Cô Vợ Ngọt Ngào Của Tổng Giám Đốc Chương 7: Quản Lý Phòng Này
Chương trước: Chương 6: Chương 6
Từ hít thở sâu biến thành hít từng ngụm từng ngụm không khí, điều này khiến Thi Cảng Bác vừa tức vừa cười, cô gái nhỏ của anh sao đáng yêu vậy chứ, đáng yêu đến mức muốn nuốt cô luôn. Tô Đậu lấy được không khí để thở nên không cảm thấy khó thở nữa, cũng không cảm thấy sẽ bị ngạt mà chết, Thi Cảng Bác dời địa điểm chiến đấu, in một nụ hôn sâu xuống nơi xương quai xanh cô, Tô Đậu kêu đau đưa tay ra cản lại nhưng không cách nào làm được vì hai tay cô bị một đôi tay kìm chặt trên đỉnh đầu, nhất thời không thể động đậy, mặc người ta định đoạt! lê:Quý;Đôn
“Đau…” Không ngăn được, cô dùng miệng kháng nghị, nhưng Tô Đậu vừa kêu đau lại tạo thành tiếng rên rỉ rất nhỏ, thành công ngăn động tác mút vào của Thi Cảng Bác. Nhưng anh chỉ dừng hai giây sau đó lại tiếp tục, lúc này quả thực như được khích lệ, sức mút không giảm mà lại tăng lên, còn có đôi tay kia vốn giữ chặt tay Tô Đậu thì đổi thành vuốt ve qua quần áo.
Tô Đậu hoàn toàn bị hù sợ, gương mặt nhất thời biến sắc, hoảng hốt kêu lên: “Không muốn, dừng tay!” Sao sói xám lớn có thể hôn chỗ đó của cô, Tô Đậu trơ mắt nhìn đôi môi mỏng gợi cảm chuyển từ xương quai xanh xuống bộ ngực cô, quần áo bị anh kéo xuống, áo ngực đáng yêu trần truồng lộ ra dưới mắt anh.
“Đừng nhìn!” Tô Đậu cố gắng giằng cô nhưng sức lực có hạn, càng giãy dụa càng khiến mình vào trong miệng sói xám lớn nhanh hơn, miệng Thi Cảng Bác vẫn lưu luyến nơi ngực của Tô Đậu. Anh không cởi áo ngực cô ra, chỉ đơn giản để lại dấu ấn riêng của anh nơi đó, dục vọng dưới người bị anh đè nén kiềm chế, không thể bộc phát thú tính đối với đàn ông mà nói thật sự rất khổ cực, nhưng tiểu bạch thỏ đáng giá để anh kiên nhẫn, cho nên anh nhịn, nhịn để Tô Đậu quen dần, sau đó….
Tô Đậu nhắm mắt lại, không nhìn Thi Cảng Bác xâm phạm mình, nhưng đợi, đợi mãi… Không có hành động tiếp theo. Cô mở mắt ra thì đối diện với một đôi mắt cười ấm áp dịu dàng, thân thể bị đè trên bàn làm việc cũng được người đàn ông bế lên, sau đó đi ra khỏi phòng ngủ chính, lần nữa yên vị là ở trong phòng ăn nhỏ.
Thi Cảng Bác soạn bữa ăn khuya, Tô Đậu nhàm chán quan sát bày biện phòng ốc, phòng này thiết kế có ba phòng hai sảnh và một ban công, phòng ốc nhìn qua nếu một người ở thì hơi rộng, đồng thời thấy cô quạnh. Tô Đậu sờ đông sờ tây, cuối cùng trở lại phòng bếp đứng phía sau Thi Cảng Bác, ánh mắt như thấy được vật báu, vội vàng đưa tay mở tủ lạnh ra, bên trong ngoài chút đồ ăn thì rất nhiều kem mà cô thích, còn có ít đồ ngọt. Tô Đậu không chịu nổi hấp dẫn lòng tràn đầy vui mừng lấy một que kem vị sữa ra, bóc hai ba lần lớp bọc bên ngoài, sau đó ăn kem có hương vị thơm ngọt.
Thi Cảng Bác nấu xong bữa tối quay người lại thì thấy Tô Đậu đang hăng say ăn kem, cô gái nhỏ này thật không biết khách khí với anh, hiện giờ xem nhà này như nhà cô, nhưng cũng tốt, sau này cô sẽ ở đây, trước mắt bây giờ để cho cô thích ứng đã!
“Tới đây ăn cơm chiên nào.” Thi Cảng Bác không cất kem trên tay Tô Đậu đi, ngược lại thừa dịp cô không chú ý cắn một miếng, sau đó bưng mâm ra khỏi phòng bếp: “Ăn no xong tắm rửa rồi lên giường ngủ.”
Tô Đậu thả nửa cây kem còn lại vào tay Thi Cảng Bác: “Chú hai cầm giúp tôi, đừng ăn lén đó!” Cuối cùng không quên dặn anh một câu, sau đó tấn công mâm cơm, Tô Đậu ăn hai miếng thì cảm thấy muốn ăn thêm, cơm chiên ngoại trừ trứng gà, còn mấy nguyên liệu khác, mâm cơm đầy trong nháy mắt thấy đã vơi dần, Tô Đậu thỏa mãn nấc lên một tiếng, Thi Cảng Bác cưng chiều vuốt đầu Tô Đậu nói: “Mau tắm rồi lên giường.”
