21 Một cái áo choàng ấm áp đột nhiên rơi trên vai, ta cuống quít lau khô nước mắt, quay đầu lại nhìn lại, là Mộ Phi Hàm. "Là Lý Uẩn Đình. " Một câu khẳng định chậm rãi, nhìn Thương Hải, trong mắt hắn là sóng nước chẳng xao.
22 Sáng sớm ngày thứ hai. Vừa vào lều lớn, liền cảm nhận được không khí nặng nề. Nhìn thấy Hằng ca ca cùng Mộ Phi Hàm cau mày, trong lòng dâng lên dự cảm xấu.
23 Hồng nhật dĩ cao tam trượng thấu, kim lô thứ đệ thiêm hương thú, hồng cẩm địa y tùy bộ trứu. Giai nhân vũ điểm kim sai lưu, tửu ác thì niêm hoa nhị khứu, biệt điện diêu văn tiêu cổ tấu.
24 Trở lại cung Thúy Vi, khói bạch đàn lượn lờ bay lên. Cứ đẻ nguyên y phục như thế mà nằm, từ đầu đến cuối thiu thiu buồn ngủ. Không biết qua bao lâu. Bị tỳ nữ Lưu Ly kinh hoảng lay tỉnh.
25 "Phụ thân của nàng không nắm giữ binh quyền thiên hạ nữa, cho nên có thể ông ta đã chết rồi" Cung Thúy Vi, ta nhìn bóng lưng lạnh nhạt kia. Chiêu Hòa năm thứ năm, tra ra Hoàng hậu độc sát Trần phi, ban cho cái chết.
26 Chuyển chúc phiêu bồng nhất mộng quy, dục tầm trần tích trướng nhân phi, thiên giáo tâm nguyện dữ thân vi. Đãi nguyệt trì thai không thệ thủy, ấm hoa lâu các mạn tà huy, đăng lâm bất tích canh triêm y.
27 Dạ tiệcTối nay, là một ngày đặc biệt đối với Thanh Long quốc. Đèn lồng kéo dài vạn dặm làm cho hoàng cung Thanh Long quốc sáng như ban ngày. Cung nữ xinh đẹp đang bưng đồ ăn ngon đi qua đi lại ở trong đại điện.
28 Chuyện kể rằng cỗ máy thời gian tình cờ bị hỏng. An An, Huyền, Mộ Phi Hàm, Lý Uẩn Đình, cứ hoành tráng như thế xuyên về thời hiện đại ~~Bốn người giật mình đứng ở trên đường cái xe cộ qua lại nghìn nghịt.
29 Thời gian cứ như vậy mà dừng lại. Thời khắc này, trong đất trời chỉ còn lại ta và chàng, nhìn nhau chằm chằm. Trong lòng chàng sẽ không còn người khác nữa, thật là tốt.
30 Ngày hôm sau tỉnh lại, nghe được tin tức Lý Uẩn Đình rời đi. Nước mắt, thật không có tiền đồ chảy xuống. Lý Uẩn Đình, chàng thật là hẹp hòi, nhung nhớ chàng suốt hai năm trời, vậy mà ngay cả một câu cáo biệt cũng không có.
31 Một cái bàn gỗ đơn giản. Món ăn giản dị của nhà nông. "Cám ơn đại nương. " Ta mỉm cười cầm chén nhận lấy thức ăn mà vị đại nương nhà nông kia gắp cho, khẽ nhai, mặc dù không nấu nướng cầu kỳ, nhưng thực sự là rất mới mẻ và ngon miệng.
32 Cuối thu, bầu không khí trong lành, vạn dặm không có bóng mây. Buổi sáng sớm ở Vận Thành. Đang đi ở vùng ngoại ô, ở nơi xa xa nghe thấy tiếng cười như chuông bạc của nữ tử nào đó.
33 "Công tử, hóa ra người đang ở đây!" Đột nhiên bên tai truyền đến giọng nói của một nữ tử xa lạ. Giương mắt nhìn, hóa ra là vị thiên kim tiểu thư vô tình gặp ở trong rừng cây.
34 Được ôm vào một lồng ngực thoang thoảng mùi cỏ xanh. Thân thể nóng rực muốn dựa gần hắn. Linh hồn thẳng tắp rơi xuống, không thể phân rõ được cảm giác lúc này là đang ở thiên đường, hay là địa ngục.
35 Người ta từng nói họa loạn thế là do hồng nhan, nhưng hẳn là chưa bao giờ nghĩ tới, một kẻ xuyên qua ngàn năm mà đến như ta lại trở thành kíp nổ gây ra sinh linh đồ thán của tam quốc.
36 Quốc đô Hoài quốc, chỉ thấy ngựa xe như nước, buôn bán phồn thịnh. Dân chúng trồng trọt làm ăn, an nhàn mà giàu có. Đây là một quốc gia phát triển không ngừng dưới sự thống trị của một vị minh quân, ta nên thay Hoài quốc mà cảm thấy may mắn chăng?An An mất đi một nam nhân có thể làm bạn cả đời, Hoài quốc lại có được vị Quân vương mới có thể thay đổi vận mệnh.
37 Vị giác trì đường xuân thảo mộng, giai tiền ngô diệp dĩ thu thanh. (Chưa cảm nhận được giấc mộng của cỏ mùa xuân bên bờ ao, thì tiếng thu đã về với xác lá ngô đồng trước thềm nhà.
38 Gió thu thổi qua, người Lạc Ảnh đầy máu, khiến ra rùng mình một trận. Đến tột cùng là ta quá hèn nhát, hay là thực tế lãnh khốc và tàn nhẫn hơn so với tưởng tượng của ta.
39 "Tỷ tỷ, người nhà của tỷ đâu?"Sau sân nhà, Tiểu Bảo tò mò chớp chớp mắt. Ta nhìn nó đau khổ cười một tiếng, cuối cùng cũng là phúc lớn mạng lớn, thoát được cái chết.
40 (*Chuyển cơ: Có thể xoay chuyển; có thể chuyển biến; bước ngoặt; khả năng chuyển biến tốt)"Không xong, hoàng thượng ngất rồi ~!""Mau truyền ngự y!"Mờ mịt nhìn thái giám cung nữ hết chạy vào lại chạy ra.