1 Trì Ý bị cắm sừng.
Đối phương trước đó vừa gửi tới một tấm ảnh giường chiếu thị uy, lúc sau tin nhắn ân ái của Trương Nhất Minh vẫn đúng hẹn tới, cô vẫn như thường, trả lời lại: Em cũng nhớ anh.
2 Tần Tranh thích Trì Ý? Cũng không hẳn, dù sao lúc bắt đầu, hắn còn nhìn cô bé này không hợp mắt.
Khi đó bọn họ gặp qua mấy lần, bạn cùng phòng hò nhau đi ăn, Tưởng Nhất Minh đương nhiên phải mang cô tới ra mắt.
3 Tưởng Nhất Minh thỉnh thoảng sẽ kể về người "anh em" này trước mặt Trì Ý, gọi là "anh em", cũng chỉ là cách xưng hô mà thôi, không phải quá thân thiết.
4 Điều kiện của ký túc xá nam tốt hơn bên nữ rất nhiều, được lắp máy điều hòa không khí, bình thường cũng không tự nhiên mất điện.
Trì Ý ngồi bên giường Tưởng Nhất Minh nghịch điện thoại, tiếng máy điều hòa kêu rì rì, khiến người nghe có cảm giác buồn ngủ.
5 Tần Tranh rất sướng, cái kiểu sướng đến toàn thân hưng phấn.
Trì Ý lúc này vẫn đang phun ra nuốt vào côn thịt của hắn, nhưng đến lúc rời đi, lại cố ý ngậm lấy quy đầu mút một cái khiến cho Tần Tranh phải cắn chặt răng, bụng dưới cũng không khỏi căng ra.
6 Buổi tối trong ký túc xá nữ chỉ có mình Trì Ý. Trước lúc ăn cơm Tưởng Nhất Minh gọi điện cho cô, nói là chuyện trong nhà chưa làm xong, có lẽ phải hai ba ngày nữa mới về trường được.
7 Có biết không á? Trì Ý biết chứ, chỉ là cô có trêu ngươi hơn nữa cũng không bằng dáng vẻ thiếu vải đó của hắn đâu.
Nghiêng người tiến vào, lúc đi qua Trì Ý lại lơ đãng liếc nhìn chỗ đó của hắn, hừ nhẹ, hắn đúng là kiểu cái gì cũng show được.
8 "Cho tôi thì là của tôi sao?" Tần Tranh không nhịn được tự lẩm bẩm, một câu "Còn em?" hắn thức thời chưa phun ra, hắn rất muốn hỏi, chỉ là bây giờ —— chưa phải lúc thích hợp.
9 Ngày đó sau khi đi ra được một đoạn Trì Ý nghe thấy "rầm" một tiếng đem cửa đóng lại, bất ngờ chưa kịp chuẩn bị, có chút đinh tai nhức óc, cảm giác người kia đang trút giận lên cánh cửa.
10 Sân trường tháng Bảy, không chỉ nóng nực, lòng người cũng rất buồn bực, vì —— tuần thi đến rồi.
Tuy rằng ký túc xá nam có điều hòa, nhưng Tưởng Nhất Minh vẫn không ngủ được, trằn trọc cả đêm, trong đầu đầy ắp những hình ảnh khi hắn và Trì Ý bên nhau, rồi mấy ngày hoang đường của hắn với Lương Tịnh, tất nhiên —— còn cả cái lắc tay rơi xuống từ giường Tần Tranh nữa.
11 "Mất lâu rồi, anh sao vậy, tự nhiên hỏi chuyện này. "
Định tiếp tục chất vấn, Trì Ý lại bất ngờ hỏi lại hắn, trong mắt ý cười thản nhiên, như thể câu hỏi trước đó của hắn thật sự buồn cười, há miệng, lời lẽ chất vấn cứng rắn chuẩn bị nói ra bị Tưởng Nhất Minh nuốt vào trong bụng.
12 "Người đâu? Có giỏi cậu tìm một người ra đây?"
