1 Sân bay Quốc tếChuyến bay từ Paris vừa đáp xuống sân bay, một nữ tử hối hả kéo theo hành lý, nhanh chân chạy về phía cửa ra. Nàng dùng tốc độ nhanh nhất lao ra khỏi sân bay, lên taxi, tiến vào thành phố.
2 “ Tuyết Dung, cậu ổn chứ ??? ” Lăng Tịnh Hà chạy đuổi theo Tuyết Dung lên sân thượng của bệnh viện, vẻ mặt lo lắng hỏi. “ Tớ không sao. Tịnh Hà à, tớ thật sự không thể hiểu nổi Lệ Nhi nữa rồi.
3 Tuyết nhi, ăn nhiều một chút. Chẳng phải con rất thích kem dâu sao??? ” Lệ Nhi dịu dàng cất giọng, đẩy ly kem dâu về phía An Tuyết Nhi. “ Nói ra thì quả thật có điểm trùng hợp nha.
4 “ Ư…. m…. . ” Thời điểm Tuyết Dung tỉnh lại đã là chuyện của ba tiếng sau. Bản thân cô đều bị trói chặt cả tay chân. Cô nhìn xung quanh chỉ thấy Tuyết Nhi đang trong tình trạng cũng giống như mình, bị trói dựa vào cột.
5 Đêm qua đi, mặt trời lại ló dạng, Tuyết Dung cùng Tuyết Nhi đã bị bắt đi một ngày rồi. Cho đến nay, vẫn chưa hề có tin tức hay cuộc điện thoại tống tiền nào xuất hiện.
6 Sáng sớm, bầu không khí trong lành, ánh mặt trời chói chang, trên trời không một gợn mây, đây là báo hiệu một ngày mới tốt lành. “ Tuyết Dung, cậu ăn nhiều một chút.
7 Đang lúc An Tuấn Hạo còn không biết trả lời thế nào thì bên ngoài cửa, một bóng hình xinh đẹp đã bước vào. “ Xin lỗi đã để hai người đợi lâu, do đường kẹt xe, nên tôi đến hơi chậm.
8 Khách sạn Thiên Đình. “ Cô Tưởng, cô đã đến rồi. ” Tuyết Dung, An Tuấn Hạo cùng Tuyết Nhi vừa vào trong đã nhìn thấy một cô gái đã đứng chờ ở đại sảnh.
9 “Angela, mẹ tôi nói đúng đó. Cô đây thật là không đúng rồi, kết hôn cũng không cho tôi biết. Thật uổng công chúng ta từ nhỏ cùng lớn lên, hơn nữa còn học chung suốt bốn năm đại học.
10 “ Đến, Tuyết Nhi, ăn nhiều một chút. ” bà Triệu vẻ mặt cười tươi như hoa, liên tục gắp thức ăn cho Tuyết Nhi. “ Cám ơn bà. ” Tuyết Nhi lễ phép gật đầu.
11 Trải qua bữa ăn đầy căng thẳng, rốt cuộc Tuyết Dung cùng An Tuấn Hạo và Tuyết Nhi cũng cáo từ nhà họ Triệu ra về. Tuyết Dung ngồi trong xe, nhớ lại biểu tình của người nhà họ Triệu, không khỏi trong lòng buồn bực.
12 “ Angela, con gái yêu!!! ” Lăng Thời Khiêm mỉm cười ôn nhu, ôm lấy chủ nhân giọng nói vừa thốt lên kia, ngọt ngào lên tiếng. Và người này không ai khác chính là Tuyết Dung.
13 “ Chủ…bác trai, bác nói vậy là sao??? ” An Tuấn Hạo khó hiểu hỏi lại. “ Là sao??? Chẳng phải cậu cũng thích con gái tôi nhưng vì e ngại con gái tôi không thích cậu nên mới không dám nói ra sao??? Còn con gái ngốc của tôi, nó bảo đây là lần đầu cùng một người đàn ông tiếp xúc qua hai lần mà động lòng.
14 “ Định mệnh đúng là rất kỳ diệu. Nó mở ra một cánh cửa cho một con người, rồi sẽ mang đến cho họ nhiều bất ngờ. Em nói có phải không??? ” An Tuấn Hạo cười nhẹ, bên tai Tuyết Dung hỏi nhỏ.
15 Thời gian cứ thế trôi qua, căn phòng vẫn im lặng như cũ, cả ba người không ai nói tiếng nào. Mãi đến khi An Tuấn Hạo dường như mất đi bình tĩnh thì Tuyết Nhi mới lên tiếng.
16 “ Ba, không cần quan tâm đến bọn họ, không cần để chuyện này trong lòng. ” vừa vào đến nhà, Tuyết Nhi đã ôm lấy cổ An Tuấn Hạo. nhẹ giọng an ủi. “ Con gái ngoan, ba không sao đâu.
17 “ Anh còn mắng tôi?! Năm đó không phải anh cũng lợi dụng tôi để bỏ rơi An Tiêm Như sao?? Anh với cô ta chỉ là vui qua đường, sau đó lại lỡ làm cho cô ta mang thai.
18 Tuyết Dung nghe xong lời An Tuấn Hạo, không khỏi thở dài. Quả thật trước đây cô cũng từng lo nghĩ về chuyện này, nhưng mà kể từ khi cô chính thức cùng anh xác định quan hệ thì đó đã không còn là vấn đề nữa rồi.
19 Khả ông trời lại không để nhân vừa ý, vì khi họ về đến nhà thì đã bắt gặp mấy vị khách không mời. Đó chính là người của hai nhà Trương Cố khiến bầu không khí vui vẻ của ba người chẳng mấy chốc biến mất không thấy đâu.
20 Hôm nay, tin tức mới chấn động giới thương nhân lại ra lò. Hai tập đoàn Cố thị cùng Tuân Hoa trong một đêm tuyên bố phá sản. Trương Chính Khải, Trương phu nhân, cùng Trương Tuấn Khải sau đó đã rời khỏi Đài Bắc, trở về quê sinh sống.