1 [hai ta kết hôn sao] 1 “Con gái a, hôm nay có rảnh không?” Tô mẫu bỗng nhiên ló đầu ra từ khe cửa, cười híp mắt hướng về Tô Xán Xán hỏi. “Không rảnh!” Vẫn nhìn về phía máy vi tính, Tô Xán Xán sắc mặt đã có chút khó coi.
2 “Ba phòng ngủ hai sảnh…” “Có xe sao?” “Có…” “Đời mới chứ ?” “BMW…” “Tốt!” Tô Xán Xán hí hửng quát to một tiếng, “Tiền lương hàng năm bao nhiêu?” “Ách…” Triệu Noãn Noãn nhăn mặt, Tô Xán Xán hôm nay uống lộn thuốc?” Không biết, cái này phải xem tình hình công ty.
3 Hai ta kết hôn sao] 2 “Tên gì?” Bác gái ghi danh sách không thèm ngẩng đầu, cây bút trên tay bắt đầu di chuyển. “A?” “Tôi đang hỏi tên của cô” Bác gái xổ một tràng tiếng phổ thông cực kỳ không chuẩn, ngẩng đầu ném về phía Tô Xán Xán một cái nhìn khinh bỉ.
4 “Này cái gì này, nhanh lên đi !” Dứt lời, Tô Xán Xán lại một lần nữa đem Triệu Noãn Noãn kéo vào chỗ đăng ký kết hôn. Vẫn là bác gái cũ “Suy nghĩ kỹ chưa?” “Dạ, dạ! Dì a, bọn con thật sự muốn kết hôn!” Tô Xán Xán ôm cánh tay Triệu Noãn “Dì a, con đây rất biết nhịn chồng…” Ách! Bác gái chỉ cảm thấy cả người một trận rét run, vội vàng thay bọn họ điền vào bảng đăng ký, sau đó lấy ra một tờ danh sách, “Đầu tiên đi nộp lệ phí, rồi đi chụp hình” Cho nên, Tô Xán Xán cười thật tươi vừa lôi kéo Triệu Noãn Noãn đi trả tiền, vừa rất có khí phách nói “Yên tâm, yên tâm, không bắt anh trả đâu! Em mời!” “Xin chào, cho xin 32 đồng” Cô thu ngân lộ ra một nụ cười chuyên nghiệp “Cái gì?” Tô Xán Xán mở to hai mắt “Không phải là 30 đồng sao?” “Thật xin lỗi, bởi vì giá hàng tăng, cho nên phí chụp hình phải tăng lên 2 đồng” Đối phương kiên nhẫn giải thích, “Nhưng là…” Tô Xán Xán xụ mặt xuống, “Cô chờ một chút a!” Dứt lời, cô nhanh như chớp chạy đến bên cạnh Triệu Noãn Noãn “Anh có 2 đồng tiền không?” “Chờ một chút…” Triệu Noãn Noãn đang trầm tư chợt hoàn hồn lại, vừa định rút ví tiền ra, bỗng nhiên sắc mặt trắng bệch.
5 Hai ta kết hôn sao] 3 Ngồi ở trong BMW của Triệu Noãn Noãn, Tô Xán Xán cầm tờ giấy hôn thú xem trái một cái ngó phải một cái, ánh mắt cười cười, bộ dáng như mới đi cướp ngân hàng xong.
6 Tô mẹ cả kinh, quay đầu lại thấy con gái đang đi về phía họ, giận đến thiếu chút nữa xông qua thanh lý môn hộ, bỗng dưng hai người cùng ngây ngẩn cả người khi thấy từ trong xe thể thao phía sau Tô Xán Xán bỗng xuất hiện một nam nhân cao to, đuổi theo nàng mấy bước, Tô Xán Xán quay đầu lại nói với tên ấy cái gì đó, nam nhân ấy liền đưa tay đặt lên vai Xán Xán.
7 Hai ta kết hôn sao] 4 Beta bởi Tiểu Vương “Leng keng…Leng keng. . ” Triệu Noãn Noãn từ trong phòng bếp mở cửa đi ra. “ Xán xán, sao lại là em?” “Thì sao? Không thể là em à?” Tô Xán Xán lắc lắc mái tóc luôn tự cho là rất mềm mại của mình, len xuống dưới tay Triệu Noãn Noãn chui vào, “Thơm quá a! Anh đang nấu gì vậy?” Triệu Noãn Noãn bất đắc dĩ nhìn bộ dạng không chút kiêng kị của nàng lúc này, bỗng nhiên anh liếc thấy Tô Xán Xán cầm trên tay một hòm hành lí cực to, “Xán Xán, em bỏ nhà ra đi hả?” (AA: theo anh đó, còn hỏi:”> ) Đang tìm nơi phát ra mùi thơm, Tô Xán Xán cúi đầu nhìn hòm hành lý của mình, “Có mà đến địa ngục mời rời khỏi nhà, em muốn ở đây” “Gì cơ?” Anh bắt được Tô Xán Xán đang đi về phía phòng bếp, “ Em đang nói cái gì? Tại sao lại muốn đến nhà anh ở?” “Nhờ cậy một chút, anh làm gì kích động dữ vậy?” Em là bà xã của anh mà…ôi chao! Đến ở nhà anh, có gì là kì quái đâu a…” Dứt lời, cô liếc thấy miếng bít tết của Triệu Noãn Noãn , hai mắt liền phát ra ánh sáng màu xanh tựa như mắt chồn.