Chương 9: Tiệc mừng thọ (1)
Edit: Ngọc Hân – Diễn đàn Lê Quý Đôn
“Vâng!” Tô Đậu ăn uống no say nên quên nửa que kem trên tay Thi Cảng Bác, nhảy chân sáo đi về phòng ngủ chính, vào phòng tắm trước rồi lại bật trở ra, đáng thương níu ống tay áo Thi Cảng Bác.
“Xảy ra chuyện gì?” Thi Cảng Bác dừng động tác bưng mâm lại, nhìn Tô Đậu cúi đầu không nói gì, hỏi.
“Tôi không có quần áo thay giặt.” Tô Đậu yếu ớt nói.
“Quần áo ở trong tủ, em xem thử đi, nếu không tìm được thì chờ tôi một lát.”
“Không, không cần, tự tôi tìm!” Áo lót của con gái sao có thể để cho sắc lang tìm chứ, đó là quần áo mặt bên trong người, xấu hổ lắm.
Tô Đậu trở lại phòng ngủ chính mở tủ quần áo ra, quả nhiên có đồ vừa người cô, còn có cả đồ ngủ có hình thù đáng yêu nữa, quần áo lót có họa tiết hoạt hình. Tô Đậu chọn một bộ mình thích nhất sau đó trở về phòng tắm ngâm mình trong bồn, nước ấm chừng 45 độ. Một lúc lâu sau Thi Cảng Bác tưởng cô ngủ quên trong phòng tắm, đang muốn vào xem thì Tô Đậu mặc một bộ đồ ngủ màu hồng đi ra.
Thi Cảng Bác liếc nhìn màu da trơn nhẵn sau khi tắm của Tô Đậu, sau đó vội vọt vào phòng tắm, anh sợ nếu ở lại sẽ trực tiếp muốn cô. Dục vọng mỗi lần đụng phải Tô Đậu đều ùa về, anh thật sự sợ lúc này sẽ không kiềm chế được, không để ý Tô Đậu không bằng lòng mà muốn cô.
Tô Đậu vừa chạm giường liền đi gặp Chu Công, còn Thi Cảng Bác sau khi tắm xong chỉ dùng khăn tắm bao quanh bên dưới người rồi ra khỏi phòng tắm, nhìn khuôn mặt ngủ say trái tim Thi Cảng Bác dâng lên luồng ấm áp, sau đêm nay sẽ có một người tên Tô Đậu cùng anh trải qua cuộc sống mỗi một ngày!
Thi Cảng Bác lên giường nằm bên cạnh Tô Đậu, anh ôm cô để cô gối đầu lên cánh tay mình, anh chưa ngủ được, vừa nghịch tóc Tô Đậu vừa suy nghĩ một số chuyện, lần này trở về chỉ ở lại thành phố này chừng ba năm, sau đó lại quay lại Paris, Paris là nơi Thi Cảng Bác ở quanh năm, nhưng còn Tô Đậu… Sẽ đi cùng anh chứ?
Nếu như Tô Đậu không muốn anh sẽ không ép buộc cô, vì cô gái nhỏ này có thể dời sự nghiệp về nước để phát triển, trong đầu Thi Cảng Bác suy nghĩ một vòng, nghĩ thông suốt rồi ôm Tô Đậu ngủ….
Nắng sớm trải dọc phía chân trời, đêm đen nhanh chóng bị ánh sáng mặt trời thay thể, chim con ngoài cửa sổ như chuông báo thức, đúng giờ đậu trên cành cây hót líu lo, đồng thời Thi Cảng Bác cũng tỉnh lại, cô gái nhỏ bên cạnh vẫn ngủ say, hôm nay là ngày mừng thọ 80 tuổi của ông cụ nhà họ Thi, khách khứa tham gia yến tiệc mừng thọ ngoài thân thích ruột thịt nhà họ Thi, còn có một số chính trị gia và thương nhân nổi tiếng.
Mặc dù nhà họ Tô không thể gọi là giàu có một phương, nhưng dù gì cũng có chút giao tình với nhà họ Thi, cho nên yến tiệc mừng thọ của ông cũng tham gia. Thật ra thì phần giao tình có liên quan tới anh em họ Tô Đậu và Tô Thần Tôn, may mắn hai anh em quen biết bên nhà họ Thi.
Ông cụ Thi lần đầu tiên nhìn thấy Tô Đậu đã rất thích, làm cháu dâu cũng không thành vấn đề gì, nhưng cuối cùng nên phối hợp Tô Đậu cho đứa cháu nào đây? Xem ra trong bữa tiệc này ông cụ đã có sắp xếp, đồng thời Thi Cảng Bác cũng nghênh đón tình địch….
Đây là kế hoạch sai lầm của Thi Cảng Bác khi không ở trong nước, để mặc ba phối hợp uyên ương bậy bạ, ý nghĩ đêm qua lại càng kiên định hơn sau bữa yến tiệc này.
Tô Đậu ngủ thẳng đến mười giờ mới tỉnh lại, ngủ như cả một ngày dài, từ trên giường bò dậy việc đầu tiên chính là bị xách vào phòng tắm tắm rửa, sau đó thay quần áo, rồi vòng qua khu vực thành phố chọn quà tặng. Cuối cùng là ngồi ô tô chạy thẳng tới nhà lớn họ Thi nằm giữa sườn núi
Dương Minh Sơn.
Loading...
Xem tiếp: Chương 9: Tiệc Mừng Thọ (1)