1 "Tỷ tỷ, tỷ rất hận muội sao?" Một tiểu cô nương bị vẽ lên mặt toàn là rùa nhỏ đang ngửa mặt lên trời thở dài lần thứ 108. "Không phải ta rất hận ngươi.
2 Editor: Cẩm Băng Đơn. Giống tất cả các chị em xuyên qua hoặc là may mắn hoặc là bất hạnh. Từ lúc mới ra đời cho đến một tuổi, ta vẫn luôn suy nghĩ cái vấn đề cơ học lượng tử vĩ đại này - đến tột cùng là vì sao lại xuyên qua, nhưng.
3 Editor: Cẩm Băng Đơn. Lý phủ, đèn hoa vừa được thắp lên. "Ta. . . . . . Ta bán được bao nhiêu bạc?" Ta duỗi ngón tay đang run rẩy chỉ vào tiểu nam hài bán mình chôn cha kia, hắn lúc này, đã tắm sơ qua, mặt mày như vẽ, xinh đẹp phong lưu, khói trắng lượn lờ lại mê hoặc lòng người như vậy.
4 Editor: Cẩm Băng Đơn. Tề gia bảo. Tề gia bảo được xây dựa vào núi, địa hình dễ thủ khó công, mặc dù đã là đầu mùa đông, nhưng nơi đây có nhiều dãy núi vòng quanh, , rừng tùng xanh biếc, có thêm một phần mỹ cảm của sự chính trực và mạnh mẽ.
5 Editor: Cẩm Băng ĐơnKhi đó, chúng tôi là bạn học, vẫn là tuổi trẻ đầy hăng hái. Một năm kia, tôi 16 tuổi, anh 17 tuổi. "Các bạn học, cô xin giới thiệu, đây là bạn học mới chuyển tới lớp chúng ta, Mộ Phi Hàm.
6 Editor: Cẩm Băng Đơn. Tề gia bảoMàn đêm thâm trầm, Đơn, toàn bộ đều ở trong trạng thái đề phòng. Tề bá bá ngồi ở chủ vị, nhíu mày. Ngồi phía dưới chỉ có cha, Hằng ca ca, tên biến thái họ Lý và ta.
7 Editor: Cẩm Băng Đơn"Tề bảo chủ, khi ấn xuống thì thi thể người này có dấu hiệu thoáng phai màu, lật ngược lại không biến mất, dùng đao cắt, có chất nhầy như nước chảy ra, cộng thêm tiết trời bây giờ rét lạnh, xác nhận là chết giữa buổi trưa.
8 Editor: Cẩm Băng ĐơnChương này có mấy bài thơ mà tìm hoài k thấy nghĩa, nên mạo muội dịch theo ý hiểu, đừng ném đá Đơn nhé ^^Tinh tinh điểm điểm, tĩnh tĩnh tịch tịch, triền triền miên miên mạn mạn.
9 Editor: Cẩm Băng ĐơnTấm rèm màu tím, giường đàn mộc. Cảm giác, ngủ thật lâu rồi, ngủ rất say, trong giấc mộng, đều là một màu máu đỏ tươi, cùng với tiếng kêu la thảm thiết của người áo đen.
10 Editor: Cẩm Băng Đơn. Ban đêm, nằm ở trên giường, rèm lụa màu xanh dương nhạt khẽ tung bay, chăn mềm thoải mái, đầu đột nhiên cảm thấy hỗn loạn, tối nay sao lại buồn ngủ nhiều như thế.
11 Editor: Cẩm Băng ĐơnHoàng Đô Thánh Ngưng quốc mờ mịt. . . . . . Nhuyễn kiệu gấm màu bạc. . . . . . Ta mang khăn che mặt, sóng vai ngồi cùng Huyền nhi.
12 "Tiểu thư An An, nô tỳ van ngài đi cứu Ám Dạ đi, ngài luôn luôn từ bi rộng lượng, van cầu ngài. . . . . . "Thị nữ Hương Lan đột nhiên xông vào, quỳ trên mặt đất, túm góc váy của ta, khóc không thành tiếng.
13 Ban đêmNgoài cửa sổThanh nhi đứng chắp tayÁo ngoài màu lửa đó dưới ánh trăng chiếu xuống lộ ra quang hoa yêu dị. . . . . . "An An, nếu nàng biết chuyện Ám Dạ làm hỏng là gì, liệu có tha thứ cho hắn hay không?"Chương 13.
14 Editor: Cẩm Băng Đơn"An An, ngày mai là sinh nhật nàng rồi. . . . . . " Ta sắp sửa đi ngủ, bên tai đột nhiên vang lên tiếng thở dài sâu kín. "Ừ. . . .
15 Editor: Cẩm Băng ĐơnĐầu tiên xin nhấn mạnh! Ta không phải một con hổ bình thường! Tự bạch sau đây, cũng không phải viết thay người khác, hừ hừ!Nhân loại ngốc nghếch không tin lão hổ phân tích thì đừng có đọc!Từ khi ra đời, ta biết ngay mình là cường giả trong cường giả - là vua của vạn thú.
16 Editor: Cẩm Băng ĐơnLục âm sinh trú tĩnh, cô hoa biểu xuân dư. (*Na ná thì là: Bóng râm làm ban ngày tĩnh lặng, hoa một mình gọi mùa xuân đến)Một người ngồi ở Tê Hạc lâu, bưng một ly trà thơm lên, che giấu nụ cười bên môi.
17 Editor: Cẩm Băng ĐơnCùng nhau bước lên phía trước tới Thương Hải. Đối với Ngọc Lạc. . . . . . Ta có chỗ giấu giếm, chỉ nói mình đi tìm cha. . . . . . Nhưng trên thế giới này.
18 Ngày thứ hai, vừa vào phòng khách, đã nghe thấy giọng điệu có chút buồn rầu của Mộ Phi Hàm. "Cao phu tử. . . . . . Nghĩ ra cái đề mục này thật đúng là hao tổn tâm huyết.
19 Di Nhiên Sơn Trang. . . . . . Ban đêm. . . . . . Vô tri vô giác. . . . . . Nằm ở trên giường, rất mệt rất mệt. . . . . . Nhắm mắt lại. . . . . . Hình như rơi vào bóng tối vĩnh viễn.
20 Editor: Cẩm Băng ĐơnTrước mắt, sóng xanh vạn dặm. . . . . . Trước mắt, mênh mông vô bờ bến. . . . . . Trước mắt, mờ ảo không chân thực. . . . . . Nhắm mắt lại, bên tai vọng về tiếng “Lưu Thủy” róc rách ngày ấy.