8 “Tùy em!” Triệu Noãn Noãn không nhịn được khoát tay, nổi giận dùng đùng đi về phòng mình. ——- Sáng sớm ngày thứ hai. Sấm dậy đất bằng, Tô Xán Xán đang gặm nhấm hồng thiêu nhục ( thịt kho tàu) trong mơ thì bị đánh thức, “Tô Xán Xán! Em ra ngoài ngay cho anh!” Tô Xán Xán ló mặt ra khỏi cái chăn đang bị quấn lại như cái bánh chưng, vì tối qua không có mẹ quản thúc, cô đã cắm mặt vào máy tính đến 5h sáng, đến lúc này cô ngủ còn chưa được năm tiếng.
9 Hai ta kết hôn sao] 5 Chớp mắt, cuộc sống nhẫn nhục tạm bợ này đã được một tuần lễ. Căn cứ theo quy định trong bản hiệp định dành cho “nước mất chủ quyền” , Tô Xán Xán mấy ngày qua bị chèn ép suýt không thở nổi.
10 Xem như anh lợi hại! Mở cửa thì mở cửa! Lão nương cũng không phải bị kẻ ngoài cửa kia hù dọa không dám đi! Ôm theo ý nghĩ đó, Tô Xán Xán nổi giận đùng đùng chạy đi mở cửa, ánh mắt đằng đằng sát khí mở cửa ra.
11 Phòng khách Triệu Noãn Noãn không nói một lời ngồi ở ghế salon, sắc mặt đỏ hồng, thân hình dường như có chút cứng ngắc. Cao Vũ thì hai chân bắt chéo, miệng cười nhìn ngó bốn phía, lâu lâu lại liếc Tô Xán Xán một cái.
12 Xán Xán thấy không ổn, nếu để cho tên Triệu Noãn Noãn thuộc trường phái phong kiến bảo thủ biết cô lấy hai thanh sắt kia từ nội y của mình thì chết chắc! Tình thế cấp bách, từ phía sau xe liền kéo lấy cổ áo của Cao Vũ.
13 chương 7 Bởi vì cái gọi là “nơi nào có áp bức, nơi đó có phản kháng”, bởi vì cái cánh gà, Xán Xán đã đấu tranh với Cao Vũ. Nhưng mà Xán Xán nhà ta lại quên mất câu ngại ngữ “Đạo ột thước, ma ột trượng” cho nên khi cô đang vui vẻ ngồi chơi game trên máy tính thì….
14 “Cái gì mà tổ chức từ thiện chứ, người ta không có chỗ ở, không lẽ để anh ta ở ngoài đường?!” Triệu Noãn Noãn không ủng hộ cách dùng từ của cô. “Sao có lại có thể ở ngoài đường kia chứ? Trong thành phố nhiều nhà trọ lắm sao? Sao anh ta nhất định phải ở đây a?” “Xán Xán, mọi việc không như em nghĩ đâu…” “Không phải như em nghĩ vậy là như thế nào?” Cô thấy vẻ mặt phức tạp của của Triệu Noãn Noãn, bỗng nhiên lóe lên một suy nghĩ, “A!!!” “Em ‘A’ cái gì?” Triệu Noãn Noãn che miệng cô.
15 Chương 8 Lại nói, kể từ khi Cao Vũ vào ở trong nhà của Triệu Noãn Noãn, cảm xúc của Tô Xán Xán càng ngày càng lên voi xuống chó. Để chứng minh rằng cô không hề nói ngoa, từ đoạn này trở xuống sẽ nêu ra vài ví dụ.
16 Buổi tối, trong phòng Xán Xán, đêm nào cũng túc trực trên QQ Nhan Như Ngọc: Xán Xán, hôm nay ta lại thấy soái ca nữa!!! Xán Xán: Ờ Nhan Như Ngọc : Ta có chụp ảnh của anh ấy nữa nè! Mi có muốn xem không? Xán Xán: Tùy hỉ công đức.
17 chương 9 Có câu nói, chó nóng lên cũng phải vượt vào, huống chi Xán Xán lại là người. Dưới ách áp bức bóc lột của tên Cao Vũ vô lương tâm, Xán Xán trải qua mấy ngày sống không bằng chết ! Trước khi Cao Vũ xuất hiện, Xán Xán vẫn cho rằng Triệu Noãn Noãn là tên địa chủ luôn chèn ép dân chúng, nhưng bây giờ cô đã nhận ra , Cao Vũ kia mới thực sự là tên tư bản chỉ biết ăn tươi nuốt sống người dân.
18 “Nhưng chắc thỉnh thoảng cũng nhớ người nhà chứ nhỉ, ví dụ như nhớ mẹ đang nấu ăn trước mặt, bà đang luộc trứng hay thèm nghe ông kể những chuyện xưa… Người một nhà ở chung với nhau thiệt là tốt a.
19 chương 10 Mấy ngày qua, Xán Xán đều bị chèn ép đến chết đi sống lại! Có thể nói, bão thì bất ngờ ập tới, còn cơn ác mộng thì nối đuôi nhau mà đến. Chuyện xảy ra trong một đêm trăng thanh gió mát….
20 chương 11 “Xán Xán, em không khỏe chỗ nào à?” Lúc dùng cơm tối, Triệu Noãn Noãn phát hiện Xán Xán với cái dạ dày “không hề nhỏ” hôm nay chỉ ăn hơn nửa chén…toàn rau.