HuyếtBeta: Tiểu Hồ ĐiệpNàng không nói, chỉ vùi đâu vào lòng hắn hưởng thụ cái ôm ấm áp, sự ấm áp này như xua tan hết mọi cô đơn khổ sở mà nàng từng chịu đựng.
63 Edit: Du Phong Lãnh HuyếtBeta: Tiểu Hồ ĐiệpSở Nghi Hiên nhíu mi, không biết bọn họ đang nói gì, nhưng hắn biết Thảo nhi tuyệt đối không phải là 1 nữ tử bình thườngThiên Tình vững tâm, nhẹ giọng nói “Ta biết, ca ca, cảm ơn huynh, ta biết nên làm thế nào, ta sẽ cẩn thận! ca ca cứ yên tâm, công tử rất quan tâm đến ta!”Ánh mắt như nước của Tiếu Vân Thiên dán vào trên người Thiên Tình.
64 Edit: Du Phong Lãnh HuyếtBeta: Tiểu Hồ ĐiệpTrong phòng rốt cuộc cũng im lặng trở lạiTrên nhuyễn tháp, Thiên Tình nhắm chặt 2 mắt, nước mắt theo khóe mắt chảy ra, toàn thân đầy mồ hôi, cảm giác đau đớn xé rách giữa hai chân như tra tấn nàng, thân thể giống như vỡ vụn ra thành từng mảnhÂu Dương Thanh Minh ngay cả y bào còn chưa thoát, chỉ hơi hỗn độn mà thôi.
65 Edit: Du Phong Lãnh HuyếtBeta: Tiểu Hồ Điệp“Vừa rồi ngươi không phải đã muốn?” Mặt Thiên Tình trở nên đỏ bừngGương mặt ửng hồng nhỏ nhắn của nàng càng làm tăng thêm ham muốn của hắn, thân thể của nàng tựa như đoá liên hoa [hoa sen] trong gió thu, tinh khiết như ngọc, không nhiễm bụi trần “ Không được cự tuyệt ta, không được!”Trong ngữ khí của hắn mang theo bá đạo có chút ôn nhu, làm trong mắt nàng hiện lên tia đau đớn, cắn đôi môi đỏ mọng, nàng như hạ quyết tâm.
66 Edit: Du Phong Lãnh HuyếtBeta:Tiểu Hồ ĐiệpNhìn thấy nam nhân trên giường tầng tầng phát ra loại khí chất cao quý, tao nhã, khí phách cường đại có thể đem tất cả mọi thứ chung quanh tiến nhập vào trong thế giới của hắn.
67 Edit: Du Phong Lãnh HuyếtBeta: Tiểu Hồ Điệp“Công tử, Vương gia! Các ngươi dừng tay!” Thiên Tình không thể không hô to. “Nể tình ngươi chiếu cố phu nhân ta mấy ngày nay, ta tha cho ngươi tội chết!” Âu Dương Thanh Minh 1 tay cầm kiếm chắn ngang thanh kiếm của Sở Nghi Hiên, 1 tay ôm chặt nữ nhân trong lòng, giọng lạnh như sương “Từ nay về sau, ta tuyệt đối sẽ không cho ngươi cơ hội nữa, Sở Nghi Hiên, ngươi phải nhận thức rõ ràng, nàng là nữ nhân của ai!”Ánh mắt của Sở Nghi Hiên như chim ưng sắc bén nhìn chăm chú Âu Dương Thanh Minh, đột nhiên khẽ cười nói “Nàng đã muốn trốn đi thì đã không còn là nữ nhân của ai, chúng ta đánh 1 trận, ai thắng thì có được nàng!”Âu Dương Thanh Minh hừ nhẹ 1 tiếng, cười nói “Nữ nhân này là phu nhân của ta, chẳng lẽ ngươi cảm thấy đánh 1 trận thì nàng sẽ thuộc về ngươi? Nếu ngươi thật sự có năng lực thì cứ đoạt lấy nàng từ tay ta, chỉ cần ngươi làm được, ta tự nhiên sẽ khâm phục khẩu phục”“Hảo!” Trên khuôn mặt diễm tuyệt của Sở Nghi Hiên hiện lên tia kiên định, gằn từng tiếng “Hảo! Ngươi nghe cho rõ! Có 1 ngày, ta sẽ đoạt lại nàng! Nhất định!”