Trì Ý không khỏi sững sờ, cậu ta đúng là. . . . . . chỉ biết "A" một tiếng, trân mắt nhìn cái điệu bộ không định rời đi của hắn, mà ngẫm lại chấp nhặt với "tên ăn vạ" này có ý nghĩa gì chứ?
Học theo hắn, tùy ý để tay lên bàn, sau đó Trì Ý mở miệng trả Tần Tranh một câu: "Vậy —— cậu cứ từ từ mà ngồi, không quấy rầy.
13 "Đừng tiến vào. . . . . . Là được. "
Người phía sau nở nụ cười, sáp lại hôn nàng một cái: "Nghe cậu hết. "
Sau giá sách được sắp xếp ngay ngắn, trong góc khuất không người, váy Trì Ý đã bị Tần Tranh vén đến hông, một tay hắn mơn trớn mông nàng, xoa nắn khi nặng khi nhẹ, từng chút đè ép, sau đó lại tách ra.
14 Trì Ý không nhịn được khẽ rên, hô hấp cũng có chút dồn dập.
Ngón tay tiến vào dừng lại, cái tay bên trên bóp nhẹ ngực nàng như vỗ về, hắn hỏi: "Khó chịu à?"
Trì Ý lắc đầu, phía dưới còn theo bản năng, nuốt lấy hắn, dù sao nơi đó —— vẫn là lần đầu tiên bị người khác làm vậy: "Có chút trướng.
15 Vốn chẳng hề khó khăn, nhưng động tác của Trì Ý lại vô cùng chậm chạp, khiến Tần Tranh hoài nghi nàng đang cố ý.
Sự thật quả thực không phải vậy, thứ đồ giữa chân hắn kia, kéo nơi đó căng phồng, làm Trì Ý không còn chỗ xuống tay, mồ hôi dấp dính, ngay cả tay kéo khóa cũng khẽ run.
16 Dưới vòi hoa sen, phòng tắm ký túc xá nữ, thân thể trần truồng của Trì Ý đứng đó, mặc cho dòng nước ấm áp rơi lên người, thật thoải mái, nhưng dường như —— lại có chút khó chịu.
17 Trong phòng thuê tại một nhà nghỉ cạnh trường học, mặc dù đêm đã khuya, nhưng những âm thanh ám muội kia vẫn không có dấu hiệu dừng lại.
Tưởng Nhất Minh sau khi xong việc vẫn còn nằm ở trên giường hút thuốc, Lương Tịnh tự nhiên vùi trong lồng ngực hắn, ngón tay vuốt ve chơi đùa bên hông hắn.
18 Ngày tháng ôn tập đều trôi qua rất nhanh, chớp mắt đã đến kỳ thi.
Có lẽ là vì chuẩn bị cho thi cử, Lương Tịnh mấy ngày nay xem như ngoan ngoãn, không tiếp tục gửi mấy thứ 18+ cho Trì Ý nữa, Tưởng Nhất Minh cũng rất ra dáng, không bị Lương Tịnh câu đi, còn biết cùng đi ôn tập với Trì Ý, mượn lời bạn cùng phòng của Trì Ý, chính là một vị bạn trai tốt nhị thập tứ hiếu.
19 Sau khi Trì Ý rút chân về, Tần Tranh lại thuận tiện đổi tư thế, vừa khéo đối mặt với Tần Nịnh, tất nhiên cũng đối diện với cô bé đang đứng kia.
Tần Tranh hoàn toàn không có ấn tượng gì về em gái này, có điều nghe cô ta gọi mình cái gì, Tần Tranh ca? Như là đã thân quen lắm vậy, khóe miệng khẽ nhếch, theo bản năng liếc Tần Nịnh một cái, nha đầu này lại ngứa da rồi đây.
20 Thái độ của Tần Tranh với Trì Ý trong bữa ăn làm Tưởng Nhất Minh rất không thoải mái, trêu chọc không coi ai ra gì, kiểu như khiêu khích. . . . . . Lại còn quang minh chính đại làm ngay trước mặt hắn, chẳng thèm che đậy.