1 Hôm nay,cả thiên hạ đều biết thiên kim Dương Thiên Ý của Thượng Thư phủ phải gả cho đương kim ngốc vương Long Ngạo Thiên, mà còn là do đích thân Hoàng Thượng tứ hôn, cho dù có người không nguyện ý cũng phải làm theo.
2 Dương Thiên Ý té xỉu, có người tức khắc đi mời đại phu tới, Dương Tâm ngoài cửa vẫn đứng xem, phát hiện đại phu này đến tốc độ có chút nhanh đi.
Cổ đại phương tiện nhanh nhất chính là ngựa , nhưng trong thành đại phu ra cửa chẩn bệnh cũng không có dùng ngựa , đại phu này tốc độ lại nhanh như vậy, không phải vừa vặn đi ngang qua thì cũng là đứng trước cửa chờ sẵn, nàng xem đây là khả năng sau cao hơn đi.
3 Ở đây quan viên không một người dám hé răng, thường ngày cảm thấy Hoàng Thượng nhân đức sáng suốt hôm nay lại làm cho người ta cảm thấy sợ hãi, nhưng cũng là hợp tình hợp lí, đứng ở góc độ một phụ thân, ai cũng sẽ vì chính con mình đòi bất công.
4 Không bao lâu , Dương Tâm đã đưa Long Ngạo Thiên đến bên ngoài nhà xí.
"Ngươi vào đi, cẩn thận một chút"
"Hảo" Long Ngạo Thiên chạy ngay vào nhà xí liền đem cửa đóng lại.
5 Dương Tâm đi theo Dương Nãi Văn đi ra bên ngoài đại sảnh,cúi đầu bước vào,im lặng không nói gì, nhìn hắn quỳ nàng liền quỳ, hắn bái nàng cũng bái.
"Vi thần khấu kiến Hoàng Thượng"
"Dương ái khanh, đây là nữ nhi của ngươi sao?"
Hoàng thượng là không chú ý đến hai cha con Dương Nãi Văn hành lễ mà liền đem lực chú ý lên người Dương Tâm, hơi chút đánh giá.
6 Long Ngạo Thiên đã đáp ứng chuyện này rồi, Hoàng Thượng căn bản không hỏi qua ý kiến Dương Tâm. Trực tiếp đối Dương Nãi Văn hạ chỉ, thay tân nương.
Cứ như vậy, Dương Tâm thay hỉ phục đỏ thẫm, lên kiệu hoa đáng nhẽ hôm nay Dương Thiên Ý phải ngồi, lại trở thành tân nương tử.
7 Đội ngũ đón dâu Hoàng gia chậm rãi ở đô thành dạo hơn phân nửa vòng, rốt cục dừng lại.
Dương Tâm ngồi ở bên trong kiệu hoa, đã sớm hoảng đến choáng váng đầu cũng thêm phần mỏi mệt.
8 Long Ngạo Thiên vẫn ngây ngô cười nhìn nương tử trước mắt, nhìn tỳ nữ mang nàng lại đây, lại định tự mình đi đỡ lấy, không ngờ lại thấy nàng chân nhuyễn sắp ngã, vì thế lập tức âm thầm lấy tay đỡ thắt lưng nàng, không để nàng ngã xuống.
9 Dương Tâm sau khi được đưa đến tân phòng liền vẫn ngồi chờ, nàng không dám lộn xộn,bụng thật sự đói, cả người vô lực, thật muốn trực tiếp ngã lưng xuống ngủ một giấc, hoặc hảo hảo ăn một chút gì đó.
10 Sau khi ăn no, Dương Tâm buông đũa xuống, lại thấy quần áo cùng hai tay Long Ngạo Thiên đầy dầu mỡ liền lấy ra khăn tay, giúp hắn lau.
"Ngươi xem ngươi, tay đều bẩn cả rồi"
"Nhìn nương tử ăn ngon như vậy, ta cho dù toàn thân đều bẩn cũng thấy vui lòng"
"Ta đã ăn xong rồi mà ngươi vẫn chưa ăn, chẳng lẽ ngươi không thấy đói bụng sao?" Dương Tâm nhớ ra điểm ấy, có chút ngượng ngùng.
11 "Là ai đánh nương tử, ta đi tìm hắn tính sổ?" Long Ngaọ Thiên như tiểu hài tử sinh khí , trực tiếp nhảy xuống giường, bộ dáng giống như phải đi tìm ngừơi tính sổ.
12 Nơi này, không gian sâu thẳm, gây cho người ta cảm giác lạnh thấu xương, nơi nơi đều là cự thạch, cẩn thận cảm nhận có thể nghe thấy được mùi vị huyết tinh, bên cạnh có một khối cự thạch khắc ba chữ "Địa Ngục môn", đối diện khối cự thạch đó lại có thêm tảng đá phía trên viết "Thiện sấm giả tử" nhuốm một màu máu đỏ thẫm.
13 Ngày hôm sau, Dương Tâm tỉnh dậy thật sớm, phát hiện mọi thứ không có gì thay đổi, Long Ngạo Thiên vẫn vậy cứ như tiểu hài tử oa trước ngực nàng ngủ, bộ dạng trông thật thỏa mãn, ngọt ngào.
14 Lời tâm huyết
Dương Tâm nghe xong lời này thật sự rất muốn cười, vì không để mình cười quá phô trương mà nàng đưa tay lên che miệng, khinh mân cười.
15 Long Ngạo Thiên ngồi trên giường ôm bụng cười to, vừa cười vừa nói:
"Ha ha ha, các ngươi chơi rất tốt, hà hà hà, đều bị ta đùa giỡn, chơi vui chơi vui"
Nghe xong lời này, mọi người liền thở phào nhẹ nhõm, nhìn là biết mọi sự thế nào rồi.
16 Trương trung dọc theo đường đi mơ hồ giới thiệu một chút về địa hình Tịnh Khang vương phủ, Dương Tâm mau chóng hiểu được đại khái.
Tịnh Khang vương phủ so với Thượng Thư phủ phải nói là lớn hơn vài lần, thật sự ra,phủ lớn như vậy hai người ở thật đúng là quá lãng phí , nhưng cũng không có biện pháp, ở hời đại hoàng quyền tối thượng, nhất là trên quan trường, phủ đệ càng lớn thể hiện địa vị càng cao, nếu không muốn chịu người khi dễ, nhất định phải thích ứng loại phủ đệ to lớn này.
17 Ăn sáng xong, nên xuất phát tiến cung, Dương Tâm cùng Long Ngạo Thiên đang đi ra cửa, lúc này xe ngựa đã đứng ở ngoài cửa, còn có mấy chục thị vệ, cao ngất đứng bất động.
18 Chiếc xe chậm rãi đi tới, một đội ngũ khổng lồ xuất hiện ở trên đường cái, dân chúng thấy thế đều nhường đường
Trong xe, Long Ngạo Thiên vẫn nắm lấy tay Dương Tâm, dính vào người nàng.
19 Trong xe ngựa, Long Ngạo Thiên đang vui vẻ hoan vũ, Dương Tâm an vị xem hắn, ai ngờ xe đột nhiên lay động lợi hại, không thể ngồi vững.
“A --”
Ngay lúc xe ngựa lắc mạnh, Dương Tâm ngồi không xong , cả người ngã xuống, mắt thấy đầu sẽ đụng vào trên xe, đột nhiên một bàn tay kéo nàng lại.