Âu Dương Thanh Minh ý cười thật sâu, ngữ khí không chần chừ “Ta mở to mắt xem ngươi!”Có lẽ trong đôi mắt thâm sâu lão luyện của Âu Dương Thanh Minh, Sở Nghi Hiên bất quá cũng chỉ là 1 đứa trẻ sơ sinh, tuổi trẻ khí thịnh, không biết trời cao đất rộng, hoàn toàn không có khả năng tranh giành với hắn, lời khiêu khích của hắn bất quá cũng như 1 trò cườiNhiều năm sau, nam nhân tuổi trẻ khí thịnh này cùng hắn đứng trên đỉnh cao quyền lực, mang theo nụ cười yêu nghiệt họa thế, đem tất cả mọi người đùa giỡn trong tay, mũi kiêm chỉ thẳng vào ngực hắn, hắn không khỏi nuối tiếc lúc trước đã không diệt trừ hậu hoạ này“Vương gia!” Thiên Tình kéo tay áo của Âu Dương Thanh Minh “Công tử là ân nhân cứu mạng của ta, thỉnh Vương gia đừng nổi giận!”Hắn hừ lạnh một tiếng, nhỏ giọng nói bên tai Thiên Tình “Nói rõ với hắn ngươi là nữ nhân của bổn vương, không phải của hắn, nhớ kỹ, muốn đứa nhỏ an toàn sinh ra, ngươi tốt nhất nên thành thật 1 chút!”Thiên Tình trong lòng run lên, biết mình có thế nào cũng sẽ không thoát khỏi bàn tay hắn, nam nhân này chính là ác mộng đáng sợ nhất trên đời “Ta biết!”Nàng cẩn thận đi đến trước mặt Sở Nghi Hiên “Công tử, thực xin lỗi, ta đã giấu ngươi!”“Thảo nhi!” Sở Nghi Hiên gọi nhỏ, trong mắt lộ ra 1 tia thống khổ“Thực xin lỗi, ta là Thiên Tình công chúa đại Sở, hắn là thân vương Âu Dương Thanh Minh, tướng công của ta.
68 Edit + Beta: Du Phong Lãnh HuyếtChương 68: Cẩu cùng rứt giậuCánh tay truyền đến 1 trận đau nhức, Âu Dương Thanh Minh hung hăng nheo lại hắc mâu, tay phải giơ lên, 1 giáng thẳng về phía Thiên TìnhThiên Tình mím môi, trừng mắt lạnh lùng nhìn hắn.
69 Mấy chap trước, nàng Nguyệt Nguyệt có dịch nhầm 1 cái tên, đáng lẽ phải là “Bạch Mai Nhi” chứ không phải là “Bạch Mai Nhân” nha mấy nàng :vEdit: Du Phong Lãnh HuyếtBeta: Tiểu Hồ Điệp“Ngươi đừng tưởng chỉ nam nhân mới nắm trong tay quyền lực.
70 Edit: Du Phong Lãnh HuyếtBeta: Tiểu Hồ ĐiệpMàn đêm buông xuống, ánh dương biến mất sau đỉnh viện. Âu Dương Thanh Minh cũng không tiếp tục ác ngôn, ngược lại càng có vẻ ôn nhu, thái độ đột biến đó làm cho Thiên Tình không thích ứng được.
71 Edit: Du Phong Lãnh HuyếtBeta: Tiểu Hồ ĐiệpThiên Tình bị hắn làm ơ hồ, sao lại không thể nhắc đến Duẫn Lâm, nàng ta không phải là nữ nhân hắn sủng ái nhất sao? Như thế nào đột nhiên mở miệng bảo đừng nhắc tới, lòng dạ nam nhân thật khó đoán.
