1 - Vy nha, mày vốn là không nên như vậy?- tiếng của một cô gái hết sức thống khổ vang lên!- thất tình thôi mà không cần phải tự hành hạ bản thân!- Buông ra đi mày không như tao, nên mày không có hiểu đâu!- Tao sao lại không hiểu?- Mày đã từng bị thất tình chưa?-.
2 Đang phải dần làm quen với mọi thứ thì bỗng nàng nghe một tiếng nói:- Tiểu thư. . . . . người đúng là đã tỉnh dậy. . . . Ngân nhi. . . . Ngân nhi rất lo lắng cho người!“ Tiểu thư? Ngân nhi? Chính lại là xuyên qua rồi a.
3 Đến lúc đó nàng bỗng nhiên tỉnh giấc, ngồi thừ ra đó ngẫm nghĩ một lúc, đúng là do Vũ Vy nàng dùng kí ức đổi nha, nhưng bây giờ đến là vật đổi được là gì nàng cũng không nhớ rõ.
4 Sáng hôm sau. . . Cả kinh thành đều biết tin thái tử đại nạn không chết, vui mừng khôn siết. Tuyệt nhiên tin tức thái tử bị mất trí nhớ thì không ai dám tiếc lộ ra ngoài.
5 Nói đến Tiêu Thiên Uy nguyên chính là một con cáo già. Ông ta không biết đã giẫm đạp lên bao nhiêu người để lên đến ngôi vị tể tướng. Vốn là có ba nữ nhi, nhưng ông ta lại chỉ xem như công cụ.
6 Cả hai cùng bước vào, ngồi vào phòng riêng biệt, cơ hồ những phòng đó là để trò chuyện cùng các cô nương nên là vách ngăn khá mỏng. Vũ Vy, Tiên Chấn cùng gọi hoa khôi của kĩ viện.
7 nàng Mấy hôm nay, Vũ Vy nàng liên tục trốn ra khỏi phủ bởi là vì phải theo phụ luyện tập. Sư phụ nàng cũng thật là thích ở những “nơi thâm sơn cùng cốc” hại Vũ Vy lần nào cũng phải đi đến mệt bở hơi tay.
8 Vũ Vy đã cảm nhận được trong mắt bà ta có biểu hiện gì, cười lạnh “bà ắt đang hối hận vì lúc đó sao không đem một trong hai nữ nhi của bà phối hôn đúng không!? Tuy Vũ Vy ta không thích tên thái tử đó nhưng hảo hảo cũng không cho bà được như ý nguyện.
9 Rượu vừa mới vào thì cơ thể hai người đã nóng dần lên, Hoán Tâm Xuân Dược quả là danh bất hư truyền a. Cả Thiên Chấn và Vũ Vy đều biết mình đã bị chơi xấu, nhưng khi là sau khi biết được sự thật họ không biết là ra sao.
10 Đầu óc hai người cơ hồ đều ngừng hoạt độn một chút, khoảng một phút sau Thiên Chấn mà còn có thể gọi là Vũ Vy lên tiếng- Có nghi ngờ ai hạ xuân dược không?- Có!- Ai?- Thiên Chấn vội hỏi tiếp- Muội muội ngươi!- Thiên Nghi?- Ừ!- Vũ Vy trả lời gọn- Ack.
11 mèo: vì hơi gấp nên ta đăng nhầm chương từ truyện "vương phi, nàng thực đủ vô tình" sang truyện này thực xin lỗi. Thiên Chấn vội nhanh chóng ba bước thành một đến chỗ sư phụ Vũ Vy tìm Lưu Thiện.
12 Đây là ngày thứ hai sau khi thành hôn, theo thông lệ của hoàng thất thì Thiên Chấn và Vũ Vy phải tiến cung thỉnh an hoàng hậu. Hai người từ sớm đã dậy, vừa định chuẩn bị đi vào cung, thì tiểu cung chúa lại xuất hiện - Chào hoàng huynh, hoàng tẩu!- Thiên Nghi tươi cười nói- Muội tìm ta có việc gì?- Thiên Chấn hỏi- Việc hai người hoán đổi thân xác cho nhau muội ít nhiều cũng có một phần trách nhiệm!- Thiên Nghi vừa nói hai tay vừa đan vào nhau ra vẻ ủy khuất.
13 Thiên Chấn đưa mắt nhìn Vũ Vy như cầu cứu, nhưng nàng thì làm gì được chứ. Bây giờ chính là thân ai nấy lo thôi. Lẳng lặng nhìn sang nơi khác Vũ Vy vờ như không thây.
14 mèo: thực sự là riết rồi không biết ai là thái tử ai là thái tử phi. Thôi để vậy luôn có được không nhỉLát sau, một thố canh gà thơm ngon được Vũ Vy tận tay đưa lên.
15 Hôm nay là ngày thứ năm sau hôn lễ, theo thông lệ thì các thị thiếp phải đến thỉnh an thái tử phi. Nhưng thái tử phi bây giờ cư nhiên lại là Thiên Chấn a.
16 Rất lâu sau đó Vũ Vy, Thiên Nghi và Lưu Thiện ngồi lại một bàn nói chuyện phiếm. không biết bàn về vấn đề gì mà nói một lúc lại nói đến chuyện của Hoàng Thiên.
17 Một tháng sau. . . . Trong thái tử phủ, Thiên Chấn đang nhàn nhãn ngồi uống trà còn Vũ Vy đang ngồi đó xem văn kiện. Chợt cả hai nghe một giọng quen thuộc vang lên- Hoàng huynh, hoàng tẩu!Vũ Vy không cần nhìn cũng biết là ai nên mắt vẫn dán vào chỗ văn kiện, hỏi- Ngươi đến đây làm gì?Thiên Nghi công chúa nghe Vũ Vy nói vậy, biểu cảm bài ra vẻ tội nghiệp, nói- Muội là có ý tốt đem dược giải đến, nhưng hoàng tẩu không muốn muội ở đây, vậy muội hồi phủ!Thiên Nghi nói vừa dứt câu định bước ra ngoài cửa.
18 Nhưng mà Lưu Thiện thực không lãng phí hư danh a. Sau đêm triền miên ấy, Vũ Vy và Thiên Chấn cơ hồ đã trở lại đúng vị trí của mình. Một thái tử, một thái tử phi.
19 Yến tiệc kéo dài đến tận khuya, Thiên Chấn và Vũ Vy cảm thấy chán nên viện cớ về trước. Khi về đến phủ thái tử Vũ Vy vội thay một thường phục, Thiên Chấn thấy lạ bèn hỏi- Nàng định đi đâu a?Nàng nhìn hắn cười nhạt một cái nói- Nghe nói có Mỹ Nam Quán mới mở ta đi xem thử!Hắn nghe xong, sắc mặt đen lại.
20 Sáng hôm sau, Vũ Vy đã dậy trước đối với con sâu lười biếng ham ngủ như Thiên Chấn nàng cũng không buồn gọi hắn dậy. Vũ Vy rửa mặt thay đi phục sau đó nhàn nhã ngồi uống trà ăn điểm tâm.