1 Phòng học phía đông Đại học Thương mại được sắp xếp theo hình bậc thang, ở đây bóng người rậm rạp chằng chịt, tựa như đang cãi nhau vì vấn đề gì đó. Nhưng mà mấy thứ này đều không lọt vào tai một người.
2 "Anh có biết, khi cây hoa nở rộ, chính là vì em đợi anh đi ngang qua mà nở rộ đóa hoa trong tim mình; anh có biết, dải sương mù mơ hồ này, chính là vì em đuổi theo bóng hình anh mà khiến chốn đây lưu lại bụi bặm; anh có biết.
3 Sau cơn mưa luôn khiến con người ta có cảm giác mới mẻ. Mượn mấy cuốn tiểu thuyết từ thư viện trường, Bạch Mão Mão đi lòng vòng, quyết định vòng qua vườn cây trở về kí túc xá.
4 Thành phố nơi Đại học La Gia đóng đô có một câu ngạn ngữ bất thành danh: đông Tiềm Long, tài nhiều hơn; nam Triệu Long, cơm nhiều hơn; tây Ô Long, người nhiều hơn; bắc Hành Long, trường học nhiều hơn; trung Du Long, trộm nhiều hơn.
5 Sắc lang! Đúng là sắc lang. . . . . . Bảo vệ chặt chẽ bộ ngực của mình, Bạch Mão Mão run người cả một buổi chiều tại phòng tự học, bên tai cô lại vang lên tiếng hét thảm thiết của Loan Hoảng Hoảng: "Bạch Mão Mão! Hắc đại nhân mời cậu với thân phận bạn nhảy đi dự tiệc gia yến! Anh ấy nói! Anh ấy nói!" Nặng nề thở dốc, Loan Hoảng Hoảng không để ý ai đó đang hóa đá, tiếp tục rống: “Anh ấy nói nói! Anh rất chờ mong cup D của cậu.
6 Lại một tuần, mắt thấy Chủ nhật lại sắp tới, cuộc sống của Bạch Mão Mão lại gặp một vấn đề khó khăn: cô không biết khiêu vũ. . . . . . Gần tối, khi cô đem này sự khó xử nơi cổ họng thoát ra cho bọn Loan Hoảng Hoảng và Nhiễm Sênh Sênh thì người kích động mấy hôn may Loan Hoảng Hoảng muốn nổi điên.
7 Ngày mai sẽ phải cùng Hắc đại nhân tiếp xúc gần gũi rồi, Bạch Mão Mão khó nhịn ý xuân xoay vòng vòng trong phòng ký túc. Hồng Quả Quả lười biếng dựa vào thành giường, gặm táo bên nghiên cứu mặt mày đỏ ửng của Bạch Mão Mão.
8 "Hắc. . . . . . Hắc đại nhân. . . . . . Chúng ta đi đâu?"Cực kỳ lo lắng rúc vào ghế bên cạnh tài xế, Bạch Mão Mão nhắm mắt, nhìn về phía người đàn ông lạnh lùng bên cạnh.
9 Đây là cái tình huống quái quỷ gì đây?Ngây ngốc đứng ở đỉnh núi Nam Loan, ngước nhìn khu kiến trúc liền nhau không ngắt mạch trước mặt mình, Bạch Mão Mão nhồi máu ——Ô ô, Hắc đại nhân à, xúc động đúng là ma quỷ mà——Tầm mắt lạnh lẽo như vô tình mà lướt qua mặt Bạch Mão Mão, Hắc Thương Kình trực tiếp ra lệnh: "Bước lên phía trước đi.
10 Chị dâu ngây ngốc ngồi ngây ngắn bên trong phòng khách nhà họ Hắc, Bạch Mão Mão không cần ngẩng đầu cũng biết xung quanh đang làm cái gì. . . Hiện tại, cô rốt cuộc cũng hiểu rõ, tại sao Hắc đại nhân bảo cô chỉ cần đi bên cạnh anh là được rồi, nhìn tình huống bây giờ cô mới ý thức được sự nghiêm trọng là gì, vô luận cô nói gì, giải thích cái gì, chắc chắc đều là thứ dư thừa ở đây.
11 Khoác cánh tay Hắc Thương Kình, đi từ bậc thang cao nhất xuống phía dưới mà lòng Bạch Mão Mão điên cuồng gào thét, chân thì phát run lên. Liếc qua đã thấy phòng khách tầng dưới chất đầy khách tham gia tiệc hôm nay, hầu như trên người bọn họ đều tản ra cái khí thế đầy quyền lực, thậm chí có không ít khuôn mặt Bạch Mão Mão đang từng thấy qua màn ảnh nhỏ, điều này làm cho thân một người thường dân như cô thật sự hỗn độn.
12 Tuy rằng mới đến nhà họ Hắc được hai ngày, đối với sự chỉ trỏ sau lưng trắng trợn của tất cả mọi người, Bạch Mão Mão đã có phẩn bình tĩnh. Được rồi, nơi này toàn là quái nhân, còn cô là một người bình thường, đối với biểu hiện này vô cùng hiểu, đồng cảm cùng khoan dung.
13 Hai tiết đầu tiên sáng thứ hai là giờ Sáng tác của Bạch Mão Mão, bạn Bạch vốn là muốn trốn học, lại đột nhiên nhớ tới giờ Sáng tác hôm nay có chuyện liên quan đến học phần, cho nên mới sáng sớm, cô rất bất đắc dĩ gõ cửa phòng Hắc Thương Kình, sau khi giải thích tình huống hiện giờ, lại thúc giục anh nhanh kêu người đưa cô về trường lên lớp.
14 Dường như cách cả một thế kỷ. Sững sờ nhìn điện thoại di động, Bạch Mão Mão trong giây phút hoảng hốt. Hôm sau ngày xảy ra chuyện ở căn tin, cô lại nhận được điện thoại của anh, anh nói, tạm thời có việc gấp phải đi Mĩ một tuần; anh bảo, cô phải ngoan.
15 Trong một trường đại học, nơi ồn ào nhất, hỗn tạp nhất, hay gây chuyện thị phi nhất là nơi nào?Trước kia, Bạch Mão Mão chỉ tự do tự tại, chưa bao giờ quan tâm mấy vấn đề này, đương nhiên, cũng không có một ai quan tâm để ý đến cô cả.
16 Anh Hắc rõ ràng đã về hôm thứ 5, nhưng lại không có đến tìm cô. . . . Sau đó, Hắc đại nhân đến trường vào buổi trưa cùng ngày, ở phòng học tầng 5 tòa nhà thương mại.
17 Mặc dù Bạch Mão Mão luôn tự xưng mình có tính cách bình tĩnh trầm ổn, nhưng khi Hắc Thương Kình nắm tay của mình, đi vào quán mì Triệu Gia, cô vẫn nhịn không được giả bộ yểu điệu thục nữ.
18 Lúc Hắc Thương Kình rời khỏi phòng, nghênh đón anh là một ánh mắt bát quái xanh biên biếc ngăn ở cửa. Anh khẽ giật mình, không nói gì, tầm mắt vứt sang một bên.
19 Sáng sớm nhà Hắc Gia náo nhiệt hẳn lên, cũng là nhờ vào phúc của Bạch Mão Mão, mấy hôm tới ở chỗ này, khiến chuyện vui của mấy người ở đây tăng lên không ít.
20 Rảnh rỗi nhàm chán, bạn trẻ Bạch Mão Mão vì mình định ra những mục tiêu cần vượt qua trong nửa năm này cùng một năm tới, ai bảo Hắc đại nhân lúc nào cũng bộn bề công việc, không có thời gian đến gặp cô chứ.