72 Edit: Du Phong Lãnh HuyếtBeta: Tiểu Hồ Điệp1 cơn đau đớn tê tâm liệt phế theo thân thể truyền đến, áp lực trầm trọng cùng đầu óc mê man làm cho Thiên Tình nhíu nhíu mày, mí mắt thật nặng, toàn thân giống như bị bánh xe nghiền nát, nàng muốn cử động thân mình nhưng có thể nào cũng không động đậy được, mùi rượu nồng nàn bay tới, đây là làm sao?Nàng không phải đã bị thương sao? Người đầy máu tươi, ngực bị chém hai đao, đứa nhỏ của nàng chẳng lẽ không còn?Cơn đau phế cốt như sóng biển đánh sâu vào nàng, mồ hôi lạnh chảy ra, cuối cùng nàng mở mắt, cả người nàng xích lõa nằm trên giường, thân thể đè lên 1 nam nhân “A! công tử!”Là Sở Nghi Hiên! Ồng trời! Sao lại thế này?Gương mặt xinh đẹp của Sở Nghi Hiên phủ 1 lớp mồ hôi bàng bạc, mày kiếm đen nhánh, đôi mắt phượng hẹp dài thâm thúy, mũi thẳng kiên định, bạc thần gợi cảm, chiếc cùng cao ngạo lạnh lùng, khuôn mặt nàng, hoàn mỹ đến kinh hoàng.
73 Edit: Du Phong Lãnh HuyếtBeta: Tiểu Hồ Điệp“Công tử. buông ta ra!” Thiên Tình khẩn trương hô toSở Nghi Hiên hung hăng áp môi lên, tham lam cướp lấy cánh môi mềm mại ấm áp của nàng, vẫn đè nặng lên nàng, cũng không biết này có tính là hôn không, tựa hồ, hắn muốn tìm kiếm cảm giác ấm ápKinh ngạc qua đi, Thiên Tình rất nhanh phản ứng lại, đầu tiên chính là phản kháng, giãy dụaNàng không giãy dụa còn có thể tốt 1 chút, nàng càng giãy dụa, Sở Nghi Hiên càng thêm kích động, hơn nữa, mang theo 1 cỗ nhiệt thiết mãnh liệt, điên cuồn mút lấy cánh môi của Thiên Tình, mạnh mẽ mút lấy, thỉnh thoảng còn cắn nàng 1 ngụm, giống như đem đôi môi trở thành cao lương mĩ vị.
74 Edit: Du Phong Lãnh HuyếtBeta: Tiểu Hồ Điệp“Thiên Tình?” Âu Dương Thanh Minh nhắm chặt mắt, trong lòng tràn đầy đau đớn, 1 hơi uống cạn chén rượuBan đêm u ám, 1 mảnh âm trầm, gió đêm càng ngày càng thổi mạnh, thổi bay lá cây rơi rụng đầy trên mặt đất, 1 màn mưa hoa bay lên, phủ đầy đình việnTề Phi nhìn Âu Dương Thanh Minh uống rượu, biết chắc trong lòng hắn hẳn rất đau buồn, ai cũng không ngờ rằng công chúa cư nhiên chết, càng không nghĩ rằng Vương gia lại vì công chúa mà bi thương như vậy “Vương gia, có gì thì cứ hét lên!”Trong đôi mắt lơ đãng của Âu Dương Thanh Minh lộ ra 1 cỗ đau đớn kịch liệt, ánh mắt đó làm cho Tề Phi rất khó chịu, sau khi công chúa bị sát hại, hắn thấy trong mắt vương gia bắt đầu xuất hiện vẻ luyến tiếc cô tịchAi cũng không ngờ Vương gia vốn hận công chúa đến tận xương cốt kia lại bi sầu đến trầm trọng như thế, tựa hồ ngay cả tâm hắn cư nhiên cũng bắt đầu dao độngNgũ quan băng lãnh chìm trong bóng tối, cho dù thế nào thì người chết cũng không thể sống lại, Vương gia vẫn nên bảo trọng “Vương gia, bảo trọng thân thể!”“Tề Phi! Ngươi nói, bổn vương có xứng đáng không?” Âu Dương Thanh Minh cầm chén rượu, chua xót cười “Khi nàng còn sống, ta vẫn không hề cảm thấy nàng ở trong lòng ta quan trọng đến mức nào, cho đến lúc nàng chết, vì sao lòng ta lại đau đớn như vậy?”Hai mắt của Âu Dương Thanh Minh đã khô cạn đến mức đau nhức, ráo cả nước mắt, trong đầu đã sớm thành 1 trận hỗn loạn, càng như thế khuôn mặt nhỏ nhắn quật cường của Thiên Tình lại càng hiện lên rõ rệt.
75 Edit: Du Phong Lãnh HuyếtBeta: Tiểu Hồ ĐiệpBên kia, Sở Nghi Hiên còn đang đòi Thiên Tình phải chịu trách nhiệm, nàng không nói gì, chỉ yên lặng rơi nước mắt, đột nhiên chuyện này nhắc nàng nhớ đến quá khứ, trong lúc nhất thời khó có thể kiềm chế, chỉ không ngừng rơi lệ.
76 Edit: Du Phong Lãnh HuyếtBeta: Tiểu Hồ ĐiệpThiên Tình ảo não nhìn màn mưa “Gia môn?”“Đúng a!” tiểu Đường nói theo lý đương nhiên “Chẳng lẽ tiểu thư muốn phụ mẫu của mình đều bị giết?”“Phụ mẫu của ta?” Thiên Tình hiểu được người nàng đang nói chính là cha mẹ của khối thân thể này “Đúng rồi, tiểu Đường, nói cho ta, ta tên là gì?”“Tiểu thư, ngài làm sao vậy?” tiểu Đường kinh ngạc “Ngài như thế nào ngay cả tên của mình mà cũng không biết!”Thiên Tình run lên, trong lòng dâng lên thương cảm, đúng rồi, đâu phải tất cả mọi người đều là cô nhi như mình, khối thân thể này cũng có cha mẹ như những người bình thường khác.
77 Edit: Du Phong Lãnh HuyếtBeta: Tiểu Hồ Điệp“Dạ! Vương gia, sao ngài lại đến đây?” Tề Phi sai người nhặt lại y thoa trên mặt đất, nhìn thấy Âu Dương Thanh Minh cả người ướt đẫm đuổi đến.
78 Edit: Du Phong Lãnh HuyếtBeta: Tiểu Hồ ĐiệpTề Phi và các thị vệ cũng đều rút kiếm ra “Công tử, thỉnh tự trọng!”Sở Nghi Hiên cũng không chịu chết, kêu to “Ta mặc kệ, ta muốn nhìn thấy Thảo nhi, ta muốn xem xem bên trong có phải là nàng hay không! Các ngươi tránh ra, không thì đừng trách bản công tử không khách khí!”“Muốn chết!” Nhìn thấy Sở Nghi Hiên đang muốn xông về phía quan tài, Âu Dương Thanh Minh lớn tiếng rống lên, quyền phong mãnh liệt trong nháy mắt công kích về phía Sở Nghi Hiên không biết sống chết“Ta muốn xem!” Sở Nghi Hiên rất nhanh triển khai chiêu thức nghênh đón đòn công kích của Âu Dương Thanh Minh “Ngươi tiểu nhân, vì sao không cho ta xem?”Thiên Tình nhìn thấy hai người đang kịch liệt đánh nhau, nước mắt mơ hồ, hồng nhanh họa thủy, chính là nói nàng đi.
79 Edit: Du Phong Lãnh HuyếtBeta: Tiểu Hồ ĐiệpKhi Thiên Tình còn sống, hắn vẫn chưa từng cho nàng 1 ngày hạnh phúc, sau khi chết lại làm nàng không thể yên bình ra đi, hắn thật sự không còn mặt mũi đối diện với nàng.
80 Edit: Du Phong Lãnh HuyếtBeta: Tiểu Hồ điệpMạnh mẽ thoát khỏi tay hắn, nàng chỉ muốn chết, bây giờ nàng chết thì có thế nào, nàng còn cầu điều gì nữa? Nàng cái gì cũng không có, đứa nhỏ cũng không, sống trên đời này còn có ý nghĩa gì? Không bằng chết đi cho nhẹ nhõmHai vị sư phụ phẫn nộ híp nửa mắt, đánh giả biểu cảm trên gương mặt Thiên Tình.